Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 3947

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 3947Hắn chưa nói hết câu đã bị Tiêu Chính Văn ngắt lời: “Anh có biết tại sao tôi đánh ông ta không?”“Ngay cả nguyên nhân của chuyện này thế nào anh cũng không biết mà dám lớn lối nói biểu dương chính nghĩa? Hơn nữa chỉ dựa vào một người hại nước hại dân hãm hại Trung Lương mà cũng xứng nói đến hai chữ chính nghĩa sao?”Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Tô Đông Pha khiến hắn sợ đến mức hồn xiêu phách lạc, đâu dám phản biện nửa lời.Dường như cảm nhận được sát khí nồng đậm của Tiêu Chính Văn, Tô Đông Pha đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Cậu… Cậu không thể giết tôi, tôi là người của Bát Hiền Từ!”“Chỉ cần cậu dám động vào tôi thì Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho cậu!”Tiêu Chính Văn nghe vậy, không nhịn được bật cười ra tiếng, đánh giá Tô Đông Pha: “Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho tôi ư? Vậy tôi muốn nhìn xem, Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho tôi như thế nào?”Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn giơ tay lên tát một bạt tai!“Bốp!”Cùng với tiếng vang vô cùng giòn tan, trong nháy mắt Tô Đông Pha đã hóa thành sương máu!Nhìn bầu trời đầy sương máu, Phương Thời Anh sợ tới mức co rụt lại, hai mắt vô cùng hoảng hốt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.Vốn dĩ hắn định chuyển qua chỗ dựa là nhà họ Phương, hung hăng chèn ép Tiêu Chính Văn, nhưng không ngờ ngay cả chỗ dựa của hắn cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn!Tiêu Chính Văn nhàn nhã bước tới gần Phương Thời Anh đang cúi đầu run rẩy, nói: “Haiz, chỗ dựa của anh xem ra rất không đáng tin cậy nhỉ!”“Chi bằng thế này đi, tôi cho anh thêm một cơ hội, lấy con át chủ bài của nhà họ Phương ra đây, sau đó cử thêm mấy người có thực lực của nhà họ Phương đến đây thử xem?”Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, đám người đứng xem xung quanh đều chấn động!Nhiều người bắt đầu ghé tai nhau.Dù sao Tiêu Chính Văn cũng không phải đang khiêu chiến với một mình Phương Thời Anh nữa mà là khiêu chiến với cả nhà họ Phương!Lúc trước những người này cảm thấy Tiêu Chính Văn hơi kiêu ngạo tự đại, nhưng bây giờ lại cảm thấy cực kì chấn động.Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, lai lịch của Tiêu Chính Văn tuyệt đối không hề nhỏ, hơn nữa ngay cả Bát Hiền Từ mà anh cũng chẳng coi ra gì, chứng tỏ thế lực phía sau của Tiêu Chính Văn càng kinh thiên động địa!Đừng nói những người này, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng không khỏi quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.Chỉ là bà ta không nghĩ Tiêu Chính Văn có lai lịch gì quá lớn, ngược lại còn cho rằng Tiêu Chính Văn nhìn ra thân phận của mình, ỷ vào một vị Đại Đế làm chỗ dựa nên mới giết người của nhà họ Phương và Bát Hiền Từ không chút dè chừng!“Anh… anh là ai? Có thù oán gì với nhà họ Phương tôi!” Phương Thời Anh chật vật nói ra một câu.Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Tôi là ai không liên quan đến anh, vừa rồi tôi cũng đã nói, bất kỳ lúc nào anh cũng có thể gọi người đến để đòi lại công bằng, tôi sẽ ở đây chờ anh!”“Không chỉ có nhà họ Phương, mà bao gồm toàn bộ thế gia trong thành Đại Phong, ai không phục thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tới tìm tôi!”Tiêu Chính Văn nói xong thì ngồi vào trong xe ngựa, sau đó rời đi cùng Tần Lương Ngọc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 3947Hắn chưa nói hết câu đã bị Tiêu Chính Văn ngắt lời: “Anh có biết tại sao tôi đánh ông ta không?”“Ngay cả nguyên nhân của chuyện này thế nào anh cũng không biết mà dám lớn lối nói biểu dương chính nghĩa? Hơn nữa chỉ dựa vào một người hại nước hại dân hãm hại Trung Lương mà cũng xứng nói đến hai chữ chính nghĩa sao?”Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Tô Đông Pha khiến hắn sợ đến mức hồn xiêu phách lạc, đâu dám phản biện nửa lời.Dường như cảm nhận được sát khí nồng đậm của Tiêu Chính Văn, Tô Đông Pha đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Cậu… Cậu không thể giết tôi, tôi là người của Bát Hiền Từ!”“Chỉ cần cậu dám động vào tôi thì Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho cậu!”Tiêu Chính Văn nghe vậy, không nhịn được bật cười ra tiếng, đánh giá Tô Đông Pha: “Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho tôi ư? Vậy tôi muốn nhìn xem, Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho tôi như thế nào?”Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn giơ tay lên tát một bạt tai!“Bốp!”Cùng với tiếng vang vô cùng giòn tan, trong nháy mắt Tô Đông Pha đã hóa thành sương máu!Nhìn bầu trời đầy sương máu, Phương Thời Anh sợ tới mức co rụt lại, hai mắt vô cùng hoảng hốt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.Vốn dĩ hắn định chuyển qua chỗ dựa là nhà họ Phương, hung hăng chèn ép Tiêu Chính Văn, nhưng không ngờ ngay cả chỗ dựa của hắn cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn!Tiêu Chính Văn nhàn nhã bước tới gần Phương Thời Anh đang cúi đầu run rẩy, nói: “Haiz, chỗ dựa của anh xem ra rất không đáng tin cậy nhỉ!”“Chi bằng thế này đi, tôi cho anh thêm một cơ hội, lấy con át chủ bài của nhà họ Phương ra đây, sau đó cử thêm mấy người có thực lực của nhà họ Phương đến đây thử xem?”Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, đám người đứng xem xung quanh đều chấn động!Nhiều người bắt đầu ghé tai nhau.Dù sao Tiêu Chính Văn cũng không phải đang khiêu chiến với một mình Phương Thời Anh nữa mà là khiêu chiến với cả nhà họ Phương!Lúc trước những người này cảm thấy Tiêu Chính Văn hơi kiêu ngạo tự đại, nhưng bây giờ lại cảm thấy cực kì chấn động.Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, lai lịch của Tiêu Chính Văn tuyệt đối không hề nhỏ, hơn nữa ngay cả Bát Hiền Từ mà anh cũng chẳng coi ra gì, chứng tỏ thế lực phía sau của Tiêu Chính Văn càng kinh thiên động địa!Đừng nói những người này, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng không khỏi quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.Chỉ là bà ta không nghĩ Tiêu Chính Văn có lai lịch gì quá lớn, ngược lại còn cho rằng Tiêu Chính Văn nhìn ra thân phận của mình, ỷ vào một vị Đại Đế làm chỗ dựa nên mới giết người của nhà họ Phương và Bát Hiền Từ không chút dè chừng!“Anh… anh là ai? Có thù oán gì với nhà họ Phương tôi!” Phương Thời Anh chật vật nói ra một câu.Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Tôi là ai không liên quan đến anh, vừa rồi tôi cũng đã nói, bất kỳ lúc nào anh cũng có thể gọi người đến để đòi lại công bằng, tôi sẽ ở đây chờ anh!”“Không chỉ có nhà họ Phương, mà bao gồm toàn bộ thế gia trong thành Đại Phong, ai không phục thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tới tìm tôi!”Tiêu Chính Văn nói xong thì ngồi vào trong xe ngựa, sau đó rời đi cùng Tần Lương Ngọc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 3947Hắn chưa nói hết câu đã bị Tiêu Chính Văn ngắt lời: “Anh có biết tại sao tôi đánh ông ta không?”“Ngay cả nguyên nhân của chuyện này thế nào anh cũng không biết mà dám lớn lối nói biểu dương chính nghĩa? Hơn nữa chỉ dựa vào một người hại nước hại dân hãm hại Trung Lương mà cũng xứng nói đến hai chữ chính nghĩa sao?”Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Tô Đông Pha khiến hắn sợ đến mức hồn xiêu phách lạc, đâu dám phản biện nửa lời.Dường như cảm nhận được sát khí nồng đậm của Tiêu Chính Văn, Tô Đông Pha đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Cậu… Cậu không thể giết tôi, tôi là người của Bát Hiền Từ!”“Chỉ cần cậu dám động vào tôi thì Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho cậu!”Tiêu Chính Văn nghe vậy, không nhịn được bật cười ra tiếng, đánh giá Tô Đông Pha: “Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho tôi ư? Vậy tôi muốn nhìn xem, Bát Hiền Từ sẽ không để yên cho tôi như thế nào?”Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn giơ tay lên tát một bạt tai!“Bốp!”Cùng với tiếng vang vô cùng giòn tan, trong nháy mắt Tô Đông Pha đã hóa thành sương máu!Nhìn bầu trời đầy sương máu, Phương Thời Anh sợ tới mức co rụt lại, hai mắt vô cùng hoảng hốt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.Vốn dĩ hắn định chuyển qua chỗ dựa là nhà họ Phương, hung hăng chèn ép Tiêu Chính Văn, nhưng không ngờ ngay cả chỗ dựa của hắn cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn!Tiêu Chính Văn nhàn nhã bước tới gần Phương Thời Anh đang cúi đầu run rẩy, nói: “Haiz, chỗ dựa của anh xem ra rất không đáng tin cậy nhỉ!”“Chi bằng thế này đi, tôi cho anh thêm một cơ hội, lấy con át chủ bài của nhà họ Phương ra đây, sau đó cử thêm mấy người có thực lực của nhà họ Phương đến đây thử xem?”Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, đám người đứng xem xung quanh đều chấn động!Nhiều người bắt đầu ghé tai nhau.Dù sao Tiêu Chính Văn cũng không phải đang khiêu chiến với một mình Phương Thời Anh nữa mà là khiêu chiến với cả nhà họ Phương!Lúc trước những người này cảm thấy Tiêu Chính Văn hơi kiêu ngạo tự đại, nhưng bây giờ lại cảm thấy cực kì chấn động.Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, lai lịch của Tiêu Chính Văn tuyệt đối không hề nhỏ, hơn nữa ngay cả Bát Hiền Từ mà anh cũng chẳng coi ra gì, chứng tỏ thế lực phía sau của Tiêu Chính Văn càng kinh thiên động địa!Đừng nói những người này, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng không khỏi quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.Chỉ là bà ta không nghĩ Tiêu Chính Văn có lai lịch gì quá lớn, ngược lại còn cho rằng Tiêu Chính Văn nhìn ra thân phận của mình, ỷ vào một vị Đại Đế làm chỗ dựa nên mới giết người của nhà họ Phương và Bát Hiền Từ không chút dè chừng!“Anh… anh là ai? Có thù oán gì với nhà họ Phương tôi!” Phương Thời Anh chật vật nói ra một câu.Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Tôi là ai không liên quan đến anh, vừa rồi tôi cũng đã nói, bất kỳ lúc nào anh cũng có thể gọi người đến để đòi lại công bằng, tôi sẽ ở đây chờ anh!”“Không chỉ có nhà họ Phương, mà bao gồm toàn bộ thế gia trong thành Đại Phong, ai không phục thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tới tìm tôi!”Tiêu Chính Văn nói xong thì ngồi vào trong xe ngựa, sau đó rời đi cùng Tần Lương Ngọc.

Chương 3947