Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 3413
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nhất là nhà họ Trương ở Thiên Sơn. Trương Lăng Phong nhìn về phía Sơn Thành ở đằng xa, cảm thấy lo lắng không thôi, Tiêu Chính Văn không chỉ giúp hắn một lần, cũng giúp đỡ cả nhà họ Trương, nhưng nhà họ Trương quả thật vẫn lực bất tòng tâm khi đối mặt với các cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng. Chỉ thấy Triệu Khang cầm thanh kiếm dài trong tay kiêu ngạo đứng giữa bầu trời Sơn Thành nhìn chằm chằm về phía dinh thự Tiêu, mái tóc tung bay trong gió, oai phong lẫm liệt. “Tiêu Chính Văn, chuyện đã đến mức này đều là do cậu tự chuốc lấy, vốn dĩ chỉ cần cậu quỳ xuống xin lỗi, lấy lại thể diện cho nhà họ Triệu thì nhà họ Triệu đã có thể tha thứ cho cậu rồi”. “Nhưng cậu lại không thèm xem ai ra gì, cậu nghĩ trên thế giới này không ai có thể làm gì được cậu sao?” Nói rồi thanh giáo dài trong dài Triệu Khang run lên, phát ra tiếng kêu. Sau đó sóng âm lan ra bốn phía, ngay cả Sơn Thành cũng rung chuyển dữ dội theo tiếng kêu này. “Tiêu Chính Văn không nên chọc giận nhà họ Triệu, theo tôi được biết, nhà họ Triệu giành được chân truyền của Triệu Vân, chắc chắn không dễ đối phó”. “Năm đó Triệu Khuông Dận dùng gậy thay súng nhằm che giấu mối quan hệ với Triệu Vân, nhưng dù là thế cũng là cao thủ bất khả chiến bại”. “Tiêu Chính Văn mới bao nhiêu tuổi chứ, cậu ta có thể biết được cái gì, còn tưởng bản thân mình vô địch à? Đúng là nực cười”. Mọi người anh một câu, tôi một câu bàn tán xôn xao. Cùng lúc đó thanh giáo bạc trong tay Triệu Khang rung lên, một vầng sáng màu bạc lướt trên bầu trời đêm đánh thẳng về phía dinh thự Tiêu. Đúng lúc này một thanh giáo dài màu đỏ bỗng bay ra từ trong dinh thự Tiêu. “Keng!” Tiếng va chạm kịch liệt vang lên, hai thanh giáo đều bay ngược về lại, mọi người vây xem đều không khỏi hít khí lạnh, họ biết rất rõ về thanh kiếm dài màu đỏ đó. Lúc này sắc mặt Triệu Khang cũng thay đổi. “Tiêu Chính Văn vậy mà chặn được một đòn của cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng?” Gần như tất cả mọi người đều đồng thanh thốt lên kinh ngạc! Ngay sau đó, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh! Vào lúc này, dường như ngay cả không khí cũng đều ngưng đọng lại, yên tĩnh đến đáng sợ! Tất cả mọi người đều đang chờ đợi động thái tiếp theo của Triệu Khang và Tiêu Chính Văn, đặc biệt Triệu Khang uy nghiêm ngất trời tuyệt đối không thể chịu thua bây giờ!Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ hơn là theo như bọn họ thấy, sở dĩ Tiêu Chính văn dsm đối địch với những cường giả cảnh giới Nhân Hoàng của năm đại danh sơn, tám chín phần là vì có ba cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng bên cạnh!Nhưng bây giờ xem ra, mặc dù Tiêu Chính văn chỉ có cảnh giới Nhân Vương cấp năm, nhưng thực lực lại không thể lường được!Rất lâu sau, một bóng người mới chậm rai đi ra khỏi dinh thự, Triệu Khang lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, híp mắt nói: “Chả trách cậu có chỗ dựa nên không sợ, quả nhiên có chút thực lực!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nhất là nhà họ Trương ở Thiên Sơn. Trương Lăng Phong nhìn về phía Sơn Thành ở đằng xa, cảm thấy lo lắng không thôi, Tiêu Chính Văn không chỉ giúp hắn một lần, cũng giúp đỡ cả nhà họ Trương, nhưng nhà họ Trương quả thật vẫn lực bất tòng tâm khi đối mặt với các cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng. Chỉ thấy Triệu Khang cầm thanh kiếm dài trong tay kiêu ngạo đứng giữa bầu trời Sơn Thành nhìn chằm chằm về phía dinh thự Tiêu, mái tóc tung bay trong gió, oai phong lẫm liệt. “Tiêu Chính Văn, chuyện đã đến mức này đều là do cậu tự chuốc lấy, vốn dĩ chỉ cần cậu quỳ xuống xin lỗi, lấy lại thể diện cho nhà họ Triệu thì nhà họ Triệu đã có thể tha thứ cho cậu rồi”. “Nhưng cậu lại không thèm xem ai ra gì, cậu nghĩ trên thế giới này không ai có thể làm gì được cậu sao?” Nói rồi thanh giáo dài trong dài Triệu Khang run lên, phát ra tiếng kêu. Sau đó sóng âm lan ra bốn phía, ngay cả Sơn Thành cũng rung chuyển dữ dội theo tiếng kêu này. “Tiêu Chính Văn không nên chọc giận nhà họ Triệu, theo tôi được biết, nhà họ Triệu giành được chân truyền của Triệu Vân, chắc chắn không dễ đối phó”. “Năm đó Triệu Khuông Dận dùng gậy thay súng nhằm che giấu mối quan hệ với Triệu Vân, nhưng dù là thế cũng là cao thủ bất khả chiến bại”. “Tiêu Chính Văn mới bao nhiêu tuổi chứ, cậu ta có thể biết được cái gì, còn tưởng bản thân mình vô địch à? Đúng là nực cười”. Mọi người anh một câu, tôi một câu bàn tán xôn xao. Cùng lúc đó thanh giáo bạc trong tay Triệu Khang rung lên, một vầng sáng màu bạc lướt trên bầu trời đêm đánh thẳng về phía dinh thự Tiêu. Đúng lúc này một thanh giáo dài màu đỏ bỗng bay ra từ trong dinh thự Tiêu. “Keng!” Tiếng va chạm kịch liệt vang lên, hai thanh giáo đều bay ngược về lại, mọi người vây xem đều không khỏi hít khí lạnh, họ biết rất rõ về thanh kiếm dài màu đỏ đó. Lúc này sắc mặt Triệu Khang cũng thay đổi. “Tiêu Chính Văn vậy mà chặn được một đòn của cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng?” Gần như tất cả mọi người đều đồng thanh thốt lên kinh ngạc! Ngay sau đó, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh! Vào lúc này, dường như ngay cả không khí cũng đều ngưng đọng lại, yên tĩnh đến đáng sợ! Tất cả mọi người đều đang chờ đợi động thái tiếp theo của Triệu Khang và Tiêu Chính Văn, đặc biệt Triệu Khang uy nghiêm ngất trời tuyệt đối không thể chịu thua bây giờ!Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ hơn là theo như bọn họ thấy, sở dĩ Tiêu Chính văn dsm đối địch với những cường giả cảnh giới Nhân Hoàng của năm đại danh sơn, tám chín phần là vì có ba cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng bên cạnh!Nhưng bây giờ xem ra, mặc dù Tiêu Chính văn chỉ có cảnh giới Nhân Vương cấp năm, nhưng thực lực lại không thể lường được!Rất lâu sau, một bóng người mới chậm rai đi ra khỏi dinh thự, Triệu Khang lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, híp mắt nói: “Chả trách cậu có chỗ dựa nên không sợ, quả nhiên có chút thực lực!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Nhất là nhà họ Trương ở Thiên Sơn. Trương Lăng Phong nhìn về phía Sơn Thành ở đằng xa, cảm thấy lo lắng không thôi, Tiêu Chính Văn không chỉ giúp hắn một lần, cũng giúp đỡ cả nhà họ Trương, nhưng nhà họ Trương quả thật vẫn lực bất tòng tâm khi đối mặt với các cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng. Chỉ thấy Triệu Khang cầm thanh kiếm dài trong tay kiêu ngạo đứng giữa bầu trời Sơn Thành nhìn chằm chằm về phía dinh thự Tiêu, mái tóc tung bay trong gió, oai phong lẫm liệt. “Tiêu Chính Văn, chuyện đã đến mức này đều là do cậu tự chuốc lấy, vốn dĩ chỉ cần cậu quỳ xuống xin lỗi, lấy lại thể diện cho nhà họ Triệu thì nhà họ Triệu đã có thể tha thứ cho cậu rồi”. “Nhưng cậu lại không thèm xem ai ra gì, cậu nghĩ trên thế giới này không ai có thể làm gì được cậu sao?” Nói rồi thanh giáo dài trong dài Triệu Khang run lên, phát ra tiếng kêu. Sau đó sóng âm lan ra bốn phía, ngay cả Sơn Thành cũng rung chuyển dữ dội theo tiếng kêu này. “Tiêu Chính Văn không nên chọc giận nhà họ Triệu, theo tôi được biết, nhà họ Triệu giành được chân truyền của Triệu Vân, chắc chắn không dễ đối phó”. “Năm đó Triệu Khuông Dận dùng gậy thay súng nhằm che giấu mối quan hệ với Triệu Vân, nhưng dù là thế cũng là cao thủ bất khả chiến bại”. “Tiêu Chính Văn mới bao nhiêu tuổi chứ, cậu ta có thể biết được cái gì, còn tưởng bản thân mình vô địch à? Đúng là nực cười”. Mọi người anh một câu, tôi một câu bàn tán xôn xao. Cùng lúc đó thanh giáo bạc trong tay Triệu Khang rung lên, một vầng sáng màu bạc lướt trên bầu trời đêm đánh thẳng về phía dinh thự Tiêu. Đúng lúc này một thanh giáo dài màu đỏ bỗng bay ra từ trong dinh thự Tiêu. “Keng!” Tiếng va chạm kịch liệt vang lên, hai thanh giáo đều bay ngược về lại, mọi người vây xem đều không khỏi hít khí lạnh, họ biết rất rõ về thanh kiếm dài màu đỏ đó. Lúc này sắc mặt Triệu Khang cũng thay đổi. “Tiêu Chính Văn vậy mà chặn được một đòn của cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng?” Gần như tất cả mọi người đều đồng thanh thốt lên kinh ngạc! Ngay sau đó, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh! Vào lúc này, dường như ngay cả không khí cũng đều ngưng đọng lại, yên tĩnh đến đáng sợ! Tất cả mọi người đều đang chờ đợi động thái tiếp theo của Triệu Khang và Tiêu Chính Văn, đặc biệt Triệu Khang uy nghiêm ngất trời tuyệt đối không thể chịu thua bây giờ!Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ hơn là theo như bọn họ thấy, sở dĩ Tiêu Chính văn dsm đối địch với những cường giả cảnh giới Nhân Hoàng của năm đại danh sơn, tám chín phần là vì có ba cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng bên cạnh!Nhưng bây giờ xem ra, mặc dù Tiêu Chính văn chỉ có cảnh giới Nhân Vương cấp năm, nhưng thực lực lại không thể lường được!Rất lâu sau, một bóng người mới chậm rai đi ra khỏi dinh thự, Triệu Khang lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, híp mắt nói: “Chả trách cậu có chỗ dựa nên không sợ, quả nhiên có chút thực lực!