Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 4487

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4487 Lúc này trong nhà Điền Văn, một chủ sự nhà họ Khổng đã đến, người này có địa vị khá cao trong nội bộ nhà họ Khổng, thậm chí có thể sánh ngang với viện trưởng Tề Thiên Thư Viện. Mặc dù tu vi người này không cao, chỉ mới ở cảnh giới Đại Đế nhưng dù sao thân phận cũng cao nên Điền Văn vẫn tự mình đến trước cửa đón. “Tiền bối Khổng Tích, cơn gió nào đưa ông đến chỗ tôi vậy?” Điền Văn bước đến trước chắp tay lại ngờ vực hỏi. “Cậu chủ, chuyện này còn cần phải hỏi sao?”, Khổng Tích cười nói. Điền Văn nhướng mày đanh mặt nói: “Tiền bối, ý ông là sao? Tôi không hiểu gì cả”. “Cậu chủ, nhà họ Khổng và nhà họ Điền vốn dĩ là người một nhà, nhưng dù là người một nhà cần gì phải nói khách sáo với nhau? Bây giờ đã truyền đi rầm rộ khắp nơi, cậu chủ không cần phải giấu tôi nữa chứ nhỉ?” Khổng Tích mỉm cười nói. “Tin đồn gì?”, sắc mặt Điền Văn càng trở nên khó coi, hắn mơ hồ cảm thấy hình như không phải là chuyện tốt. “Dĩ nhiên là chuyện ngàn dặm xa xôi đánh lén thành Đại Lương và giết Ngụy Võ Hầu”, Khổng Tích vuốt râu, đắc ý cười nói. “Gì cơ?” Nghe thế Điền Văn nổi giận nói: “Là ai đã đồn thổi như thế? Tôi đến Đại Lương lúc nào?” Đừng nói là chuyện này thật sự không liên quan đến Điền Văn, dù có là do hắn làm, bây giờ đã loạn đến nước này, hắn đâu dám giẫm vào vũng bùn này nữa. Hơn nữa sức mạnh của nước Tề và nước Ngụy không thua kém là mấy, thậm chí nước Tề còn rất nhiều phương diện không bằng nước Ngụy, lúc này mà hắn tự mình đánh giết thành Đại Lương, chém chết Ngụy Võ Hầu để ra oai với nước Ngụy à? Dù não có bị úng nước, hắn cũng không làm ra loại chuyện ngu ngốc như thế. “Ổ? Không phải cậu chủ làm à? Lẽ nào là em trai cậu sao?” Khổng Tích nhíu mày, sau đó cười nói. “Ông…” Sắc mặt Điền Văn lập tức trở nên khó coi, vung tay áo nói: “Tiền bối Khổng Tích, chuyện này không liên quan đến anh em tôi”. “Tôi nghĩ chưa chắc là không liên quan”. Điền Văn vừa dứt lời, Điền Khải bỗng bay đến. Lúc này sắc mặt Điền Khải còn khó coi hơn cả Điền Văn, như có ý nếu một lời không hợp sẽ lao vào đánh với Điền Văn. Hắn cũng vừa nhận được tin nên lập tức chạy đến đây. Chuyện này không phải là chuyện nhỏ, nếu không cẩn thận thì hắn cũng sẽ bị liên lụy. Đứng thấy bây giờ hắn đã có tu vi Thiên Cảnh mà lầm, mấy người họ dù sao cũng chỉ mới là cảnh giới Thiên Cảnh cấp một, nếu chọc giận nước Ngụy thật thì có lẽ sẽ có đại tài Thiên Cảnh cấp hai tiêu diệt luôn hai anh em. Nước Ngụy là vùng lãnh thổ rộng lớn, vô số nhân tài đến nỗi không đếm được, dù giết họ thật thì nước Tề có thể làm gì được?

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4487 Lúc này trong nhà Điền Văn, một chủ sự nhà họ Khổng đã đến, người này có địa vị khá cao trong nội bộ nhà họ Khổng, thậm chí có thể sánh ngang với viện trưởng Tề Thiên Thư Viện. Mặc dù tu vi người này không cao, chỉ mới ở cảnh giới Đại Đế nhưng dù sao thân phận cũng cao nên Điền Văn vẫn tự mình đến trước cửa đón. “Tiền bối Khổng Tích, cơn gió nào đưa ông đến chỗ tôi vậy?” Điền Văn bước đến trước chắp tay lại ngờ vực hỏi. “Cậu chủ, chuyện này còn cần phải hỏi sao?”, Khổng Tích cười nói. Điền Văn nhướng mày đanh mặt nói: “Tiền bối, ý ông là sao? Tôi không hiểu gì cả”. “Cậu chủ, nhà họ Khổng và nhà họ Điền vốn dĩ là người một nhà, nhưng dù là người một nhà cần gì phải nói khách sáo với nhau? Bây giờ đã truyền đi rầm rộ khắp nơi, cậu chủ không cần phải giấu tôi nữa chứ nhỉ?” Khổng Tích mỉm cười nói. “Tin đồn gì?”, sắc mặt Điền Văn càng trở nên khó coi, hắn mơ hồ cảm thấy hình như không phải là chuyện tốt. “Dĩ nhiên là chuyện ngàn dặm xa xôi đánh lén thành Đại Lương và giết Ngụy Võ Hầu”, Khổng Tích vuốt râu, đắc ý cười nói. “Gì cơ?” Nghe thế Điền Văn nổi giận nói: “Là ai đã đồn thổi như thế? Tôi đến Đại Lương lúc nào?” Đừng nói là chuyện này thật sự không liên quan đến Điền Văn, dù có là do hắn làm, bây giờ đã loạn đến nước này, hắn đâu dám giẫm vào vũng bùn này nữa. Hơn nữa sức mạnh của nước Tề và nước Ngụy không thua kém là mấy, thậm chí nước Tề còn rất nhiều phương diện không bằng nước Ngụy, lúc này mà hắn tự mình đánh giết thành Đại Lương, chém chết Ngụy Võ Hầu để ra oai với nước Ngụy à? Dù não có bị úng nước, hắn cũng không làm ra loại chuyện ngu ngốc như thế. “Ổ? Không phải cậu chủ làm à? Lẽ nào là em trai cậu sao?” Khổng Tích nhíu mày, sau đó cười nói. “Ông…” Sắc mặt Điền Văn lập tức trở nên khó coi, vung tay áo nói: “Tiền bối Khổng Tích, chuyện này không liên quan đến anh em tôi”. “Tôi nghĩ chưa chắc là không liên quan”. Điền Văn vừa dứt lời, Điền Khải bỗng bay đến. Lúc này sắc mặt Điền Khải còn khó coi hơn cả Điền Văn, như có ý nếu một lời không hợp sẽ lao vào đánh với Điền Văn. Hắn cũng vừa nhận được tin nên lập tức chạy đến đây. Chuyện này không phải là chuyện nhỏ, nếu không cẩn thận thì hắn cũng sẽ bị liên lụy. Đứng thấy bây giờ hắn đã có tu vi Thiên Cảnh mà lầm, mấy người họ dù sao cũng chỉ mới là cảnh giới Thiên Cảnh cấp một, nếu chọc giận nước Ngụy thật thì có lẽ sẽ có đại tài Thiên Cảnh cấp hai tiêu diệt luôn hai anh em. Nước Ngụy là vùng lãnh thổ rộng lớn, vô số nhân tài đến nỗi không đếm được, dù giết họ thật thì nước Tề có thể làm gì được?

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4487 Lúc này trong nhà Điền Văn, một chủ sự nhà họ Khổng đã đến, người này có địa vị khá cao trong nội bộ nhà họ Khổng, thậm chí có thể sánh ngang với viện trưởng Tề Thiên Thư Viện. Mặc dù tu vi người này không cao, chỉ mới ở cảnh giới Đại Đế nhưng dù sao thân phận cũng cao nên Điền Văn vẫn tự mình đến trước cửa đón. “Tiền bối Khổng Tích, cơn gió nào đưa ông đến chỗ tôi vậy?” Điền Văn bước đến trước chắp tay lại ngờ vực hỏi. “Cậu chủ, chuyện này còn cần phải hỏi sao?”, Khổng Tích cười nói. Điền Văn nhướng mày đanh mặt nói: “Tiền bối, ý ông là sao? Tôi không hiểu gì cả”. “Cậu chủ, nhà họ Khổng và nhà họ Điền vốn dĩ là người một nhà, nhưng dù là người một nhà cần gì phải nói khách sáo với nhau? Bây giờ đã truyền đi rầm rộ khắp nơi, cậu chủ không cần phải giấu tôi nữa chứ nhỉ?” Khổng Tích mỉm cười nói. “Tin đồn gì?”, sắc mặt Điền Văn càng trở nên khó coi, hắn mơ hồ cảm thấy hình như không phải là chuyện tốt. “Dĩ nhiên là chuyện ngàn dặm xa xôi đánh lén thành Đại Lương và giết Ngụy Võ Hầu”, Khổng Tích vuốt râu, đắc ý cười nói. “Gì cơ?” Nghe thế Điền Văn nổi giận nói: “Là ai đã đồn thổi như thế? Tôi đến Đại Lương lúc nào?” Đừng nói là chuyện này thật sự không liên quan đến Điền Văn, dù có là do hắn làm, bây giờ đã loạn đến nước này, hắn đâu dám giẫm vào vũng bùn này nữa. Hơn nữa sức mạnh của nước Tề và nước Ngụy không thua kém là mấy, thậm chí nước Tề còn rất nhiều phương diện không bằng nước Ngụy, lúc này mà hắn tự mình đánh giết thành Đại Lương, chém chết Ngụy Võ Hầu để ra oai với nước Ngụy à? Dù não có bị úng nước, hắn cũng không làm ra loại chuyện ngu ngốc như thế. “Ổ? Không phải cậu chủ làm à? Lẽ nào là em trai cậu sao?” Khổng Tích nhíu mày, sau đó cười nói. “Ông…” Sắc mặt Điền Văn lập tức trở nên khó coi, vung tay áo nói: “Tiền bối Khổng Tích, chuyện này không liên quan đến anh em tôi”. “Tôi nghĩ chưa chắc là không liên quan”. Điền Văn vừa dứt lời, Điền Khải bỗng bay đến. Lúc này sắc mặt Điền Khải còn khó coi hơn cả Điền Văn, như có ý nếu một lời không hợp sẽ lao vào đánh với Điền Văn. Hắn cũng vừa nhận được tin nên lập tức chạy đến đây. Chuyện này không phải là chuyện nhỏ, nếu không cẩn thận thì hắn cũng sẽ bị liên lụy. Đứng thấy bây giờ hắn đã có tu vi Thiên Cảnh mà lầm, mấy người họ dù sao cũng chỉ mới là cảnh giới Thiên Cảnh cấp một, nếu chọc giận nước Ngụy thật thì có lẽ sẽ có đại tài Thiên Cảnh cấp hai tiêu diệt luôn hai anh em. Nước Ngụy là vùng lãnh thổ rộng lớn, vô số nhân tài đến nỗi không đếm được, dù giết họ thật thì nước Tề có thể làm gì được?

Chương 4487