Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 3881
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Thượng Quan Ly không ngờ Lý Bạch đồng ý thoải mái đến vậy, trên mặt không kiềm được sự vui mừng, vội vàng nghiêng đầu nói với một vị cao thủ Nhân Hoàng cấp ba: “Chư Cát Anh, cậu lên đi!” “Ngọc Khuyết Cung, Chư Cát Anh, mong quý vị chỉ bảo!”Vừa nói, ánh mắt Chư Cát Anh vừa nhìn về phía những tòa lầu cao san sát dưới chân núi Đế Khư. Tuy hắn là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba nhưng cục diện lúc này đã vô cùng rõ ràng, Thượng Quan Ly phái hắn ra chỉ là để đánh bừa một trận, sau đó thoát thân! Còn việc phải tìm đối thủ thế nào thì Thượng Quan Ly không sai bảo gì. Nhưng hắn vẫn có thể nhìn ra một ít manh mối từ ánh mắt của Thượng Quan Ly! Gắng sức tìm đối thủ yếu nhất để tránh làm mất mặt Ngọc Khuyết Cung, đồng thời cũng có thể đảm bảo an toàn cho bản thân mình! Lý Bạch cười khanh khách nhìn Chư Cát Anh, nhưng khi ông ta phát hiện ra Chư Cát Anh đang tìm cho mình một đối thủ trong đám người thường thì không khỏi rùng mình! Đúng là không có tí liêm sỉ nào! “Tiền bối Lý, tôi có thể chọn đối thủ bất kỳ, phải không ạ?” Chư Cát Anh còn xác nhận lại với Lý Bạch. Để tránh việc hắn ta chọn người yếu nhất, Lý Bạch bèn đổi ý! Lý Bạch nhìn về phía lầu các phía sau, không khỏi nhếch môi cười đáp: “Đương nhiên rồi, cậu có thể tự đi lựa chọn đối thủ, dù cậu chọn trúng ai thì người đó đều sẽ đại diện cho điện Thần Long chúng tôi đánh một trận với cậu!” “Cảm ơn tiền bối Lý!” Chư Cát Anh vui tới mức chảy cả nước mũi! Chọn bừa một người đương nhiên phải chọn kẻ yếu hơn mình, hơn nữa còn phải là kẻ yếu đến mức có thể giết chết chỉ trong nháy mắt! “Mấy người vùng ngoài lãnh thổ này đúng là không có liêm sỉ!” Long Hình siết chặt nắm đấm, cắn răng gầm gừ. Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, Long Hình lập tức cảm giác được ánh mắt khác thường của Lý Bạch, bèn vội vàng đổi lời: “Đương nhiên là ông Lý và cô Bạch là ngoại lệ!” Lý Bạch không khỏi cười nhếch môi: “Long Hình à, đến con kiến hôi còn phải sống lén lút, cần gì trách móc cậu ta!” Nhưng trong lúc nói chuyện, Lý Bạch cũng âm thầm trao đổi ánh mắt với Long Hình. Long Hình nhìn theo ánh mắt Lý Bạch cũng lập tức hiểu ý ông ta, không khỏi bật cười thầm! “Để tôi chọn lựa thì…” ánh mắt Chư Cát Anh phóng ra xa, rơi lên người Tiêu Chính Văn đang ngồi nghiên cứu gương bát quái. “Vậy chọn thầy phong thủy bên kia đi!” Thấy Chư Cát Anh chỉ thẳng vào Tiêu Chính Văn, đến cả Long Hình cũng suýt chút nữa là cười phun nước bọt, chọn tới chọn lui, thằng nhóc này lại chọn đúng người mạnh nhất! “Ối chà, cậu bạn này tinh mắt thật!”Lý Bạch liên tục gật đầu nói.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Thượng Quan Ly không ngờ Lý Bạch đồng ý thoải mái đến vậy, trên mặt không kiềm được sự vui mừng, vội vàng nghiêng đầu nói với một vị cao thủ Nhân Hoàng cấp ba: “Chư Cát Anh, cậu lên đi!” “Ngọc Khuyết Cung, Chư Cát Anh, mong quý vị chỉ bảo!”Vừa nói, ánh mắt Chư Cát Anh vừa nhìn về phía những tòa lầu cao san sát dưới chân núi Đế Khư. Tuy hắn là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba nhưng cục diện lúc này đã vô cùng rõ ràng, Thượng Quan Ly phái hắn ra chỉ là để đánh bừa một trận, sau đó thoát thân! Còn việc phải tìm đối thủ thế nào thì Thượng Quan Ly không sai bảo gì. Nhưng hắn vẫn có thể nhìn ra một ít manh mối từ ánh mắt của Thượng Quan Ly! Gắng sức tìm đối thủ yếu nhất để tránh làm mất mặt Ngọc Khuyết Cung, đồng thời cũng có thể đảm bảo an toàn cho bản thân mình! Lý Bạch cười khanh khách nhìn Chư Cát Anh, nhưng khi ông ta phát hiện ra Chư Cát Anh đang tìm cho mình một đối thủ trong đám người thường thì không khỏi rùng mình! Đúng là không có tí liêm sỉ nào! “Tiền bối Lý, tôi có thể chọn đối thủ bất kỳ, phải không ạ?” Chư Cát Anh còn xác nhận lại với Lý Bạch. Để tránh việc hắn ta chọn người yếu nhất, Lý Bạch bèn đổi ý! Lý Bạch nhìn về phía lầu các phía sau, không khỏi nhếch môi cười đáp: “Đương nhiên rồi, cậu có thể tự đi lựa chọn đối thủ, dù cậu chọn trúng ai thì người đó đều sẽ đại diện cho điện Thần Long chúng tôi đánh một trận với cậu!” “Cảm ơn tiền bối Lý!” Chư Cát Anh vui tới mức chảy cả nước mũi! Chọn bừa một người đương nhiên phải chọn kẻ yếu hơn mình, hơn nữa còn phải là kẻ yếu đến mức có thể giết chết chỉ trong nháy mắt! “Mấy người vùng ngoài lãnh thổ này đúng là không có liêm sỉ!” Long Hình siết chặt nắm đấm, cắn răng gầm gừ. Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, Long Hình lập tức cảm giác được ánh mắt khác thường của Lý Bạch, bèn vội vàng đổi lời: “Đương nhiên là ông Lý và cô Bạch là ngoại lệ!” Lý Bạch không khỏi cười nhếch môi: “Long Hình à, đến con kiến hôi còn phải sống lén lút, cần gì trách móc cậu ta!” Nhưng trong lúc nói chuyện, Lý Bạch cũng âm thầm trao đổi ánh mắt với Long Hình. Long Hình nhìn theo ánh mắt Lý Bạch cũng lập tức hiểu ý ông ta, không khỏi bật cười thầm! “Để tôi chọn lựa thì…” ánh mắt Chư Cát Anh phóng ra xa, rơi lên người Tiêu Chính Văn đang ngồi nghiên cứu gương bát quái. “Vậy chọn thầy phong thủy bên kia đi!” Thấy Chư Cát Anh chỉ thẳng vào Tiêu Chính Văn, đến cả Long Hình cũng suýt chút nữa là cười phun nước bọt, chọn tới chọn lui, thằng nhóc này lại chọn đúng người mạnh nhất! “Ối chà, cậu bạn này tinh mắt thật!”Lý Bạch liên tục gật đầu nói.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Thượng Quan Ly không ngờ Lý Bạch đồng ý thoải mái đến vậy, trên mặt không kiềm được sự vui mừng, vội vàng nghiêng đầu nói với một vị cao thủ Nhân Hoàng cấp ba: “Chư Cát Anh, cậu lên đi!” “Ngọc Khuyết Cung, Chư Cát Anh, mong quý vị chỉ bảo!”Vừa nói, ánh mắt Chư Cát Anh vừa nhìn về phía những tòa lầu cao san sát dưới chân núi Đế Khư. Tuy hắn là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba nhưng cục diện lúc này đã vô cùng rõ ràng, Thượng Quan Ly phái hắn ra chỉ là để đánh bừa một trận, sau đó thoát thân! Còn việc phải tìm đối thủ thế nào thì Thượng Quan Ly không sai bảo gì. Nhưng hắn vẫn có thể nhìn ra một ít manh mối từ ánh mắt của Thượng Quan Ly! Gắng sức tìm đối thủ yếu nhất để tránh làm mất mặt Ngọc Khuyết Cung, đồng thời cũng có thể đảm bảo an toàn cho bản thân mình! Lý Bạch cười khanh khách nhìn Chư Cát Anh, nhưng khi ông ta phát hiện ra Chư Cát Anh đang tìm cho mình một đối thủ trong đám người thường thì không khỏi rùng mình! Đúng là không có tí liêm sỉ nào! “Tiền bối Lý, tôi có thể chọn đối thủ bất kỳ, phải không ạ?” Chư Cát Anh còn xác nhận lại với Lý Bạch. Để tránh việc hắn ta chọn người yếu nhất, Lý Bạch bèn đổi ý! Lý Bạch nhìn về phía lầu các phía sau, không khỏi nhếch môi cười đáp: “Đương nhiên rồi, cậu có thể tự đi lựa chọn đối thủ, dù cậu chọn trúng ai thì người đó đều sẽ đại diện cho điện Thần Long chúng tôi đánh một trận với cậu!” “Cảm ơn tiền bối Lý!” Chư Cát Anh vui tới mức chảy cả nước mũi! Chọn bừa một người đương nhiên phải chọn kẻ yếu hơn mình, hơn nữa còn phải là kẻ yếu đến mức có thể giết chết chỉ trong nháy mắt! “Mấy người vùng ngoài lãnh thổ này đúng là không có liêm sỉ!” Long Hình siết chặt nắm đấm, cắn răng gầm gừ. Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, Long Hình lập tức cảm giác được ánh mắt khác thường của Lý Bạch, bèn vội vàng đổi lời: “Đương nhiên là ông Lý và cô Bạch là ngoại lệ!” Lý Bạch không khỏi cười nhếch môi: “Long Hình à, đến con kiến hôi còn phải sống lén lút, cần gì trách móc cậu ta!” Nhưng trong lúc nói chuyện, Lý Bạch cũng âm thầm trao đổi ánh mắt với Long Hình. Long Hình nhìn theo ánh mắt Lý Bạch cũng lập tức hiểu ý ông ta, không khỏi bật cười thầm! “Để tôi chọn lựa thì…” ánh mắt Chư Cát Anh phóng ra xa, rơi lên người Tiêu Chính Văn đang ngồi nghiên cứu gương bát quái. “Vậy chọn thầy phong thủy bên kia đi!” Thấy Chư Cát Anh chỉ thẳng vào Tiêu Chính Văn, đến cả Long Hình cũng suýt chút nữa là cười phun nước bọt, chọn tới chọn lui, thằng nhóc này lại chọn đúng người mạnh nhất! “Ối chà, cậu bạn này tinh mắt thật!”Lý Bạch liên tục gật đầu nói.