Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 3750

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Tư Mã Minh Nhuệ lạnh lùng nhìn người đàn ông trẻ tuổi, âm thầm ghi nhớ thật kỹ tướng mạo của người này, đợi sau khi giết chết Tiêu Chính Văn sẽ giết sạch cả nhà kẻ này. “Chúng ta đi!” Tư Mã Minh Nhuệ nói xong thì chạy về phía cao ốc Vy Nhan. Nhìn ba bóng lưng của bọn họ đi xa, người đàn ông trẻ tuổi khinh bỉ cười, nói với mấy người bạn nhậu bên cạnh: “Haiz, đúng là một đám ngu ngốc, dám đến chọc giận vua Bắc Lương, đúng là chán sống rồi!” “Haiz, mấy người ở vùng ngoài lãnh thổ chả hiểu kiểu gì, cứ hết người này lại đến người kia chạy tới chịu chết, chẳng lẽ bọn họ cho là mạng mình không đáng xu nào à?” Một cô bé ở bên cạnh vừa uống trà sữa vừa tò mò nói. Thấy đám người Tư Mã Minh Nhuệ đi đến gần cao ốc Vy Nhan, không ít người vây kín để hóng chuyện. Ai cũng chờ xem ba kẻ này sẽ chết như thế nào. “Thưa Long Vương, hình như có người tới gây chuyện!” Long Hình nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ tay vào vào đám người Tư Mã Minh Nhuệ. “Kệ họ đi, trong thời gian tôi đến vùng ngoài lãnh thổ, mọi người phải chú trọng vào việc huấn luyện tinh anh cho điện Thần Long, còn nữa, phân phát Thánh Huyết của Đế Tuấn, nhất định phải giúp mỗi người nhanh chóng luyện hóa!” “Dạ!” Long Hình vội vàng đáp lời. Giây tiếp theo, Tiêu Chính Văn bước lên trước, đến khoảng không trên cao ốc Vy Nhan, đón đám người Tư Mã Minh Nhuệ. “Các người đến tìm tôi à?”, Tiêu Chính Văn tỏ ra hứng thú nhìn đám người Tư Mã Minh Nhuệ. “Hôm nay chính là ngày giỗ của mày!”, ngọn lửa giận của Tư Mã Minh Nhuệ lại bùng cháy. Giây phút này, cơn giận đã bao trùm quanh người hắn, khí tức màu bạc của cảnh giới Nhân Hoàng cấp bốn cũng tỏa ra! Cùng lúc đó, Tư Mã Thành và Tư Mã Nguyệt cũng chia nhau ra hai hướng khác nhau, vây Tiêu Chính Văn vào giữa! Khí tức của ba người này gần như che phủ cả đất trời, không những thế còn khóa chặt Tiêu Chính Văn trong phạm vi công kích của mình! “Ngày giỗ của tôi ư? Có phải anh đang nói đùa không?” Tiêu Chính Văn nhếch môi cười, nhất thời, khí tức toàn thân anh cũng tràn hết ra! Một luồng hơi thở mạnh mẽ tựa thủy triều đập vào mặt, luồng khí màu tím che hết hàng ngàn mét xung quanh! Chỉ mất chưa đến nửa hơi thở, cả thế giới như đã bị giam cầm lại. Khí tức của cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm ập xuống, khiến vạn dặm non sông rúng động!Dường như đến cả ánh trăng cũng bị hơi thở này che khuất, phong tỏa chặt chẽ đám người Tư Mã Minh Nhuệ bên trong, mấy trận pháp không gian ở xung quanh đồng thời bị phá vỡ, vô số hố đen vũ trụ cùng nhau hội tụ lại!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Tư Mã Minh Nhuệ lạnh lùng nhìn người đàn ông trẻ tuổi, âm thầm ghi nhớ thật kỹ tướng mạo của người này, đợi sau khi giết chết Tiêu Chính Văn sẽ giết sạch cả nhà kẻ này. “Chúng ta đi!” Tư Mã Minh Nhuệ nói xong thì chạy về phía cao ốc Vy Nhan. Nhìn ba bóng lưng của bọn họ đi xa, người đàn ông trẻ tuổi khinh bỉ cười, nói với mấy người bạn nhậu bên cạnh: “Haiz, đúng là một đám ngu ngốc, dám đến chọc giận vua Bắc Lương, đúng là chán sống rồi!” “Haiz, mấy người ở vùng ngoài lãnh thổ chả hiểu kiểu gì, cứ hết người này lại đến người kia chạy tới chịu chết, chẳng lẽ bọn họ cho là mạng mình không đáng xu nào à?” Một cô bé ở bên cạnh vừa uống trà sữa vừa tò mò nói. Thấy đám người Tư Mã Minh Nhuệ đi đến gần cao ốc Vy Nhan, không ít người vây kín để hóng chuyện. Ai cũng chờ xem ba kẻ này sẽ chết như thế nào. “Thưa Long Vương, hình như có người tới gây chuyện!” Long Hình nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ tay vào vào đám người Tư Mã Minh Nhuệ. “Kệ họ đi, trong thời gian tôi đến vùng ngoài lãnh thổ, mọi người phải chú trọng vào việc huấn luyện tinh anh cho điện Thần Long, còn nữa, phân phát Thánh Huyết của Đế Tuấn, nhất định phải giúp mỗi người nhanh chóng luyện hóa!” “Dạ!” Long Hình vội vàng đáp lời. Giây tiếp theo, Tiêu Chính Văn bước lên trước, đến khoảng không trên cao ốc Vy Nhan, đón đám người Tư Mã Minh Nhuệ. “Các người đến tìm tôi à?”, Tiêu Chính Văn tỏ ra hứng thú nhìn đám người Tư Mã Minh Nhuệ. “Hôm nay chính là ngày giỗ của mày!”, ngọn lửa giận của Tư Mã Minh Nhuệ lại bùng cháy. Giây phút này, cơn giận đã bao trùm quanh người hắn, khí tức màu bạc của cảnh giới Nhân Hoàng cấp bốn cũng tỏa ra! Cùng lúc đó, Tư Mã Thành và Tư Mã Nguyệt cũng chia nhau ra hai hướng khác nhau, vây Tiêu Chính Văn vào giữa! Khí tức của ba người này gần như che phủ cả đất trời, không những thế còn khóa chặt Tiêu Chính Văn trong phạm vi công kích của mình! “Ngày giỗ của tôi ư? Có phải anh đang nói đùa không?” Tiêu Chính Văn nhếch môi cười, nhất thời, khí tức toàn thân anh cũng tràn hết ra! Một luồng hơi thở mạnh mẽ tựa thủy triều đập vào mặt, luồng khí màu tím che hết hàng ngàn mét xung quanh! Chỉ mất chưa đến nửa hơi thở, cả thế giới như đã bị giam cầm lại. Khí tức của cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm ập xuống, khiến vạn dặm non sông rúng động!Dường như đến cả ánh trăng cũng bị hơi thở này che khuất, phong tỏa chặt chẽ đám người Tư Mã Minh Nhuệ bên trong, mấy trận pháp không gian ở xung quanh đồng thời bị phá vỡ, vô số hố đen vũ trụ cùng nhau hội tụ lại!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Tư Mã Minh Nhuệ lạnh lùng nhìn người đàn ông trẻ tuổi, âm thầm ghi nhớ thật kỹ tướng mạo của người này, đợi sau khi giết chết Tiêu Chính Văn sẽ giết sạch cả nhà kẻ này. “Chúng ta đi!” Tư Mã Minh Nhuệ nói xong thì chạy về phía cao ốc Vy Nhan. Nhìn ba bóng lưng của bọn họ đi xa, người đàn ông trẻ tuổi khinh bỉ cười, nói với mấy người bạn nhậu bên cạnh: “Haiz, đúng là một đám ngu ngốc, dám đến chọc giận vua Bắc Lương, đúng là chán sống rồi!” “Haiz, mấy người ở vùng ngoài lãnh thổ chả hiểu kiểu gì, cứ hết người này lại đến người kia chạy tới chịu chết, chẳng lẽ bọn họ cho là mạng mình không đáng xu nào à?” Một cô bé ở bên cạnh vừa uống trà sữa vừa tò mò nói. Thấy đám người Tư Mã Minh Nhuệ đi đến gần cao ốc Vy Nhan, không ít người vây kín để hóng chuyện. Ai cũng chờ xem ba kẻ này sẽ chết như thế nào. “Thưa Long Vương, hình như có người tới gây chuyện!” Long Hình nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ tay vào vào đám người Tư Mã Minh Nhuệ. “Kệ họ đi, trong thời gian tôi đến vùng ngoài lãnh thổ, mọi người phải chú trọng vào việc huấn luyện tinh anh cho điện Thần Long, còn nữa, phân phát Thánh Huyết của Đế Tuấn, nhất định phải giúp mỗi người nhanh chóng luyện hóa!” “Dạ!” Long Hình vội vàng đáp lời. Giây tiếp theo, Tiêu Chính Văn bước lên trước, đến khoảng không trên cao ốc Vy Nhan, đón đám người Tư Mã Minh Nhuệ. “Các người đến tìm tôi à?”, Tiêu Chính Văn tỏ ra hứng thú nhìn đám người Tư Mã Minh Nhuệ. “Hôm nay chính là ngày giỗ của mày!”, ngọn lửa giận của Tư Mã Minh Nhuệ lại bùng cháy. Giây phút này, cơn giận đã bao trùm quanh người hắn, khí tức màu bạc của cảnh giới Nhân Hoàng cấp bốn cũng tỏa ra! Cùng lúc đó, Tư Mã Thành và Tư Mã Nguyệt cũng chia nhau ra hai hướng khác nhau, vây Tiêu Chính Văn vào giữa! Khí tức của ba người này gần như che phủ cả đất trời, không những thế còn khóa chặt Tiêu Chính Văn trong phạm vi công kích của mình! “Ngày giỗ của tôi ư? Có phải anh đang nói đùa không?” Tiêu Chính Văn nhếch môi cười, nhất thời, khí tức toàn thân anh cũng tràn hết ra! Một luồng hơi thở mạnh mẽ tựa thủy triều đập vào mặt, luồng khí màu tím che hết hàng ngàn mét xung quanh! Chỉ mất chưa đến nửa hơi thở, cả thế giới như đã bị giam cầm lại. Khí tức của cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm ập xuống, khiến vạn dặm non sông rúng động!Dường như đến cả ánh trăng cũng bị hơi thở này che khuất, phong tỏa chặt chẽ đám người Tư Mã Minh Nhuệ bên trong, mấy trận pháp không gian ở xung quanh đồng thời bị phá vỡ, vô số hố đen vũ trụ cùng nhau hội tụ lại!

Chương 3750