Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 3416

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Suy cho cùng, trong mỗi hoàng tộc, cuối cùng chỉ có một người có thể kế thừa khí tức đế vương, hơn nữa, hoàng tử kế thừa khí tức đế vương tất nhiên sẽ là người cầm lái sau này! Mà với tư cách là con vợ lẽ của Triệu Khang, ông ta sẽ không bao giờ có được sự tôn vinh này! Có thể tưởng tượng rằng việc đắc tội với con trưởng, đặc biệt là hoàng tử sẽ kế thừa huyết mạch gia tộc, rất có thể dẫn đến một cuộc chiến đẫm máu giữa các hoàng tộc! Mà một người con vợ lẽ, có chết thì cũng là chết thôi! Cũng giống như Chu Thụy Chân, tuy rằng ông ta cũng là người hoàng tộc, nhưng cũng chỉ là con của vợ lẽ, cho dù sống chết ra sao cũng không có ảnh hưởng gì đến nhà họ Chu! “Triệu Khang, cái gan chó của ông lớn thật đấy! Dám dùng thương đao chỉ vào tôi!” Võ Anh Hào khoanh tay, vừa bước ra, không chờ cho Triệu Khang kịp hoàn hồn lại đã vung tay tát vào mặt Triệu Khang một cái. Đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Triệu Khang, trong mắt tràn đầy sát khí! “Cậu… Cậu rốt cuộc là ai? Ông Triệu chính là người Triệu Thị của Đế Vương Các…” “Chẳng lẽ Đế Vương Các chỉ có một mình nhà họ Triệu sao? Hay là Đế Vương Các đã đổi tên thay dấu thành họ Triệu rồi?”, không chờ Bạch Chiến Sinh nói xong, Võ Anh Hào đã lạnh lùng ngắt lời. Cái gì? Cho dù Bạch Chiến Sinh có ngu ngốc đến đâu cũng có thể nghe ra giọng điệu của Võ Anh Hào không đúng lắm! “Xin hỏi… Các hạ là ai?”, Bạch Chiến Sinh vội vàng thay đổi lời nói, chắp tay hỏi Võ Anh Hào một cách vô cùng tôn kính. “Võ Thị, Võ Anh Hào! Nữ đế đích truyền, họ Võ chính thống!” Nữ đế đích truyền, họ Võ chính thống? Tám chữ này đã làm rung chuyển màng nhĩ của Bạch Chiến Sinh! Nhà họ Võ là sự tồn tại đặc biệt, dưới cơ sở pháp luật hàng nghìn năm của Hoa Quốc, chỉ có một vị nữ hoàng đế! Đích truyền của nữ hoàng đế, địa vị thậm chí còn không thua nhà họ Doanh! Cho dù đứng trước người có vị trí cao của Đế Vương Các cũng có quyền nói lớn tiếng, sao có thể là người mà một nhân vật nhỏ bé như Triệu Khang có thể so sánh được? “Quỳ xuống!” Sau tiếng hét giận dữ của Võ Anh Hào, Triệu Khang bất giác khuỵu gối và quỳ bệt xuống đất! Giờ phút này, Triệu Khang nào có còn uy phong ngang ngược như trước đây? So với Võ Anh Hào, ông ta chỉ đơn giản là một bậc tôi tớ! Thậm chí Võ Anh Hào chỉ cần nói một câu ở Đế Vương Các, cũng có thể đưa ông ta vào đường chết! Đắc tội với Võ Anh Hào chẳng khác nào khai chiến với nhà họ Võ, ba nhà họ Triệu có gộp lại cũng không phải là đối thủ của nhà họ Võ! Võ Tam Tư là nhân vật có sức chiến đấu kinh thiên động địa, là nhân vật toàn năng ở ngoài vùng lãnh thổ, chỉ một mình anh ta thôi cũng đủ để tạo ra mối đe dọa diệt tộc cho nhà họ Triệu! “Chỉ dựa vào Triệu Khang ông mà cũng dám phao tin đồn đại, để anh Tiêu quỳ gối xin lỗi? Còn muốn khiến anh Tiêu bị lũ tiểu nhân của nhà họ Triệu các ông đánh đến khi hài lòng hả dạ? Ai cho ông cái gan dám nói lời ngông cuồng như vậy?”“Ngay cả tôi cũng không dám ngông cuồng thất lễ như vậy! Ông là cái thá gì, chỉ là một con chó giữ nhà cho nhà họ Triệu! Một lời của tôi cung có thể khiến ông chết không có chỗ chôn!”“nhà họ Triệu các ông có tư cách và năng lực gì mà dám đại diện cho Đế Vương Các làm xằng làm bậy trong thế giới tục!”Tiếng gầm của Võ Anh Hào làm rung chuyển bầu trời, khiến Triệu Khang khiếp sợ ngã xuống đất, cả người không ngừng run lên.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Suy cho cùng, trong mỗi hoàng tộc, cuối cùng chỉ có một người có thể kế thừa khí tức đế vương, hơn nữa, hoàng tử kế thừa khí tức đế vương tất nhiên sẽ là người cầm lái sau này! Mà với tư cách là con vợ lẽ của Triệu Khang, ông ta sẽ không bao giờ có được sự tôn vinh này! Có thể tưởng tượng rằng việc đắc tội với con trưởng, đặc biệt là hoàng tử sẽ kế thừa huyết mạch gia tộc, rất có thể dẫn đến một cuộc chiến đẫm máu giữa các hoàng tộc! Mà một người con vợ lẽ, có chết thì cũng là chết thôi! Cũng giống như Chu Thụy Chân, tuy rằng ông ta cũng là người hoàng tộc, nhưng cũng chỉ là con của vợ lẽ, cho dù sống chết ra sao cũng không có ảnh hưởng gì đến nhà họ Chu! “Triệu Khang, cái gan chó của ông lớn thật đấy! Dám dùng thương đao chỉ vào tôi!” Võ Anh Hào khoanh tay, vừa bước ra, không chờ cho Triệu Khang kịp hoàn hồn lại đã vung tay tát vào mặt Triệu Khang một cái. Đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Triệu Khang, trong mắt tràn đầy sát khí! “Cậu… Cậu rốt cuộc là ai? Ông Triệu chính là người Triệu Thị của Đế Vương Các…” “Chẳng lẽ Đế Vương Các chỉ có một mình nhà họ Triệu sao? Hay là Đế Vương Các đã đổi tên thay dấu thành họ Triệu rồi?”, không chờ Bạch Chiến Sinh nói xong, Võ Anh Hào đã lạnh lùng ngắt lời. Cái gì? Cho dù Bạch Chiến Sinh có ngu ngốc đến đâu cũng có thể nghe ra giọng điệu của Võ Anh Hào không đúng lắm! “Xin hỏi… Các hạ là ai?”, Bạch Chiến Sinh vội vàng thay đổi lời nói, chắp tay hỏi Võ Anh Hào một cách vô cùng tôn kính. “Võ Thị, Võ Anh Hào! Nữ đế đích truyền, họ Võ chính thống!” Nữ đế đích truyền, họ Võ chính thống? Tám chữ này đã làm rung chuyển màng nhĩ của Bạch Chiến Sinh! Nhà họ Võ là sự tồn tại đặc biệt, dưới cơ sở pháp luật hàng nghìn năm của Hoa Quốc, chỉ có một vị nữ hoàng đế! Đích truyền của nữ hoàng đế, địa vị thậm chí còn không thua nhà họ Doanh! Cho dù đứng trước người có vị trí cao của Đế Vương Các cũng có quyền nói lớn tiếng, sao có thể là người mà một nhân vật nhỏ bé như Triệu Khang có thể so sánh được? “Quỳ xuống!” Sau tiếng hét giận dữ của Võ Anh Hào, Triệu Khang bất giác khuỵu gối và quỳ bệt xuống đất! Giờ phút này, Triệu Khang nào có còn uy phong ngang ngược như trước đây? So với Võ Anh Hào, ông ta chỉ đơn giản là một bậc tôi tớ! Thậm chí Võ Anh Hào chỉ cần nói một câu ở Đế Vương Các, cũng có thể đưa ông ta vào đường chết! Đắc tội với Võ Anh Hào chẳng khác nào khai chiến với nhà họ Võ, ba nhà họ Triệu có gộp lại cũng không phải là đối thủ của nhà họ Võ! Võ Tam Tư là nhân vật có sức chiến đấu kinh thiên động địa, là nhân vật toàn năng ở ngoài vùng lãnh thổ, chỉ một mình anh ta thôi cũng đủ để tạo ra mối đe dọa diệt tộc cho nhà họ Triệu! “Chỉ dựa vào Triệu Khang ông mà cũng dám phao tin đồn đại, để anh Tiêu quỳ gối xin lỗi? Còn muốn khiến anh Tiêu bị lũ tiểu nhân của nhà họ Triệu các ông đánh đến khi hài lòng hả dạ? Ai cho ông cái gan dám nói lời ngông cuồng như vậy?”“Ngay cả tôi cũng không dám ngông cuồng thất lễ như vậy! Ông là cái thá gì, chỉ là một con chó giữ nhà cho nhà họ Triệu! Một lời của tôi cung có thể khiến ông chết không có chỗ chôn!”“nhà họ Triệu các ông có tư cách và năng lực gì mà dám đại diện cho Đế Vương Các làm xằng làm bậy trong thế giới tục!”Tiếng gầm của Võ Anh Hào làm rung chuyển bầu trời, khiến Triệu Khang khiếp sợ ngã xuống đất, cả người không ngừng run lên.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Suy cho cùng, trong mỗi hoàng tộc, cuối cùng chỉ có một người có thể kế thừa khí tức đế vương, hơn nữa, hoàng tử kế thừa khí tức đế vương tất nhiên sẽ là người cầm lái sau này! Mà với tư cách là con vợ lẽ của Triệu Khang, ông ta sẽ không bao giờ có được sự tôn vinh này! Có thể tưởng tượng rằng việc đắc tội với con trưởng, đặc biệt là hoàng tử sẽ kế thừa huyết mạch gia tộc, rất có thể dẫn đến một cuộc chiến đẫm máu giữa các hoàng tộc! Mà một người con vợ lẽ, có chết thì cũng là chết thôi! Cũng giống như Chu Thụy Chân, tuy rằng ông ta cũng là người hoàng tộc, nhưng cũng chỉ là con của vợ lẽ, cho dù sống chết ra sao cũng không có ảnh hưởng gì đến nhà họ Chu! “Triệu Khang, cái gan chó của ông lớn thật đấy! Dám dùng thương đao chỉ vào tôi!” Võ Anh Hào khoanh tay, vừa bước ra, không chờ cho Triệu Khang kịp hoàn hồn lại đã vung tay tát vào mặt Triệu Khang một cái. Đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Triệu Khang, trong mắt tràn đầy sát khí! “Cậu… Cậu rốt cuộc là ai? Ông Triệu chính là người Triệu Thị của Đế Vương Các…” “Chẳng lẽ Đế Vương Các chỉ có một mình nhà họ Triệu sao? Hay là Đế Vương Các đã đổi tên thay dấu thành họ Triệu rồi?”, không chờ Bạch Chiến Sinh nói xong, Võ Anh Hào đã lạnh lùng ngắt lời. Cái gì? Cho dù Bạch Chiến Sinh có ngu ngốc đến đâu cũng có thể nghe ra giọng điệu của Võ Anh Hào không đúng lắm! “Xin hỏi… Các hạ là ai?”, Bạch Chiến Sinh vội vàng thay đổi lời nói, chắp tay hỏi Võ Anh Hào một cách vô cùng tôn kính. “Võ Thị, Võ Anh Hào! Nữ đế đích truyền, họ Võ chính thống!” Nữ đế đích truyền, họ Võ chính thống? Tám chữ này đã làm rung chuyển màng nhĩ của Bạch Chiến Sinh! Nhà họ Võ là sự tồn tại đặc biệt, dưới cơ sở pháp luật hàng nghìn năm của Hoa Quốc, chỉ có một vị nữ hoàng đế! Đích truyền của nữ hoàng đế, địa vị thậm chí còn không thua nhà họ Doanh! Cho dù đứng trước người có vị trí cao của Đế Vương Các cũng có quyền nói lớn tiếng, sao có thể là người mà một nhân vật nhỏ bé như Triệu Khang có thể so sánh được? “Quỳ xuống!” Sau tiếng hét giận dữ của Võ Anh Hào, Triệu Khang bất giác khuỵu gối và quỳ bệt xuống đất! Giờ phút này, Triệu Khang nào có còn uy phong ngang ngược như trước đây? So với Võ Anh Hào, ông ta chỉ đơn giản là một bậc tôi tớ! Thậm chí Võ Anh Hào chỉ cần nói một câu ở Đế Vương Các, cũng có thể đưa ông ta vào đường chết! Đắc tội với Võ Anh Hào chẳng khác nào khai chiến với nhà họ Võ, ba nhà họ Triệu có gộp lại cũng không phải là đối thủ của nhà họ Võ! Võ Tam Tư là nhân vật có sức chiến đấu kinh thiên động địa, là nhân vật toàn năng ở ngoài vùng lãnh thổ, chỉ một mình anh ta thôi cũng đủ để tạo ra mối đe dọa diệt tộc cho nhà họ Triệu! “Chỉ dựa vào Triệu Khang ông mà cũng dám phao tin đồn đại, để anh Tiêu quỳ gối xin lỗi? Còn muốn khiến anh Tiêu bị lũ tiểu nhân của nhà họ Triệu các ông đánh đến khi hài lòng hả dạ? Ai cho ông cái gan dám nói lời ngông cuồng như vậy?”“Ngay cả tôi cũng không dám ngông cuồng thất lễ như vậy! Ông là cái thá gì, chỉ là một con chó giữ nhà cho nhà họ Triệu! Một lời của tôi cung có thể khiến ông chết không có chỗ chôn!”“nhà họ Triệu các ông có tư cách và năng lực gì mà dám đại diện cho Đế Vương Các làm xằng làm bậy trong thế giới tục!”Tiếng gầm của Võ Anh Hào làm rung chuyển bầu trời, khiến Triệu Khang khiếp sợ ngã xuống đất, cả người không ngừng run lên.

Chương 3416