Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 3386

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Sát khí toát ra từ đám người kia ngay lập tức lan ra mấy trăm cây số của Tung Sơn, đất động núi rung chuyển, Triệu Kế Hồng đứng trong không trung thấy thế cũng chỉ đành cứng rắn đứng chặn trước mặt mọi người. Hai luồng khí tức cuồng bạo va chạm với nhau, thoáng chốc bầu trời phóng ra ánh sáng rực rỡ. Mặc dù Triệu kế Hồng đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị đám người Saga chế ngự trong giây lát. Lúc này mấy mươi khí tức khủng khiếp đã bao vây chặt lấy ông ta. Vẫn chưa kịp ra tay mà Triệu Kế Hồng đã không chịu nổi áp lực cực lớn đó, ông ta nôn ra một ngụm máu. Mấy người đứng bên dưới đều sợ hãi toát mồ hôi lạnh, lẽ nào đây chính là trận đấu của cường giả cảnh giới Nhân Hoàng sao? Thậm chí hai bên còn chưa đánh nhau mà đã phân được thắng thua? Mặc dù Triệu Kế Hồng cũng là cường giả Nhân Hoàng, nhưng suy cho cùng ông ta cũng mới vừa đột phá không lâu, hơn nữa bên phía Saga có đến mấy mười cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, sao có thể là thế lực ông ta có thể đối địch được? Thấy Triệu Kế Hồng bị thương, Thiên Hà Đạo Quân giơ thanh kiếm dài trong tay lên vung ra một đường kiếm khí đánh thẳng về phía Saga. Saga vẫn từ tốn không hoảng loạn, sau đó giơ cây gậy trong tay lên, luồng khí tức màu tím lao ra va chạm với kiếm khí đó. “Ầm”. Một âm thanh lớn kinh thiên động địa vang lên ngay sau đó. Ánh sáng rực rỡ kia còn chưa kịp tắt, Thiên Hà Đạo Quân đã giơ kiếm lên đánh về phía Saga. Lúc này bầu trời lúc sáng lúc âm u, thi thoảng có ngôi sao sáng lóe lên. Một kiếm này của Thiên Hà Đạo Quân như muốn xé bầu trời ra làm hai, phá nát cả vũ trụ vậy. Trong tay Triệu Kế Hồng cũng có luồng khí màu tím lượn quanh như muốn chia cắt trời đất này làm hai nửa, vô số sự sống đều bị luồng khí màu tím này ngăn cách, sát khí cuồn cuộn lan tràn ra trong không khí. Ở một bên khác, mấy người bên cạnh Saga cũng đều vung kiếm trong tay lên, mấy mười luồng khí tức khủng khiếp lập tức bao vây lấy Thiên Hà Đạo Quân và Triệu Kế Hồng. “Lẽ nào nhà họ Khổng không định giúp thật sao?” Triệu Kế Hồng tức giận nói rồi nhìn về phía Khổng Vạn Thắng đang ở phía xa kia. Dù sao bây giờ ông ta cũng đang đối mặt với Saga, chỉ dựa vào ông ta và Thiên Hà Đạo Quân, thậm chí chưa chắc là đối thủ của Saga, sao có thể đánh lại mấy mươi cao thủ của Mỹ Lục được chứ? Khổng Vạn Thắng khẽ thở dài, sau đó bắn ra một luồng sáng về phía nhà tổ của nhà họ Khổng. Không lâu sau, chỉ thấy một luồng sáng màu vàng phát ra từ trong nhà họ Khổng bay thẳng về phía Tung Sơn. Một nho sĩ mặc áo dài màu xám kiêu ngạo đứng giữa không trung, sau đó lấy ngón tay chỉ vào một điểm, sát khí xung quanh lập tức biến thành năng lượng may mắn.“Trận pháp Càn Khôn Tạo Hóa? Tiếc là ông không phải Chu Hi, chỉ có thể tạo ra chứ không phát huy tác dụng, nếu không tôi đã xoay người đi mất rồi”, Saga nhìn về phía nho sĩ đó cười khẩy.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Sát khí toát ra từ đám người kia ngay lập tức lan ra mấy trăm cây số của Tung Sơn, đất động núi rung chuyển, Triệu Kế Hồng đứng trong không trung thấy thế cũng chỉ đành cứng rắn đứng chặn trước mặt mọi người. Hai luồng khí tức cuồng bạo va chạm với nhau, thoáng chốc bầu trời phóng ra ánh sáng rực rỡ. Mặc dù Triệu kế Hồng đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị đám người Saga chế ngự trong giây lát. Lúc này mấy mươi khí tức khủng khiếp đã bao vây chặt lấy ông ta. Vẫn chưa kịp ra tay mà Triệu Kế Hồng đã không chịu nổi áp lực cực lớn đó, ông ta nôn ra một ngụm máu. Mấy người đứng bên dưới đều sợ hãi toát mồ hôi lạnh, lẽ nào đây chính là trận đấu của cường giả cảnh giới Nhân Hoàng sao? Thậm chí hai bên còn chưa đánh nhau mà đã phân được thắng thua? Mặc dù Triệu Kế Hồng cũng là cường giả Nhân Hoàng, nhưng suy cho cùng ông ta cũng mới vừa đột phá không lâu, hơn nữa bên phía Saga có đến mấy mười cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, sao có thể là thế lực ông ta có thể đối địch được? Thấy Triệu Kế Hồng bị thương, Thiên Hà Đạo Quân giơ thanh kiếm dài trong tay lên vung ra một đường kiếm khí đánh thẳng về phía Saga. Saga vẫn từ tốn không hoảng loạn, sau đó giơ cây gậy trong tay lên, luồng khí tức màu tím lao ra va chạm với kiếm khí đó. “Ầm”. Một âm thanh lớn kinh thiên động địa vang lên ngay sau đó. Ánh sáng rực rỡ kia còn chưa kịp tắt, Thiên Hà Đạo Quân đã giơ kiếm lên đánh về phía Saga. Lúc này bầu trời lúc sáng lúc âm u, thi thoảng có ngôi sao sáng lóe lên. Một kiếm này của Thiên Hà Đạo Quân như muốn xé bầu trời ra làm hai, phá nát cả vũ trụ vậy. Trong tay Triệu Kế Hồng cũng có luồng khí màu tím lượn quanh như muốn chia cắt trời đất này làm hai nửa, vô số sự sống đều bị luồng khí màu tím này ngăn cách, sát khí cuồn cuộn lan tràn ra trong không khí. Ở một bên khác, mấy người bên cạnh Saga cũng đều vung kiếm trong tay lên, mấy mười luồng khí tức khủng khiếp lập tức bao vây lấy Thiên Hà Đạo Quân và Triệu Kế Hồng. “Lẽ nào nhà họ Khổng không định giúp thật sao?” Triệu Kế Hồng tức giận nói rồi nhìn về phía Khổng Vạn Thắng đang ở phía xa kia. Dù sao bây giờ ông ta cũng đang đối mặt với Saga, chỉ dựa vào ông ta và Thiên Hà Đạo Quân, thậm chí chưa chắc là đối thủ của Saga, sao có thể đánh lại mấy mươi cao thủ của Mỹ Lục được chứ? Khổng Vạn Thắng khẽ thở dài, sau đó bắn ra một luồng sáng về phía nhà tổ của nhà họ Khổng. Không lâu sau, chỉ thấy một luồng sáng màu vàng phát ra từ trong nhà họ Khổng bay thẳng về phía Tung Sơn. Một nho sĩ mặc áo dài màu xám kiêu ngạo đứng giữa không trung, sau đó lấy ngón tay chỉ vào một điểm, sát khí xung quanh lập tức biến thành năng lượng may mắn.“Trận pháp Càn Khôn Tạo Hóa? Tiếc là ông không phải Chu Hi, chỉ có thể tạo ra chứ không phát huy tác dụng, nếu không tôi đã xoay người đi mất rồi”, Saga nhìn về phía nho sĩ đó cười khẩy.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Sát khí toát ra từ đám người kia ngay lập tức lan ra mấy trăm cây số của Tung Sơn, đất động núi rung chuyển, Triệu Kế Hồng đứng trong không trung thấy thế cũng chỉ đành cứng rắn đứng chặn trước mặt mọi người. Hai luồng khí tức cuồng bạo va chạm với nhau, thoáng chốc bầu trời phóng ra ánh sáng rực rỡ. Mặc dù Triệu kế Hồng đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị đám người Saga chế ngự trong giây lát. Lúc này mấy mươi khí tức khủng khiếp đã bao vây chặt lấy ông ta. Vẫn chưa kịp ra tay mà Triệu Kế Hồng đã không chịu nổi áp lực cực lớn đó, ông ta nôn ra một ngụm máu. Mấy người đứng bên dưới đều sợ hãi toát mồ hôi lạnh, lẽ nào đây chính là trận đấu của cường giả cảnh giới Nhân Hoàng sao? Thậm chí hai bên còn chưa đánh nhau mà đã phân được thắng thua? Mặc dù Triệu Kế Hồng cũng là cường giả Nhân Hoàng, nhưng suy cho cùng ông ta cũng mới vừa đột phá không lâu, hơn nữa bên phía Saga có đến mấy mười cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, sao có thể là thế lực ông ta có thể đối địch được? Thấy Triệu Kế Hồng bị thương, Thiên Hà Đạo Quân giơ thanh kiếm dài trong tay lên vung ra một đường kiếm khí đánh thẳng về phía Saga. Saga vẫn từ tốn không hoảng loạn, sau đó giơ cây gậy trong tay lên, luồng khí tức màu tím lao ra va chạm với kiếm khí đó. “Ầm”. Một âm thanh lớn kinh thiên động địa vang lên ngay sau đó. Ánh sáng rực rỡ kia còn chưa kịp tắt, Thiên Hà Đạo Quân đã giơ kiếm lên đánh về phía Saga. Lúc này bầu trời lúc sáng lúc âm u, thi thoảng có ngôi sao sáng lóe lên. Một kiếm này của Thiên Hà Đạo Quân như muốn xé bầu trời ra làm hai, phá nát cả vũ trụ vậy. Trong tay Triệu Kế Hồng cũng có luồng khí màu tím lượn quanh như muốn chia cắt trời đất này làm hai nửa, vô số sự sống đều bị luồng khí màu tím này ngăn cách, sát khí cuồn cuộn lan tràn ra trong không khí. Ở một bên khác, mấy người bên cạnh Saga cũng đều vung kiếm trong tay lên, mấy mười luồng khí tức khủng khiếp lập tức bao vây lấy Thiên Hà Đạo Quân và Triệu Kế Hồng. “Lẽ nào nhà họ Khổng không định giúp thật sao?” Triệu Kế Hồng tức giận nói rồi nhìn về phía Khổng Vạn Thắng đang ở phía xa kia. Dù sao bây giờ ông ta cũng đang đối mặt với Saga, chỉ dựa vào ông ta và Thiên Hà Đạo Quân, thậm chí chưa chắc là đối thủ của Saga, sao có thể đánh lại mấy mươi cao thủ của Mỹ Lục được chứ? Khổng Vạn Thắng khẽ thở dài, sau đó bắn ra một luồng sáng về phía nhà tổ của nhà họ Khổng. Không lâu sau, chỉ thấy một luồng sáng màu vàng phát ra từ trong nhà họ Khổng bay thẳng về phía Tung Sơn. Một nho sĩ mặc áo dài màu xám kiêu ngạo đứng giữa không trung, sau đó lấy ngón tay chỉ vào một điểm, sát khí xung quanh lập tức biến thành năng lượng may mắn.“Trận pháp Càn Khôn Tạo Hóa? Tiếc là ông không phải Chu Hi, chỉ có thể tạo ra chứ không phát huy tác dụng, nếu không tôi đã xoay người đi mất rồi”, Saga nhìn về phía nho sĩ đó cười khẩy.

Chương 3386