Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 3468

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Giọng nói của Tiêu Chính Văn truyền vào trong hoàng cung nước Vy Hào, ngay cả ly rượu trong tay Thiên Hoàng Vy Hào – người đang xem biểu diễn ca múa, cũng rơi thẳng xuống đất! Yên tĩnh! Toàn bộ hoàng cung yên lặng như tờ! “Bệ hạ…” Trong phút chốc, vô số người lần lượt quỳ xuống trên đường phố, nhìn về hướng hoàng cung với ánh mắt cầu xin. Sự sống chết của bọn họ, thậm chí là sự sống chết của người thân bọn họ, đều nằm trong ý niệm của Thiên Hoàng! Nhưng! Đó là tín ngưỡng và sự gửi gắm tinh thần của toàn bộ đất nước Vy Hào! Cái quỳ gối này không chỉ là một mình Thiên Hoàng, mà là sự tôn nghiêm của cả Vy Hào! Kể từ nay về sau, Vy Hào sẽ đối mặt với Hoa Quốc như thế nào? “Trong nửa giờ đồng hồ cuối cùng, sự tồn vong của Vy Hào nằm trong ý niệm của ông!” Giọng nói của Tiêu Chính Văn lại truyền đến, tất cả mọi người Vy Hào không khỏi rùng mình! Mà trong đại sảnh, Từ Kiêu Long và Thành Kế Hào đều kinh hãi nhìn Tiêu Chính Văn! Cuộc đấu với Vy Hào lần này vốn dĩ chỉ là để tranh đoạt Thánh Huyết của Đế Tuấn, nhưng không ai nghĩ rằng sẽ có tình tiết này, càng không ngờ rằng, Tiêu Chính Văn lại tuyệt nhiên như vậy! “Cậu Tiêu, làm như vậy có phải…” Từ Kiêu Long nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt khó coi. “Lần thi đấu này, sở dĩ được sắp xếp ở Vy Hào, chắc chắn là vì Vy Hào và Thiên Đạo Minh Ước đã đạt được một thỏa thuận nào đó. Xem xét từ góc độ này, Vy Hào có ý muốn tiêu diệt chúng ta!” “Nếu Vy Hào chưa từng từ bỏ ý định tiêu diệt Hoa Quốc chúng ta, vậy thì hôm nay sẽ cắt đứt hoàn toàn ý nghĩ của bọn họ!” Tiêu Chính Văn nói đầy khí phách. Lời nói của Tiêu Chính Văn vừa dứt, cánh cửa đại sảnh đột nhiên mở ra, vài võ sĩ trẻ tuổi mặc vest đen, vây quanh một ông già gần bảy mươi tuổi, chậm rãi bước vào đại sảnh. “Cậu Tiêu!” Ông lão nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt trầm ngâm như nước. “Akihito!” Tiêu Chính Văn cũng nhìn về phía đối phương. “Tôi muốn hỏi cậu Tiêu, lời nói của cậu có phải đại diện cho Thiên Tử của Hoa Quốc không?’, trong ánh mắt của ông lão mang theo sự tức giận vô hạn, nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn. “Thiên Tử? Muốn tiêu diệt nước Vy Hào các ông, cần gì Thiên Tử chấp thuận, tôi chỉ cần vẫy tay một cái thôi! Quỳ hay không quỳ là tùy ông chọn, giết hay không giết là do tôi quyết định!” Tiêu Chính Văn ngạo mạn đáp lại. Lúc này, bầu không khí trong đại sảnh đột nhiên trở nên căng thẳng, đám người Ono Kazuo lần lượt quay đầu lại, dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía ông lão.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Giọng nói của Tiêu Chính Văn truyền vào trong hoàng cung nước Vy Hào, ngay cả ly rượu trong tay Thiên Hoàng Vy Hào – người đang xem biểu diễn ca múa, cũng rơi thẳng xuống đất! Yên tĩnh! Toàn bộ hoàng cung yên lặng như tờ! “Bệ hạ…” Trong phút chốc, vô số người lần lượt quỳ xuống trên đường phố, nhìn về hướng hoàng cung với ánh mắt cầu xin. Sự sống chết của bọn họ, thậm chí là sự sống chết của người thân bọn họ, đều nằm trong ý niệm của Thiên Hoàng! Nhưng! Đó là tín ngưỡng và sự gửi gắm tinh thần của toàn bộ đất nước Vy Hào! Cái quỳ gối này không chỉ là một mình Thiên Hoàng, mà là sự tôn nghiêm của cả Vy Hào! Kể từ nay về sau, Vy Hào sẽ đối mặt với Hoa Quốc như thế nào? “Trong nửa giờ đồng hồ cuối cùng, sự tồn vong của Vy Hào nằm trong ý niệm của ông!” Giọng nói của Tiêu Chính Văn lại truyền đến, tất cả mọi người Vy Hào không khỏi rùng mình! Mà trong đại sảnh, Từ Kiêu Long và Thành Kế Hào đều kinh hãi nhìn Tiêu Chính Văn! Cuộc đấu với Vy Hào lần này vốn dĩ chỉ là để tranh đoạt Thánh Huyết của Đế Tuấn, nhưng không ai nghĩ rằng sẽ có tình tiết này, càng không ngờ rằng, Tiêu Chính Văn lại tuyệt nhiên như vậy! “Cậu Tiêu, làm như vậy có phải…” Từ Kiêu Long nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt khó coi. “Lần thi đấu này, sở dĩ được sắp xếp ở Vy Hào, chắc chắn là vì Vy Hào và Thiên Đạo Minh Ước đã đạt được một thỏa thuận nào đó. Xem xét từ góc độ này, Vy Hào có ý muốn tiêu diệt chúng ta!” “Nếu Vy Hào chưa từng từ bỏ ý định tiêu diệt Hoa Quốc chúng ta, vậy thì hôm nay sẽ cắt đứt hoàn toàn ý nghĩ của bọn họ!” Tiêu Chính Văn nói đầy khí phách. Lời nói của Tiêu Chính Văn vừa dứt, cánh cửa đại sảnh đột nhiên mở ra, vài võ sĩ trẻ tuổi mặc vest đen, vây quanh một ông già gần bảy mươi tuổi, chậm rãi bước vào đại sảnh. “Cậu Tiêu!” Ông lão nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt trầm ngâm như nước. “Akihito!” Tiêu Chính Văn cũng nhìn về phía đối phương. “Tôi muốn hỏi cậu Tiêu, lời nói của cậu có phải đại diện cho Thiên Tử của Hoa Quốc không?’, trong ánh mắt của ông lão mang theo sự tức giận vô hạn, nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn. “Thiên Tử? Muốn tiêu diệt nước Vy Hào các ông, cần gì Thiên Tử chấp thuận, tôi chỉ cần vẫy tay một cái thôi! Quỳ hay không quỳ là tùy ông chọn, giết hay không giết là do tôi quyết định!” Tiêu Chính Văn ngạo mạn đáp lại. Lúc này, bầu không khí trong đại sảnh đột nhiên trở nên căng thẳng, đám người Ono Kazuo lần lượt quay đầu lại, dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía ông lão.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Giọng nói của Tiêu Chính Văn truyền vào trong hoàng cung nước Vy Hào, ngay cả ly rượu trong tay Thiên Hoàng Vy Hào – người đang xem biểu diễn ca múa, cũng rơi thẳng xuống đất! Yên tĩnh! Toàn bộ hoàng cung yên lặng như tờ! “Bệ hạ…” Trong phút chốc, vô số người lần lượt quỳ xuống trên đường phố, nhìn về hướng hoàng cung với ánh mắt cầu xin. Sự sống chết của bọn họ, thậm chí là sự sống chết của người thân bọn họ, đều nằm trong ý niệm của Thiên Hoàng! Nhưng! Đó là tín ngưỡng và sự gửi gắm tinh thần của toàn bộ đất nước Vy Hào! Cái quỳ gối này không chỉ là một mình Thiên Hoàng, mà là sự tôn nghiêm của cả Vy Hào! Kể từ nay về sau, Vy Hào sẽ đối mặt với Hoa Quốc như thế nào? “Trong nửa giờ đồng hồ cuối cùng, sự tồn vong của Vy Hào nằm trong ý niệm của ông!” Giọng nói của Tiêu Chính Văn lại truyền đến, tất cả mọi người Vy Hào không khỏi rùng mình! Mà trong đại sảnh, Từ Kiêu Long và Thành Kế Hào đều kinh hãi nhìn Tiêu Chính Văn! Cuộc đấu với Vy Hào lần này vốn dĩ chỉ là để tranh đoạt Thánh Huyết của Đế Tuấn, nhưng không ai nghĩ rằng sẽ có tình tiết này, càng không ngờ rằng, Tiêu Chính Văn lại tuyệt nhiên như vậy! “Cậu Tiêu, làm như vậy có phải…” Từ Kiêu Long nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt khó coi. “Lần thi đấu này, sở dĩ được sắp xếp ở Vy Hào, chắc chắn là vì Vy Hào và Thiên Đạo Minh Ước đã đạt được một thỏa thuận nào đó. Xem xét từ góc độ này, Vy Hào có ý muốn tiêu diệt chúng ta!” “Nếu Vy Hào chưa từng từ bỏ ý định tiêu diệt Hoa Quốc chúng ta, vậy thì hôm nay sẽ cắt đứt hoàn toàn ý nghĩ của bọn họ!” Tiêu Chính Văn nói đầy khí phách. Lời nói của Tiêu Chính Văn vừa dứt, cánh cửa đại sảnh đột nhiên mở ra, vài võ sĩ trẻ tuổi mặc vest đen, vây quanh một ông già gần bảy mươi tuổi, chậm rãi bước vào đại sảnh. “Cậu Tiêu!” Ông lão nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt trầm ngâm như nước. “Akihito!” Tiêu Chính Văn cũng nhìn về phía đối phương. “Tôi muốn hỏi cậu Tiêu, lời nói của cậu có phải đại diện cho Thiên Tử của Hoa Quốc không?’, trong ánh mắt của ông lão mang theo sự tức giận vô hạn, nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn. “Thiên Tử? Muốn tiêu diệt nước Vy Hào các ông, cần gì Thiên Tử chấp thuận, tôi chỉ cần vẫy tay một cái thôi! Quỳ hay không quỳ là tùy ông chọn, giết hay không giết là do tôi quyết định!” Tiêu Chính Văn ngạo mạn đáp lại. Lúc này, bầu không khí trong đại sảnh đột nhiên trở nên căng thẳng, đám người Ono Kazuo lần lượt quay đầu lại, dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía ông lão.

Chương 3468