Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 3707
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 3707 Bill cười gằn, lấy súng lục ra chỉa thẳng họng súng đen ngòm vào đầu Lý Uy. Vào giờ phút này ở vùng ngoài lãnh thổ, trong bán kính mấy dặm chung quanh Tiêu Chính Văn đều đã tràn ngập sương mù, mà sương mù này đều là sinh khí ngưng tụ thành vật chất! Tiêu Chính Văn giơ tay nhẹ nhàng chỉ lên bầu trời, trong phút chốc, sinh khí trong bán kính mấy chục nghìn dặm giống như sóng biển trào, tụ về phía Tiêu Chính Văn! Giờ phút này, không chỉ người xung quanh Vinh Thành phát hiện ra điều khác thường, ngay cả toàn bộ Đông Vực cũng bị chấn động. Nhất là phía nhà họ Khổng, không ít người cũng có thể cảm giác rõ ràng rằng không khí quanh mình đã hoàn toàn không còn chút sinh khí! “Rốt cuộc Tiêu Chính Văn muốn làm gì?” “Chẳng lẽ cậu ta muốn dùng tử khí bao vây chúng ta?” “Quả nhiên Tiêu Chính Văn này lòng lang dạ sói!” Mọi người vừa dứt lời, trên bầu trời đột nhiên có sấm chớp rền vang, tử khí vô tận giống như biển cả mênh mông phủ xuống trong nháy mắt! Tử khí đột nhiên phủ xuống này lại lan tràn khắp mấy chục nghìn dặm! Trước đó chỉ có ít hoa cỏ cây cối khô héo mà thôi, nhưng khi tử khí này thay thế sinh khí, không ít cao thủ cảnh giới tu vi tương đối thấp ở vùng ngoài lãnh thổ, cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng da thối rữa! Thậm chí có không ít người bất tỉnh ngay tại chỗ. Thấy cảnh tượng ấy, giờ phút này Đổng Thừa cũng có phần ngồi không yên. “Không! Mau ngăn cản cậu ta, nếu không ắt sẽ có máu chảy thành sông!” Đổng Thừa đã hiểu ý đồ của Tiêu Chính Văn, anh muốn biến diện tích mấy chục nghìn dặm của vùng ngoài lãnh thổ thành địa ngục! Một khi Tiêu Chính Văn thành công, vậy trong bán kính mấy chục nghìn dặm sẽ không còn có bất kỳ sinh vật còn sống nào! Nhưng giờ phút này, hết thảy đều đã quá muộn, toàn bộ Vinh Thành đã sớm bị khí tức chết chóc bao phủ! Ngay cả anh em nhà họ Bạch cũng không thể không áp sát Tiêu Chính Văn, cảnh giác nhìn chung quanh. Cho dù mạnh như Bạch Thiên Kiệt cũng không chịu nổi tử khí đậm như vậy ăn mòn! Chỉ thấy hai hình thái cực âm dương rất lớn xoay tròn trên không trung, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, tử khí từ bên trong tràn ra cũng càng lúc càng đậm! “Không ổn rồi! Cứ tiếp tục như vậy sợ rằng nửa Đông Vực cũng sẽ biến thành đất chết! Tuyệt đối không thể để cho cậu ta được như ý!” Vào giờ phút này, vô số thế lực lớn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, rối rít nhìn về phía Vinh Thành.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 3707 Bill cười gằn, lấy súng lục ra chỉa thẳng họng súng đen ngòm vào đầu Lý Uy. Vào giờ phút này ở vùng ngoài lãnh thổ, trong bán kính mấy dặm chung quanh Tiêu Chính Văn đều đã tràn ngập sương mù, mà sương mù này đều là sinh khí ngưng tụ thành vật chất! Tiêu Chính Văn giơ tay nhẹ nhàng chỉ lên bầu trời, trong phút chốc, sinh khí trong bán kính mấy chục nghìn dặm giống như sóng biển trào, tụ về phía Tiêu Chính Văn! Giờ phút này, không chỉ người xung quanh Vinh Thành phát hiện ra điều khác thường, ngay cả toàn bộ Đông Vực cũng bị chấn động. Nhất là phía nhà họ Khổng, không ít người cũng có thể cảm giác rõ ràng rằng không khí quanh mình đã hoàn toàn không còn chút sinh khí! “Rốt cuộc Tiêu Chính Văn muốn làm gì?” “Chẳng lẽ cậu ta muốn dùng tử khí bao vây chúng ta?” “Quả nhiên Tiêu Chính Văn này lòng lang dạ sói!” Mọi người vừa dứt lời, trên bầu trời đột nhiên có sấm chớp rền vang, tử khí vô tận giống như biển cả mênh mông phủ xuống trong nháy mắt! Tử khí đột nhiên phủ xuống này lại lan tràn khắp mấy chục nghìn dặm! Trước đó chỉ có ít hoa cỏ cây cối khô héo mà thôi, nhưng khi tử khí này thay thế sinh khí, không ít cao thủ cảnh giới tu vi tương đối thấp ở vùng ngoài lãnh thổ, cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng da thối rữa! Thậm chí có không ít người bất tỉnh ngay tại chỗ. Thấy cảnh tượng ấy, giờ phút này Đổng Thừa cũng có phần ngồi không yên. “Không! Mau ngăn cản cậu ta, nếu không ắt sẽ có máu chảy thành sông!” Đổng Thừa đã hiểu ý đồ của Tiêu Chính Văn, anh muốn biến diện tích mấy chục nghìn dặm của vùng ngoài lãnh thổ thành địa ngục! Một khi Tiêu Chính Văn thành công, vậy trong bán kính mấy chục nghìn dặm sẽ không còn có bất kỳ sinh vật còn sống nào! Nhưng giờ phút này, hết thảy đều đã quá muộn, toàn bộ Vinh Thành đã sớm bị khí tức chết chóc bao phủ! Ngay cả anh em nhà họ Bạch cũng không thể không áp sát Tiêu Chính Văn, cảnh giác nhìn chung quanh. Cho dù mạnh như Bạch Thiên Kiệt cũng không chịu nổi tử khí đậm như vậy ăn mòn! Chỉ thấy hai hình thái cực âm dương rất lớn xoay tròn trên không trung, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, tử khí từ bên trong tràn ra cũng càng lúc càng đậm! “Không ổn rồi! Cứ tiếp tục như vậy sợ rằng nửa Đông Vực cũng sẽ biến thành đất chết! Tuyệt đối không thể để cho cậu ta được như ý!” Vào giờ phút này, vô số thế lực lớn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, rối rít nhìn về phía Vinh Thành.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 3707 Bill cười gằn, lấy súng lục ra chỉa thẳng họng súng đen ngòm vào đầu Lý Uy. Vào giờ phút này ở vùng ngoài lãnh thổ, trong bán kính mấy dặm chung quanh Tiêu Chính Văn đều đã tràn ngập sương mù, mà sương mù này đều là sinh khí ngưng tụ thành vật chất! Tiêu Chính Văn giơ tay nhẹ nhàng chỉ lên bầu trời, trong phút chốc, sinh khí trong bán kính mấy chục nghìn dặm giống như sóng biển trào, tụ về phía Tiêu Chính Văn! Giờ phút này, không chỉ người xung quanh Vinh Thành phát hiện ra điều khác thường, ngay cả toàn bộ Đông Vực cũng bị chấn động. Nhất là phía nhà họ Khổng, không ít người cũng có thể cảm giác rõ ràng rằng không khí quanh mình đã hoàn toàn không còn chút sinh khí! “Rốt cuộc Tiêu Chính Văn muốn làm gì?” “Chẳng lẽ cậu ta muốn dùng tử khí bao vây chúng ta?” “Quả nhiên Tiêu Chính Văn này lòng lang dạ sói!” Mọi người vừa dứt lời, trên bầu trời đột nhiên có sấm chớp rền vang, tử khí vô tận giống như biển cả mênh mông phủ xuống trong nháy mắt! Tử khí đột nhiên phủ xuống này lại lan tràn khắp mấy chục nghìn dặm! Trước đó chỉ có ít hoa cỏ cây cối khô héo mà thôi, nhưng khi tử khí này thay thế sinh khí, không ít cao thủ cảnh giới tu vi tương đối thấp ở vùng ngoài lãnh thổ, cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng da thối rữa! Thậm chí có không ít người bất tỉnh ngay tại chỗ. Thấy cảnh tượng ấy, giờ phút này Đổng Thừa cũng có phần ngồi không yên. “Không! Mau ngăn cản cậu ta, nếu không ắt sẽ có máu chảy thành sông!” Đổng Thừa đã hiểu ý đồ của Tiêu Chính Văn, anh muốn biến diện tích mấy chục nghìn dặm của vùng ngoài lãnh thổ thành địa ngục! Một khi Tiêu Chính Văn thành công, vậy trong bán kính mấy chục nghìn dặm sẽ không còn có bất kỳ sinh vật còn sống nào! Nhưng giờ phút này, hết thảy đều đã quá muộn, toàn bộ Vinh Thành đã sớm bị khí tức chết chóc bao phủ! Ngay cả anh em nhà họ Bạch cũng không thể không áp sát Tiêu Chính Văn, cảnh giác nhìn chung quanh. Cho dù mạnh như Bạch Thiên Kiệt cũng không chịu nổi tử khí đậm như vậy ăn mòn! Chỉ thấy hai hình thái cực âm dương rất lớn xoay tròn trên không trung, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, tử khí từ bên trong tràn ra cũng càng lúc càng đậm! “Không ổn rồi! Cứ tiếp tục như vậy sợ rằng nửa Đông Vực cũng sẽ biến thành đất chết! Tuyệt đối không thể để cho cậu ta được như ý!” Vào giờ phút này, vô số thế lực lớn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, rối rít nhìn về phía Vinh Thành.