Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 3399

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Không để tên đó nói hết câu, Độ Ách Chân Quân tức giận quát khiến tên đệ tử đó chấn động lùi ra xa mấy chục mét, máu me be bét. Có thể thấy cơn giận của Độ Ách Chân Quân đã lên đến đỉnh điểm, nỗi thống hận với Tiêu Chính Văn như khắc sâu vào cốt tủy. Miễn cưỡng đè nén cơn giận, Độ Ách Chân Quân lảo đảo đi vào đại điện. Lúc này cả người ông ta run lẩy bẩy, thậm chí đi đường cũng không vững. Dĩ nhiên không phải Độ Ách Chân Quân đang sợ mà là đang tức đến mức suýt nữa phát điên. “Mời… mời cậu Tiêu nhận lấy”. Thấy hai tay Độ Ách Chân Quân đưa bộ trận pháp “Phá Quân” cho mình, vẻ mặt cực kỳ cung kính, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu rồi tiện tay nhận lấy bộ trận pháp rồi chuyển qua cho Long Ngao. “Nếu chưởng giáo Độ Ách đã có ý cần giao “Phá Quân” cho tôi giữ thì tôi cũng chỉ đành cung kính không bằng nghe theo, nếu không chẳng phải làm chưởng giáo chạnh lòng sao?” Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, từng đám mây trên bầu trời đột nhiên thay đổi, chỉ thấy một thanh kiếm dài hàng ngàn mét từ trên trời chém xuống. Một kiếm này sát khí cuồn cuộn, khí tức vô song, đừng nói là Tishen toát cả mồ hôi lạnh, ngay cả Saga cũng sợ hãi đến mức đổi sắc. Thanh kiếm dài như kiếm trời đó xoẹt qua trước mặc tượng đầu người thân sư tử đó, tượng đầu người thân sư tử cao lớn đó lập tức vỡ thành từng mảnh. Cường giả cảnh giới Nhân Hoàng đó thậm chí không kịp kêu lên một tiếng thảm thiết đã bị chém thành hai nửa. “Nhà họ Tư Mã, Tư Mã Lôi”. Saga vừa liếc mắt đã nhận ra chủ nhân của thanh kiếm đó chính là đại tài của nhà họ Tư Mã ngoài lãnh thổ. Sau khi chém trúng một cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, thanh kiếm dài đó quét qua cả hiện trường. Rất nhiều đầu người của cường giả cảnh giới Nhân Hoàng rơi xuống, từng thi thể rơi từ trên cao xuống. “Keng!” Tishen vừa định giơ cây gậy trong tay lên đỡ nhưng vẫn chưa chạm đến thanh kiếm dài đó thì cây gậy Pharaoh trong tay ông ta đã nứt gãy biến thành vô số ánh sáng lấp lánh. Ngay sau đó cơ thể Tishen bỗng tan rã vỡ tan thành vô số mảnh tinh thạch, biến thành trận mưa máu từ trên trời rơi xuống. “Một kiếm phá quân!”Saga hoảng sợ lông tóc dựng thẳng, xoay người muốn chạy trốn nhưng thiên kiếm đó đuổi theo.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Không để tên đó nói hết câu, Độ Ách Chân Quân tức giận quát khiến tên đệ tử đó chấn động lùi ra xa mấy chục mét, máu me be bét. Có thể thấy cơn giận của Độ Ách Chân Quân đã lên đến đỉnh điểm, nỗi thống hận với Tiêu Chính Văn như khắc sâu vào cốt tủy. Miễn cưỡng đè nén cơn giận, Độ Ách Chân Quân lảo đảo đi vào đại điện. Lúc này cả người ông ta run lẩy bẩy, thậm chí đi đường cũng không vững. Dĩ nhiên không phải Độ Ách Chân Quân đang sợ mà là đang tức đến mức suýt nữa phát điên. “Mời… mời cậu Tiêu nhận lấy”. Thấy hai tay Độ Ách Chân Quân đưa bộ trận pháp “Phá Quân” cho mình, vẻ mặt cực kỳ cung kính, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu rồi tiện tay nhận lấy bộ trận pháp rồi chuyển qua cho Long Ngao. “Nếu chưởng giáo Độ Ách đã có ý cần giao “Phá Quân” cho tôi giữ thì tôi cũng chỉ đành cung kính không bằng nghe theo, nếu không chẳng phải làm chưởng giáo chạnh lòng sao?” Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, từng đám mây trên bầu trời đột nhiên thay đổi, chỉ thấy một thanh kiếm dài hàng ngàn mét từ trên trời chém xuống. Một kiếm này sát khí cuồn cuộn, khí tức vô song, đừng nói là Tishen toát cả mồ hôi lạnh, ngay cả Saga cũng sợ hãi đến mức đổi sắc. Thanh kiếm dài như kiếm trời đó xoẹt qua trước mặc tượng đầu người thân sư tử đó, tượng đầu người thân sư tử cao lớn đó lập tức vỡ thành từng mảnh. Cường giả cảnh giới Nhân Hoàng đó thậm chí không kịp kêu lên một tiếng thảm thiết đã bị chém thành hai nửa. “Nhà họ Tư Mã, Tư Mã Lôi”. Saga vừa liếc mắt đã nhận ra chủ nhân của thanh kiếm đó chính là đại tài của nhà họ Tư Mã ngoài lãnh thổ. Sau khi chém trúng một cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, thanh kiếm dài đó quét qua cả hiện trường. Rất nhiều đầu người của cường giả cảnh giới Nhân Hoàng rơi xuống, từng thi thể rơi từ trên cao xuống. “Keng!” Tishen vừa định giơ cây gậy trong tay lên đỡ nhưng vẫn chưa chạm đến thanh kiếm dài đó thì cây gậy Pharaoh trong tay ông ta đã nứt gãy biến thành vô số ánh sáng lấp lánh. Ngay sau đó cơ thể Tishen bỗng tan rã vỡ tan thành vô số mảnh tinh thạch, biến thành trận mưa máu từ trên trời rơi xuống. “Một kiếm phá quân!”Saga hoảng sợ lông tóc dựng thẳng, xoay người muốn chạy trốn nhưng thiên kiếm đó đuổi theo.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Không để tên đó nói hết câu, Độ Ách Chân Quân tức giận quát khiến tên đệ tử đó chấn động lùi ra xa mấy chục mét, máu me be bét. Có thể thấy cơn giận của Độ Ách Chân Quân đã lên đến đỉnh điểm, nỗi thống hận với Tiêu Chính Văn như khắc sâu vào cốt tủy. Miễn cưỡng đè nén cơn giận, Độ Ách Chân Quân lảo đảo đi vào đại điện. Lúc này cả người ông ta run lẩy bẩy, thậm chí đi đường cũng không vững. Dĩ nhiên không phải Độ Ách Chân Quân đang sợ mà là đang tức đến mức suýt nữa phát điên. “Mời… mời cậu Tiêu nhận lấy”. Thấy hai tay Độ Ách Chân Quân đưa bộ trận pháp “Phá Quân” cho mình, vẻ mặt cực kỳ cung kính, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu rồi tiện tay nhận lấy bộ trận pháp rồi chuyển qua cho Long Ngao. “Nếu chưởng giáo Độ Ách đã có ý cần giao “Phá Quân” cho tôi giữ thì tôi cũng chỉ đành cung kính không bằng nghe theo, nếu không chẳng phải làm chưởng giáo chạnh lòng sao?” Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, từng đám mây trên bầu trời đột nhiên thay đổi, chỉ thấy một thanh kiếm dài hàng ngàn mét từ trên trời chém xuống. Một kiếm này sát khí cuồn cuộn, khí tức vô song, đừng nói là Tishen toát cả mồ hôi lạnh, ngay cả Saga cũng sợ hãi đến mức đổi sắc. Thanh kiếm dài như kiếm trời đó xoẹt qua trước mặc tượng đầu người thân sư tử đó, tượng đầu người thân sư tử cao lớn đó lập tức vỡ thành từng mảnh. Cường giả cảnh giới Nhân Hoàng đó thậm chí không kịp kêu lên một tiếng thảm thiết đã bị chém thành hai nửa. “Nhà họ Tư Mã, Tư Mã Lôi”. Saga vừa liếc mắt đã nhận ra chủ nhân của thanh kiếm đó chính là đại tài của nhà họ Tư Mã ngoài lãnh thổ. Sau khi chém trúng một cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, thanh kiếm dài đó quét qua cả hiện trường. Rất nhiều đầu người của cường giả cảnh giới Nhân Hoàng rơi xuống, từng thi thể rơi từ trên cao xuống. “Keng!” Tishen vừa định giơ cây gậy trong tay lên đỡ nhưng vẫn chưa chạm đến thanh kiếm dài đó thì cây gậy Pharaoh trong tay ông ta đã nứt gãy biến thành vô số ánh sáng lấp lánh. Ngay sau đó cơ thể Tishen bỗng tan rã vỡ tan thành vô số mảnh tinh thạch, biến thành trận mưa máu từ trên trời rơi xuống. “Một kiếm phá quân!”Saga hoảng sợ lông tóc dựng thẳng, xoay người muốn chạy trốn nhưng thiên kiếm đó đuổi theo.

Chương 3399