Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 4048

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Cho dù không phải là môn chủ tông chủ, thì chí ít cũng là con cháu của trưởng lão, đắc tội với bất kì ai, Lý Tử Dương cũng không giải quyết được. Hơn nữa, nếu gây chuyện ở Ngọc Phụng Lâu, ngay cả Lý Tử Dương cũng không thể thoát tội, nếu không xử lý ổn thỏa, nhà họ Lý cũng sẽ bị dính vào. Thấy Tiêu Chính Văn chỉ cười không nói gì, Lý Tử Dương lại nói với vẻ lo lắng: “Anh Tiêu, đây không phải chuyện đùa! Hơn mười năm trước, có một vị cao thủ của Thiên Cung Bắc Cực tên Thiên Xung Tử đã đánh một tên bồi bàn ở Ngục Phụng Lâu, anh đoán xem kết cục thế nào?”“Thiên Xung Tử?”, Tiêu Chính Văn nghe cái tên này hơi quen tai. Chỉ là nhất thời không nhớ ra được có phải là tên đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực bị mình giết hay không. “Quen tai à, vậy thì tốt. Tên Thiên Xung Tử đó đánh bồi bàn, nên bị đánh tám mươi roi, mà đây là còn nhờ vào quan hệ của Thiên Cung Bắc Cực!” “Nếu không, e rằng quay cả sư phụ của Thiên Xung Tử cũng phải phế bỏ tu vi!” Lý Tử Dương nghiêm túc nói. “Tôi lại nghe nói, ông chủ của Ngọc Phụng Lâu thực ra có quan hệ mật thiết với nhà họ Khổng, nếu không, trong cả thành Thiên Đô này, ai dám lôi kéo các cô gái huyết tộc làm vũ nữ?” Tần Trường Sinh cũng trầm ngâm nói. “Đâu chỉ có quan hệ đơn giản như vậy, tôi trưởng bối trong nhà nói, đã từng thấy ông chủ của Ngọc Phụng Lâu cùng uống rượu với con cháu của nhà họ Khổng!” Tiết Trường Phong cũng nói thêm. “Này! Chúng ta tới đây để vui chơi chứ không phải đến gây rắc rối. Bình tĩnh một chút thì sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”, Mục Tú Tú vội vàng hóa giải sự ngượng ngùng này. “Cũng đúng! Nếu gây phiền phức ở Ngọc Phụng Lâu thì cả đời này tôi cũng không cần phải quay về gặp lão gia nữa!”, Lý Tử Dương cười nói. Chu Đình Đình ở bên cạnh lại không nói lời nào, trông vô cùng lạnh lùng. Không lâu sau, xe ngựa đã dừng lại trước của Ngọc Phong Lâu, một nhân viên vội vã đi tới, đón xe ngựa từ tay phu xe rồi đi về phía sân sau. Đám người Lý Tử Dương nhảy xuống xe, liền nhìn thấy một chiếc xe ngựa tám con ngựa kéo ở cửa. Chỉ là chiếc xe ngựa này sang trọng hơn xe ngựa của Lý Tử Dương rất nhiều. “Không biết đây là xe của nhân vật lớn nào! Mọi người đừng gây chuyện!” Tiết Trường Phong vội vàng cảnh cáo. Lúc này, một hàng cô gái xinh đẹp đứng ở cửa vội vàng tiến lên chào đón đám người Lý Tử Dương, “Mời Cậu Lý, cậu Tiết, cô Mục, cô Châu vào trong!” Mấy cô gái đồng thanh nói rồi chúi đầu cung kính trước đám người Lý Tử Dương.“Ừ, tôi bao phòng số một Thiên Tự!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Cho dù không phải là môn chủ tông chủ, thì chí ít cũng là con cháu của trưởng lão, đắc tội với bất kì ai, Lý Tử Dương cũng không giải quyết được. Hơn nữa, nếu gây chuyện ở Ngọc Phụng Lâu, ngay cả Lý Tử Dương cũng không thể thoát tội, nếu không xử lý ổn thỏa, nhà họ Lý cũng sẽ bị dính vào. Thấy Tiêu Chính Văn chỉ cười không nói gì, Lý Tử Dương lại nói với vẻ lo lắng: “Anh Tiêu, đây không phải chuyện đùa! Hơn mười năm trước, có một vị cao thủ của Thiên Cung Bắc Cực tên Thiên Xung Tử đã đánh một tên bồi bàn ở Ngục Phụng Lâu, anh đoán xem kết cục thế nào?”“Thiên Xung Tử?”, Tiêu Chính Văn nghe cái tên này hơi quen tai. Chỉ là nhất thời không nhớ ra được có phải là tên đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực bị mình giết hay không. “Quen tai à, vậy thì tốt. Tên Thiên Xung Tử đó đánh bồi bàn, nên bị đánh tám mươi roi, mà đây là còn nhờ vào quan hệ của Thiên Cung Bắc Cực!” “Nếu không, e rằng quay cả sư phụ của Thiên Xung Tử cũng phải phế bỏ tu vi!” Lý Tử Dương nghiêm túc nói. “Tôi lại nghe nói, ông chủ của Ngọc Phụng Lâu thực ra có quan hệ mật thiết với nhà họ Khổng, nếu không, trong cả thành Thiên Đô này, ai dám lôi kéo các cô gái huyết tộc làm vũ nữ?” Tần Trường Sinh cũng trầm ngâm nói. “Đâu chỉ có quan hệ đơn giản như vậy, tôi trưởng bối trong nhà nói, đã từng thấy ông chủ của Ngọc Phụng Lâu cùng uống rượu với con cháu của nhà họ Khổng!” Tiết Trường Phong cũng nói thêm. “Này! Chúng ta tới đây để vui chơi chứ không phải đến gây rắc rối. Bình tĩnh một chút thì sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”, Mục Tú Tú vội vàng hóa giải sự ngượng ngùng này. “Cũng đúng! Nếu gây phiền phức ở Ngọc Phụng Lâu thì cả đời này tôi cũng không cần phải quay về gặp lão gia nữa!”, Lý Tử Dương cười nói. Chu Đình Đình ở bên cạnh lại không nói lời nào, trông vô cùng lạnh lùng. Không lâu sau, xe ngựa đã dừng lại trước của Ngọc Phong Lâu, một nhân viên vội vã đi tới, đón xe ngựa từ tay phu xe rồi đi về phía sân sau. Đám người Lý Tử Dương nhảy xuống xe, liền nhìn thấy một chiếc xe ngựa tám con ngựa kéo ở cửa. Chỉ là chiếc xe ngựa này sang trọng hơn xe ngựa của Lý Tử Dương rất nhiều. “Không biết đây là xe của nhân vật lớn nào! Mọi người đừng gây chuyện!” Tiết Trường Phong vội vàng cảnh cáo. Lúc này, một hàng cô gái xinh đẹp đứng ở cửa vội vàng tiến lên chào đón đám người Lý Tử Dương, “Mời Cậu Lý, cậu Tiết, cô Mục, cô Châu vào trong!” Mấy cô gái đồng thanh nói rồi chúi đầu cung kính trước đám người Lý Tử Dương.“Ừ, tôi bao phòng số một Thiên Tự!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Cho dù không phải là môn chủ tông chủ, thì chí ít cũng là con cháu của trưởng lão, đắc tội với bất kì ai, Lý Tử Dương cũng không giải quyết được. Hơn nữa, nếu gây chuyện ở Ngọc Phụng Lâu, ngay cả Lý Tử Dương cũng không thể thoát tội, nếu không xử lý ổn thỏa, nhà họ Lý cũng sẽ bị dính vào. Thấy Tiêu Chính Văn chỉ cười không nói gì, Lý Tử Dương lại nói với vẻ lo lắng: “Anh Tiêu, đây không phải chuyện đùa! Hơn mười năm trước, có một vị cao thủ của Thiên Cung Bắc Cực tên Thiên Xung Tử đã đánh một tên bồi bàn ở Ngục Phụng Lâu, anh đoán xem kết cục thế nào?”“Thiên Xung Tử?”, Tiêu Chính Văn nghe cái tên này hơi quen tai. Chỉ là nhất thời không nhớ ra được có phải là tên đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực bị mình giết hay không. “Quen tai à, vậy thì tốt. Tên Thiên Xung Tử đó đánh bồi bàn, nên bị đánh tám mươi roi, mà đây là còn nhờ vào quan hệ của Thiên Cung Bắc Cực!” “Nếu không, e rằng quay cả sư phụ của Thiên Xung Tử cũng phải phế bỏ tu vi!” Lý Tử Dương nghiêm túc nói. “Tôi lại nghe nói, ông chủ của Ngọc Phụng Lâu thực ra có quan hệ mật thiết với nhà họ Khổng, nếu không, trong cả thành Thiên Đô này, ai dám lôi kéo các cô gái huyết tộc làm vũ nữ?” Tần Trường Sinh cũng trầm ngâm nói. “Đâu chỉ có quan hệ đơn giản như vậy, tôi trưởng bối trong nhà nói, đã từng thấy ông chủ của Ngọc Phụng Lâu cùng uống rượu với con cháu của nhà họ Khổng!” Tiết Trường Phong cũng nói thêm. “Này! Chúng ta tới đây để vui chơi chứ không phải đến gây rắc rối. Bình tĩnh một chút thì sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”, Mục Tú Tú vội vàng hóa giải sự ngượng ngùng này. “Cũng đúng! Nếu gây phiền phức ở Ngọc Phụng Lâu thì cả đời này tôi cũng không cần phải quay về gặp lão gia nữa!”, Lý Tử Dương cười nói. Chu Đình Đình ở bên cạnh lại không nói lời nào, trông vô cùng lạnh lùng. Không lâu sau, xe ngựa đã dừng lại trước của Ngọc Phong Lâu, một nhân viên vội vã đi tới, đón xe ngựa từ tay phu xe rồi đi về phía sân sau. Đám người Lý Tử Dương nhảy xuống xe, liền nhìn thấy một chiếc xe ngựa tám con ngựa kéo ở cửa. Chỉ là chiếc xe ngựa này sang trọng hơn xe ngựa của Lý Tử Dương rất nhiều. “Không biết đây là xe của nhân vật lớn nào! Mọi người đừng gây chuyện!” Tiết Trường Phong vội vàng cảnh cáo. Lúc này, một hàng cô gái xinh đẹp đứng ở cửa vội vàng tiến lên chào đón đám người Lý Tử Dương, “Mời Cậu Lý, cậu Tiết, cô Mục, cô Châu vào trong!” Mấy cô gái đồng thanh nói rồi chúi đầu cung kính trước đám người Lý Tử Dương.“Ừ, tôi bao phòng số một Thiên Tự!”

Chương 4048