Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 4240
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4240 Thấy vậy, Phương Kiệt cũng hơi hoảng hốt, vội vàng nhìn Phương Tử Tấn cầu cứu. Phương Tử Tấn vừa định ra tay thì đột nhiên một luồng khí tức đáng sợ chói chặt ông ta lại. Tần Lương Ngọc và Viên Thiên Canh gần như cùng lúc xuất hiện bên cạnh Phương Tử Tấn, chỉ cần ông ta nhúc nhích sẽ lập tức giết ngay tại chỗ. “Tiêu Chính Văn!” Phương Tử Tấn không thể động đậy nổi, chỉ có thể tức giận quát Tiêu Chính Văn. Khổng Ly cũng đã bị Trần Huy Tổ khống chế, đừng nói ra ra tay cứu giúp, chỉ cần ông ta động một đầu ngón tay, cũng sẽ bị Trần Huy Tổ xóa sổ ngay lập tức. Phương Kiệt hoàn toàn không ngờ Tiêu Chính Văn lại vì mấy người bình thường mà không màng đến đại cục, ra tay giết hắn. Hắn càng không ngờ Tiêu Chính Văn lại không ngần ngại lật mặt với nhà họ Khổng lần nữa. Tất cả những chuyện này đều chỉ vì đòi lại công lý cho mấy người bình thường kia. Nhưng chuyện đã đến nước này, hắn không còn cơ hội nữa. Con dao quân đội năm cạnh nhanh như chớp xuyên qua ngực hắn, sau đó bắn ra hai hướng khác nhau, tiếp tục bay ra. Tần Tiếu Thiên và Lý Bằng Phi vừa chạy được vài bước đã bị con dao quân đội năm cạnh đâm xuyên qua tim. Ba cái xác gần như đổ xuống đất cùng một lúc, chết thảm trước mặt Tiêu Chính Văn. “Tiêu Chính Văn, cậu dám giết thế tử nhà họ Phương chúng tôi! Nhà họ Phương chắc chắn sẽ sống chết với cậu!” Phương Tử Tấn đã lên đến đỉnh điểm của con thịnh nộ. Tiêu Chính Văn nhìn Phương Tử Tấn, nhếch mép cười nói: “Ông Phương, chỉ là ba cái mạng rẻ tiền thôi mà, có cần phải tức giận vậy không?” “Người như Phương Kiệt còn không bằng con chó! Chết cũng chết rồi, đừng làm lỡ việc lớn giữa chúng ta! Kết liên minh mới là việc quan trọng!” Tiêu Chính Văn chế giễu. “Tiêu Chính Văn, cậu biết hậu quả của chuyện này là gì không?”, Phương Tử Tấn nghiến răng thấp giọng nói. Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Phương Tử Tấn nói: “Hậu quả? Tôi chưa từng chịu sự uy hiếp của bất kỳ ai! Hơn nữa, tôi nói rồi, ai dám động đến Hoa Quốc, tôi sẽ giết kẻ đó!” “Đưa cô ta về giao cho Hắc Băng Đài, trừng trị theo luật của Hoa Quốc! Ai dám can thiệp vào sẽ trừng phạt cùng tội!” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ vào Kỳ Kỳ, khiến cô ta sợ hãi ngã xuống đất. “Cậu Tiêu, cậu làm vậy hơi quá đáng, cậu đã nghĩ đến hậu quả chứ? Mạnh Hồng Nho…” Khổng Ly còn chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng ngắt lời: “Mạnh Hồng Nho thì sao? Sáu vị Đại Đế cũng chẳng là gì cả! Các người thật sự cho rằng Tiêu Chính Văn tôi cần kết liên minh với nhà họ Mạnh để bảo vệ chính mình sao?”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4240 Thấy vậy, Phương Kiệt cũng hơi hoảng hốt, vội vàng nhìn Phương Tử Tấn cầu cứu. Phương Tử Tấn vừa định ra tay thì đột nhiên một luồng khí tức đáng sợ chói chặt ông ta lại. Tần Lương Ngọc và Viên Thiên Canh gần như cùng lúc xuất hiện bên cạnh Phương Tử Tấn, chỉ cần ông ta nhúc nhích sẽ lập tức giết ngay tại chỗ. “Tiêu Chính Văn!” Phương Tử Tấn không thể động đậy nổi, chỉ có thể tức giận quát Tiêu Chính Văn. Khổng Ly cũng đã bị Trần Huy Tổ khống chế, đừng nói ra ra tay cứu giúp, chỉ cần ông ta động một đầu ngón tay, cũng sẽ bị Trần Huy Tổ xóa sổ ngay lập tức. Phương Kiệt hoàn toàn không ngờ Tiêu Chính Văn lại vì mấy người bình thường mà không màng đến đại cục, ra tay giết hắn. Hắn càng không ngờ Tiêu Chính Văn lại không ngần ngại lật mặt với nhà họ Khổng lần nữa. Tất cả những chuyện này đều chỉ vì đòi lại công lý cho mấy người bình thường kia. Nhưng chuyện đã đến nước này, hắn không còn cơ hội nữa. Con dao quân đội năm cạnh nhanh như chớp xuyên qua ngực hắn, sau đó bắn ra hai hướng khác nhau, tiếp tục bay ra. Tần Tiếu Thiên và Lý Bằng Phi vừa chạy được vài bước đã bị con dao quân đội năm cạnh đâm xuyên qua tim. Ba cái xác gần như đổ xuống đất cùng một lúc, chết thảm trước mặt Tiêu Chính Văn. “Tiêu Chính Văn, cậu dám giết thế tử nhà họ Phương chúng tôi! Nhà họ Phương chắc chắn sẽ sống chết với cậu!” Phương Tử Tấn đã lên đến đỉnh điểm của con thịnh nộ. Tiêu Chính Văn nhìn Phương Tử Tấn, nhếch mép cười nói: “Ông Phương, chỉ là ba cái mạng rẻ tiền thôi mà, có cần phải tức giận vậy không?” “Người như Phương Kiệt còn không bằng con chó! Chết cũng chết rồi, đừng làm lỡ việc lớn giữa chúng ta! Kết liên minh mới là việc quan trọng!” Tiêu Chính Văn chế giễu. “Tiêu Chính Văn, cậu biết hậu quả của chuyện này là gì không?”, Phương Tử Tấn nghiến răng thấp giọng nói. Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Phương Tử Tấn nói: “Hậu quả? Tôi chưa từng chịu sự uy hiếp của bất kỳ ai! Hơn nữa, tôi nói rồi, ai dám động đến Hoa Quốc, tôi sẽ giết kẻ đó!” “Đưa cô ta về giao cho Hắc Băng Đài, trừng trị theo luật của Hoa Quốc! Ai dám can thiệp vào sẽ trừng phạt cùng tội!” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ vào Kỳ Kỳ, khiến cô ta sợ hãi ngã xuống đất. “Cậu Tiêu, cậu làm vậy hơi quá đáng, cậu đã nghĩ đến hậu quả chứ? Mạnh Hồng Nho…” Khổng Ly còn chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng ngắt lời: “Mạnh Hồng Nho thì sao? Sáu vị Đại Đế cũng chẳng là gì cả! Các người thật sự cho rằng Tiêu Chính Văn tôi cần kết liên minh với nhà họ Mạnh để bảo vệ chính mình sao?”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4240 Thấy vậy, Phương Kiệt cũng hơi hoảng hốt, vội vàng nhìn Phương Tử Tấn cầu cứu. Phương Tử Tấn vừa định ra tay thì đột nhiên một luồng khí tức đáng sợ chói chặt ông ta lại. Tần Lương Ngọc và Viên Thiên Canh gần như cùng lúc xuất hiện bên cạnh Phương Tử Tấn, chỉ cần ông ta nhúc nhích sẽ lập tức giết ngay tại chỗ. “Tiêu Chính Văn!” Phương Tử Tấn không thể động đậy nổi, chỉ có thể tức giận quát Tiêu Chính Văn. Khổng Ly cũng đã bị Trần Huy Tổ khống chế, đừng nói ra ra tay cứu giúp, chỉ cần ông ta động một đầu ngón tay, cũng sẽ bị Trần Huy Tổ xóa sổ ngay lập tức. Phương Kiệt hoàn toàn không ngờ Tiêu Chính Văn lại vì mấy người bình thường mà không màng đến đại cục, ra tay giết hắn. Hắn càng không ngờ Tiêu Chính Văn lại không ngần ngại lật mặt với nhà họ Khổng lần nữa. Tất cả những chuyện này đều chỉ vì đòi lại công lý cho mấy người bình thường kia. Nhưng chuyện đã đến nước này, hắn không còn cơ hội nữa. Con dao quân đội năm cạnh nhanh như chớp xuyên qua ngực hắn, sau đó bắn ra hai hướng khác nhau, tiếp tục bay ra. Tần Tiếu Thiên và Lý Bằng Phi vừa chạy được vài bước đã bị con dao quân đội năm cạnh đâm xuyên qua tim. Ba cái xác gần như đổ xuống đất cùng một lúc, chết thảm trước mặt Tiêu Chính Văn. “Tiêu Chính Văn, cậu dám giết thế tử nhà họ Phương chúng tôi! Nhà họ Phương chắc chắn sẽ sống chết với cậu!” Phương Tử Tấn đã lên đến đỉnh điểm của con thịnh nộ. Tiêu Chính Văn nhìn Phương Tử Tấn, nhếch mép cười nói: “Ông Phương, chỉ là ba cái mạng rẻ tiền thôi mà, có cần phải tức giận vậy không?” “Người như Phương Kiệt còn không bằng con chó! Chết cũng chết rồi, đừng làm lỡ việc lớn giữa chúng ta! Kết liên minh mới là việc quan trọng!” Tiêu Chính Văn chế giễu. “Tiêu Chính Văn, cậu biết hậu quả của chuyện này là gì không?”, Phương Tử Tấn nghiến răng thấp giọng nói. Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Phương Tử Tấn nói: “Hậu quả? Tôi chưa từng chịu sự uy hiếp của bất kỳ ai! Hơn nữa, tôi nói rồi, ai dám động đến Hoa Quốc, tôi sẽ giết kẻ đó!” “Đưa cô ta về giao cho Hắc Băng Đài, trừng trị theo luật của Hoa Quốc! Ai dám can thiệp vào sẽ trừng phạt cùng tội!” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ vào Kỳ Kỳ, khiến cô ta sợ hãi ngã xuống đất. “Cậu Tiêu, cậu làm vậy hơi quá đáng, cậu đã nghĩ đến hậu quả chứ? Mạnh Hồng Nho…” Khổng Ly còn chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng ngắt lời: “Mạnh Hồng Nho thì sao? Sáu vị Đại Đế cũng chẳng là gì cả! Các người thật sự cho rằng Tiêu Chính Văn tôi cần kết liên minh với nhà họ Mạnh để bảo vệ chính mình sao?”