Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 4173

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4173 Khổng Thiên Tường đứng thẳng người, vội vàng quay đầu dặn dò đám người xung quanh một câu. Cho dù bây giờ Khổng Thiên Tường đã là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng nhưng cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ nhiều như cây trong rừng, thậm chí còn có rất nhiều nhân vật lớn mà đến tưởng tượng hắn cũng không dám tưởng tượng! Cả nhóm người bước nhanh về phía thành Thiên Đô. Trên suốt đường đi, người bị chấn động nhất là hai người Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong. Nơi đây không chỉ có phong cảnh như tranh vẽ, đẹp như chốn bồng lại, mà cao thủ còn nhiều như mây trời! Ngay cả những cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, ở thành Thiên Đô này, cũng chỉ có thể cụp đuôi khiêm tốn mà làm người! Từng cổ khí tức mạnh mẽ mà ngay cả bọn họ cũng không thể đo lường được bay vút qua trên đỉnh đầu, mỗi đường khí tức đều đủ để khiến bọn họ khó thở! Quan trọng hơn là ở thành Thiên Đô, những nhân vật lớn được chú ý kia lại càng là sự tồn tại thâm sâu khó lường! Vì vậy, Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong cũng trở thành hai người có áp lực lớn nhất trong đám người này! “Lát nữa vào thành Thiên Đô sẽ an toàn hơn ngoài thành rất nhiều, ở trong thành, bất kỳ ai cũng không được giết người vô cớ!” Khổng Thiên Tường giải thích cho mọi người. “Xem ra trước đây, tầm mắt của chúng ta quá hạn hẹp rồi!” Trương Lăng Phong than thở một tiếng từ tận đáy lòng! So với thế tục, quả thực vùng ngoài lãnh thổ cao thủ nhiều như mây trời, cho dù là nhà họ Trương, đến vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ là một thế gia nhỏ bé đến mức không thể nhỏ hơn được nữa mà thôi! Năm đại danh sơn ở vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ là một môn phái nhỏ, thậm chí còn không có thể diện gì. Chẳng mấy chốc, mấy người họ đã tiến vào thành Thiên Đô với tốc độ nhanh nhất, dù sao từng dòng khí tức mạnh mẽ ở ngoài thành kia quả thực khiến bọn họ bất an! Phải biết rằng, ở ngoài thành Thiên Đô, bất cứ một cao thủ nào đi ngang qua, chỉ cần nhìn thấy bọn họ ngứa mắt là có thể thuận tay giết chết, thậm chí sẽ không có ai ra tay can thiệp! “Mấy người chúng ta chỉ có thể đi qua cánh cửa nhỏ bên hông, cửa chính ở giữa không phải dành cho chúng ta, đi nhầm cửa thì cẩn thận sẽ bị người giết ngay tại chỗ!” Khi đến cổng nội thành của thành Thiên Đô, Khổng Thiên Tường quay người lại căn dặn. Bởi vì sau khi bước vào cổng thành này, mới được coi là thực sự tiến vào thành Thiên Đô, mà toàn bộ phía bên ngoài thành, gần như chính là đại trận phòng ngự của thành Thiên Đô! Sau khi đến vùng ngoài lãnh thổ, đám người Khổng Thiên Tường giống như trở về ngôi nhà của chính mình, tìm lại được loại cảm giác ưu việt trời sinh. Còn hai người Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng lại thận trọng hơn rất nhiều, dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đến vùng ngoài lãnh thổ, còn quá lạ lẫm với môi trường xung quanh!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4173 Khổng Thiên Tường đứng thẳng người, vội vàng quay đầu dặn dò đám người xung quanh một câu. Cho dù bây giờ Khổng Thiên Tường đã là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng nhưng cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ nhiều như cây trong rừng, thậm chí còn có rất nhiều nhân vật lớn mà đến tưởng tượng hắn cũng không dám tưởng tượng! Cả nhóm người bước nhanh về phía thành Thiên Đô. Trên suốt đường đi, người bị chấn động nhất là hai người Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong. Nơi đây không chỉ có phong cảnh như tranh vẽ, đẹp như chốn bồng lại, mà cao thủ còn nhiều như mây trời! Ngay cả những cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, ở thành Thiên Đô này, cũng chỉ có thể cụp đuôi khiêm tốn mà làm người! Từng cổ khí tức mạnh mẽ mà ngay cả bọn họ cũng không thể đo lường được bay vút qua trên đỉnh đầu, mỗi đường khí tức đều đủ để khiến bọn họ khó thở! Quan trọng hơn là ở thành Thiên Đô, những nhân vật lớn được chú ý kia lại càng là sự tồn tại thâm sâu khó lường! Vì vậy, Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong cũng trở thành hai người có áp lực lớn nhất trong đám người này! “Lát nữa vào thành Thiên Đô sẽ an toàn hơn ngoài thành rất nhiều, ở trong thành, bất kỳ ai cũng không được giết người vô cớ!” Khổng Thiên Tường giải thích cho mọi người. “Xem ra trước đây, tầm mắt của chúng ta quá hạn hẹp rồi!” Trương Lăng Phong than thở một tiếng từ tận đáy lòng! So với thế tục, quả thực vùng ngoài lãnh thổ cao thủ nhiều như mây trời, cho dù là nhà họ Trương, đến vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ là một thế gia nhỏ bé đến mức không thể nhỏ hơn được nữa mà thôi! Năm đại danh sơn ở vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ là một môn phái nhỏ, thậm chí còn không có thể diện gì. Chẳng mấy chốc, mấy người họ đã tiến vào thành Thiên Đô với tốc độ nhanh nhất, dù sao từng dòng khí tức mạnh mẽ ở ngoài thành kia quả thực khiến bọn họ bất an! Phải biết rằng, ở ngoài thành Thiên Đô, bất cứ một cao thủ nào đi ngang qua, chỉ cần nhìn thấy bọn họ ngứa mắt là có thể thuận tay giết chết, thậm chí sẽ không có ai ra tay can thiệp! “Mấy người chúng ta chỉ có thể đi qua cánh cửa nhỏ bên hông, cửa chính ở giữa không phải dành cho chúng ta, đi nhầm cửa thì cẩn thận sẽ bị người giết ngay tại chỗ!” Khi đến cổng nội thành của thành Thiên Đô, Khổng Thiên Tường quay người lại căn dặn. Bởi vì sau khi bước vào cổng thành này, mới được coi là thực sự tiến vào thành Thiên Đô, mà toàn bộ phía bên ngoài thành, gần như chính là đại trận phòng ngự của thành Thiên Đô! Sau khi đến vùng ngoài lãnh thổ, đám người Khổng Thiên Tường giống như trở về ngôi nhà của chính mình, tìm lại được loại cảm giác ưu việt trời sinh. Còn hai người Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng lại thận trọng hơn rất nhiều, dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đến vùng ngoài lãnh thổ, còn quá lạ lẫm với môi trường xung quanh!

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4173 Khổng Thiên Tường đứng thẳng người, vội vàng quay đầu dặn dò đám người xung quanh một câu. Cho dù bây giờ Khổng Thiên Tường đã là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng nhưng cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ nhiều như cây trong rừng, thậm chí còn có rất nhiều nhân vật lớn mà đến tưởng tượng hắn cũng không dám tưởng tượng! Cả nhóm người bước nhanh về phía thành Thiên Đô. Trên suốt đường đi, người bị chấn động nhất là hai người Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong. Nơi đây không chỉ có phong cảnh như tranh vẽ, đẹp như chốn bồng lại, mà cao thủ còn nhiều như mây trời! Ngay cả những cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, ở thành Thiên Đô này, cũng chỉ có thể cụp đuôi khiêm tốn mà làm người! Từng cổ khí tức mạnh mẽ mà ngay cả bọn họ cũng không thể đo lường được bay vút qua trên đỉnh đầu, mỗi đường khí tức đều đủ để khiến bọn họ khó thở! Quan trọng hơn là ở thành Thiên Đô, những nhân vật lớn được chú ý kia lại càng là sự tồn tại thâm sâu khó lường! Vì vậy, Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong cũng trở thành hai người có áp lực lớn nhất trong đám người này! “Lát nữa vào thành Thiên Đô sẽ an toàn hơn ngoài thành rất nhiều, ở trong thành, bất kỳ ai cũng không được giết người vô cớ!” Khổng Thiên Tường giải thích cho mọi người. “Xem ra trước đây, tầm mắt của chúng ta quá hạn hẹp rồi!” Trương Lăng Phong than thở một tiếng từ tận đáy lòng! So với thế tục, quả thực vùng ngoài lãnh thổ cao thủ nhiều như mây trời, cho dù là nhà họ Trương, đến vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ là một thế gia nhỏ bé đến mức không thể nhỏ hơn được nữa mà thôi! Năm đại danh sơn ở vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ là một môn phái nhỏ, thậm chí còn không có thể diện gì. Chẳng mấy chốc, mấy người họ đã tiến vào thành Thiên Đô với tốc độ nhanh nhất, dù sao từng dòng khí tức mạnh mẽ ở ngoài thành kia quả thực khiến bọn họ bất an! Phải biết rằng, ở ngoài thành Thiên Đô, bất cứ một cao thủ nào đi ngang qua, chỉ cần nhìn thấy bọn họ ngứa mắt là có thể thuận tay giết chết, thậm chí sẽ không có ai ra tay can thiệp! “Mấy người chúng ta chỉ có thể đi qua cánh cửa nhỏ bên hông, cửa chính ở giữa không phải dành cho chúng ta, đi nhầm cửa thì cẩn thận sẽ bị người giết ngay tại chỗ!” Khi đến cổng nội thành của thành Thiên Đô, Khổng Thiên Tường quay người lại căn dặn. Bởi vì sau khi bước vào cổng thành này, mới được coi là thực sự tiến vào thành Thiên Đô, mà toàn bộ phía bên ngoài thành, gần như chính là đại trận phòng ngự của thành Thiên Đô! Sau khi đến vùng ngoài lãnh thổ, đám người Khổng Thiên Tường giống như trở về ngôi nhà của chính mình, tìm lại được loại cảm giác ưu việt trời sinh. Còn hai người Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng lại thận trọng hơn rất nhiều, dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đến vùng ngoài lãnh thổ, còn quá lạ lẫm với môi trường xung quanh!

Chương 4173