Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 3933

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 3933Phục vụ vội vàng cười gật đầu cúi người xuống nói: “Cậu Phương, họ đang dùng bữa, cậu đợi…”“Bốp!”Phương Thời Anh không nói nhiều đã vung tay lên tát một cái rõ to vào mặt phục vụ, hừ một tiếng nói: “Ông đây là ai cơ chứ, chúng là cái thá gì?”“Người đâu, ném chúng ra ngoài”.Nói rồi hai cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng phía sau Phương Thời Anh sải bước xông vào phòng, không để hai người ra tay, Tiêu Chính Văn đã chỉ vào không trung.“Rầm!”Một luồng sóng khí nổ tung, hai cao thủ Nhân Hoàng bật ra sau, liên tiếp ngã xuống dưới tầng.Thấy vệ sĩ của mình bị Tiêu Chính Văn đánh ngã, hơn nữa còn bị nội thương nặng, Phương Thời Anh không khỏi nổi giận nói: “Này tên kia, mày to gan lắm đấy! Dám đánh người của nhà họ Phương!”Phương Thời Anh vừa dứt lời, một ông lão đứng phía sau hắn vội vã bước đến kéo Phương Thời Anh lại nói: “Cậu chủ bớt giận, chúng ta đi”.Ông lão là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba, cũng là người có thực lực cao nhất trong đám hộ vệ này nên có thể nhận ra Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc không hề tầm thường.Thậm chí với thân phận của ông ta cũng không có tư cách gặp được Tần Lương Ngọc, nhưng không thể giả vờ được khí thế thong dong và bình thản đó.Nhất là uy danh của nhà họ Phương ở thành Đại Phong cực cao, có thể không xem nhà họ Phương là gì thì chắc cũng có lai lịch không nhỏ.“Nhưng hắn…”“Cậu chủ, hai người này không phải là người dễ chọc vào, đi mau thôi! Ngay cả tôi cũng không dám chắc có thể bảo vệ cậu chủ an toàn”, ông lão nhỏ giọng nói bên tai Phương Thời Anh.Hả?Nghe thế Phương Thời Anh không khỏi sửng sốt, sau đó không cam lòng hừ một tiếng nói với Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc: “Hừ! Hôm nay tôi không muốn so đo với hai người, chúng ta còn gặp lại nhau đấy! Đi thôi”.Nói rồi Phương Thời Anh vội xoay người bỏ chạy, thậm chí không dám ở lại thêm một giây.Phục vụ bên cạnh ngơ ngác nhìn Phương Thời Anh chạy xuống cầu thang, một lúc lâu sau mới hoàn hồn vội vã chắp tay với Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc.Sau đó không nói gì lặng lẽ đi ra ngoài.Sau khi phục vụ ra ngoài, Tần Lương Ngọc mới mỉm cười nói: “Sao thế, cậu không sợ đắc tội với nhà họ Phương à? Họ có thực lực rất mạnh ở thành Đại Phong, ngộ nhỡ nhà họ Phương tìm đến tận cửa, cậu còn có thể ra khỏi thành Đại Phong sao?”Nghe thế Tiêu Chính Văn ngửa đầu cười nói: “Có chị Tần bảo vệ, cả thành Đại Phong này ai dám làm gì được tôi?”Tần Lương Ngọc cũng khẽ cười khi nghe anh nói thế, quả thật là có bà ta ở đây, ai có thể làm gì Tiêu Chính Văn? Ai dám?

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 3933Phục vụ vội vàng cười gật đầu cúi người xuống nói: “Cậu Phương, họ đang dùng bữa, cậu đợi…”“Bốp!”Phương Thời Anh không nói nhiều đã vung tay lên tát một cái rõ to vào mặt phục vụ, hừ một tiếng nói: “Ông đây là ai cơ chứ, chúng là cái thá gì?”“Người đâu, ném chúng ra ngoài”.Nói rồi hai cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng phía sau Phương Thời Anh sải bước xông vào phòng, không để hai người ra tay, Tiêu Chính Văn đã chỉ vào không trung.“Rầm!”Một luồng sóng khí nổ tung, hai cao thủ Nhân Hoàng bật ra sau, liên tiếp ngã xuống dưới tầng.Thấy vệ sĩ của mình bị Tiêu Chính Văn đánh ngã, hơn nữa còn bị nội thương nặng, Phương Thời Anh không khỏi nổi giận nói: “Này tên kia, mày to gan lắm đấy! Dám đánh người của nhà họ Phương!”Phương Thời Anh vừa dứt lời, một ông lão đứng phía sau hắn vội vã bước đến kéo Phương Thời Anh lại nói: “Cậu chủ bớt giận, chúng ta đi”.Ông lão là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba, cũng là người có thực lực cao nhất trong đám hộ vệ này nên có thể nhận ra Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc không hề tầm thường.Thậm chí với thân phận của ông ta cũng không có tư cách gặp được Tần Lương Ngọc, nhưng không thể giả vờ được khí thế thong dong và bình thản đó.Nhất là uy danh của nhà họ Phương ở thành Đại Phong cực cao, có thể không xem nhà họ Phương là gì thì chắc cũng có lai lịch không nhỏ.“Nhưng hắn…”“Cậu chủ, hai người này không phải là người dễ chọc vào, đi mau thôi! Ngay cả tôi cũng không dám chắc có thể bảo vệ cậu chủ an toàn”, ông lão nhỏ giọng nói bên tai Phương Thời Anh.Hả?Nghe thế Phương Thời Anh không khỏi sửng sốt, sau đó không cam lòng hừ một tiếng nói với Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc: “Hừ! Hôm nay tôi không muốn so đo với hai người, chúng ta còn gặp lại nhau đấy! Đi thôi”.Nói rồi Phương Thời Anh vội xoay người bỏ chạy, thậm chí không dám ở lại thêm một giây.Phục vụ bên cạnh ngơ ngác nhìn Phương Thời Anh chạy xuống cầu thang, một lúc lâu sau mới hoàn hồn vội vã chắp tay với Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc.Sau đó không nói gì lặng lẽ đi ra ngoài.Sau khi phục vụ ra ngoài, Tần Lương Ngọc mới mỉm cười nói: “Sao thế, cậu không sợ đắc tội với nhà họ Phương à? Họ có thực lực rất mạnh ở thành Đại Phong, ngộ nhỡ nhà họ Phương tìm đến tận cửa, cậu còn có thể ra khỏi thành Đại Phong sao?”Nghe thế Tiêu Chính Văn ngửa đầu cười nói: “Có chị Tần bảo vệ, cả thành Đại Phong này ai dám làm gì được tôi?”Tần Lương Ngọc cũng khẽ cười khi nghe anh nói thế, quả thật là có bà ta ở đây, ai có thể làm gì Tiêu Chính Văn? Ai dám?

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 3933Phục vụ vội vàng cười gật đầu cúi người xuống nói: “Cậu Phương, họ đang dùng bữa, cậu đợi…”“Bốp!”Phương Thời Anh không nói nhiều đã vung tay lên tát một cái rõ to vào mặt phục vụ, hừ một tiếng nói: “Ông đây là ai cơ chứ, chúng là cái thá gì?”“Người đâu, ném chúng ra ngoài”.Nói rồi hai cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng phía sau Phương Thời Anh sải bước xông vào phòng, không để hai người ra tay, Tiêu Chính Văn đã chỉ vào không trung.“Rầm!”Một luồng sóng khí nổ tung, hai cao thủ Nhân Hoàng bật ra sau, liên tiếp ngã xuống dưới tầng.Thấy vệ sĩ của mình bị Tiêu Chính Văn đánh ngã, hơn nữa còn bị nội thương nặng, Phương Thời Anh không khỏi nổi giận nói: “Này tên kia, mày to gan lắm đấy! Dám đánh người của nhà họ Phương!”Phương Thời Anh vừa dứt lời, một ông lão đứng phía sau hắn vội vã bước đến kéo Phương Thời Anh lại nói: “Cậu chủ bớt giận, chúng ta đi”.Ông lão là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba, cũng là người có thực lực cao nhất trong đám hộ vệ này nên có thể nhận ra Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc không hề tầm thường.Thậm chí với thân phận của ông ta cũng không có tư cách gặp được Tần Lương Ngọc, nhưng không thể giả vờ được khí thế thong dong và bình thản đó.Nhất là uy danh của nhà họ Phương ở thành Đại Phong cực cao, có thể không xem nhà họ Phương là gì thì chắc cũng có lai lịch không nhỏ.“Nhưng hắn…”“Cậu chủ, hai người này không phải là người dễ chọc vào, đi mau thôi! Ngay cả tôi cũng không dám chắc có thể bảo vệ cậu chủ an toàn”, ông lão nhỏ giọng nói bên tai Phương Thời Anh.Hả?Nghe thế Phương Thời Anh không khỏi sửng sốt, sau đó không cam lòng hừ một tiếng nói với Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc: “Hừ! Hôm nay tôi không muốn so đo với hai người, chúng ta còn gặp lại nhau đấy! Đi thôi”.Nói rồi Phương Thời Anh vội xoay người bỏ chạy, thậm chí không dám ở lại thêm một giây.Phục vụ bên cạnh ngơ ngác nhìn Phương Thời Anh chạy xuống cầu thang, một lúc lâu sau mới hoàn hồn vội vã chắp tay với Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc.Sau đó không nói gì lặng lẽ đi ra ngoài.Sau khi phục vụ ra ngoài, Tần Lương Ngọc mới mỉm cười nói: “Sao thế, cậu không sợ đắc tội với nhà họ Phương à? Họ có thực lực rất mạnh ở thành Đại Phong, ngộ nhỡ nhà họ Phương tìm đến tận cửa, cậu còn có thể ra khỏi thành Đại Phong sao?”Nghe thế Tiêu Chính Văn ngửa đầu cười nói: “Có chị Tần bảo vệ, cả thành Đại Phong này ai dám làm gì được tôi?”Tần Lương Ngọc cũng khẽ cười khi nghe anh nói thế, quả thật là có bà ta ở đây, ai có thể làm gì Tiêu Chính Văn? Ai dám?

Chương 3933