Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 4508
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4508 Lúc này, một người đàn ông trẻ trong đám người lên tiếng. Thực ra hắn cũng chỉ là người thừa kế của một thế gia đến từ Tây Vực mà thôi. “Xin chào cậu chủ Điền Văn và cậu chủ Điền Khải!” người đàn ông trẻ bước lên, chắp tay chào Điền Văn và Điền Khải. Trước đây, hắn đã có duyên gặp anh em Điền Văn ở Thánh Giáo Đình trong Tây Vực. Mặc dù Điền Văn và Điền Khải không thuộc thế lực Tây Vực, nhưng với tư cách là Thiên Tử nước Tề, bọn họ cũng có sức ảnh hưởng lớn. Tạo mối quan hệ tốt với nhà họ Điền sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho gia tộc bọn họ. Mà bản thân hắn cũng là cao thủ Đế Cảnh cấp ba, cũng có địa vị nhất định trong các thế lực ở Tây Vực, nhưng so với Điền Văn thì còn kém xa. Dù vậy, hắn vẫn cảm thấy thân phận của mình cao hơn rất nhiều so với những cao thủ trong điện Thần Long. Hắn vừa dứt lời, phía sau liền truyền đến những lời chế nhạo phụ họa theo. “Haiz, năm nay, con chó con mèo nào cũng ra vẻ ghê gớm! Thật ra cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé thấp kém mà thôi!” “Điện Thần Long? Ai từng nghe nói đến chứ? Chẳng qua Tiêu Chính Văn có chút tiếng tăm mà thôi, nhưng đáng tiếc, hắn đã chết rồi!” “Ngay cả xương cốt của Tiêu Chính Văn cũng không còn, vậy mà vẫn có người dùng tên tuổi của hắn để lên mặt, thật nực cười!” Tần Lương Ngọc lạnh lùng nhìn đám người, chế nhạo: “Điện Thần Long có thể diện hay không thì cũng không đến lượt các người bàn luận!” “Hơn nữa, rõ ràng cậu có thể yên lặng đứng ngoài chuyện này, nhưng nếu đã muốn nhúng tay vào thì đừng mong yên ổn!” Tần Lương Ngọc cười nhạo người đàn ông trẻ kia. “Ồ? Còn dám uy hiếp tôi sao? Ôi, tôi sợ quá! Bà định gọi Tiêu Chính Văn đến giết tôi à? Ha ha ha!” người đàn ông trẻ kia nói xong liền cười lớn. Nhưng đúng lúc này, trong phủ Động Thiên Hoa truyền đến tiếng chuông đồng lớn. Tiếp theo nhạc khúc Cửu Ca của Quân Vương Giám truyền tới, vô số đóa hoa sen trắng trải dài khắp cung điện trong màn sương.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4508 Lúc này, một người đàn ông trẻ trong đám người lên tiếng. Thực ra hắn cũng chỉ là người thừa kế của một thế gia đến từ Tây Vực mà thôi. “Xin chào cậu chủ Điền Văn và cậu chủ Điền Khải!” người đàn ông trẻ bước lên, chắp tay chào Điền Văn và Điền Khải. Trước đây, hắn đã có duyên gặp anh em Điền Văn ở Thánh Giáo Đình trong Tây Vực. Mặc dù Điền Văn và Điền Khải không thuộc thế lực Tây Vực, nhưng với tư cách là Thiên Tử nước Tề, bọn họ cũng có sức ảnh hưởng lớn. Tạo mối quan hệ tốt với nhà họ Điền sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho gia tộc bọn họ. Mà bản thân hắn cũng là cao thủ Đế Cảnh cấp ba, cũng có địa vị nhất định trong các thế lực ở Tây Vực, nhưng so với Điền Văn thì còn kém xa. Dù vậy, hắn vẫn cảm thấy thân phận của mình cao hơn rất nhiều so với những cao thủ trong điện Thần Long. Hắn vừa dứt lời, phía sau liền truyền đến những lời chế nhạo phụ họa theo. “Haiz, năm nay, con chó con mèo nào cũng ra vẻ ghê gớm! Thật ra cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé thấp kém mà thôi!” “Điện Thần Long? Ai từng nghe nói đến chứ? Chẳng qua Tiêu Chính Văn có chút tiếng tăm mà thôi, nhưng đáng tiếc, hắn đã chết rồi!” “Ngay cả xương cốt của Tiêu Chính Văn cũng không còn, vậy mà vẫn có người dùng tên tuổi của hắn để lên mặt, thật nực cười!” Tần Lương Ngọc lạnh lùng nhìn đám người, chế nhạo: “Điện Thần Long có thể diện hay không thì cũng không đến lượt các người bàn luận!” “Hơn nữa, rõ ràng cậu có thể yên lặng đứng ngoài chuyện này, nhưng nếu đã muốn nhúng tay vào thì đừng mong yên ổn!” Tần Lương Ngọc cười nhạo người đàn ông trẻ kia. “Ồ? Còn dám uy hiếp tôi sao? Ôi, tôi sợ quá! Bà định gọi Tiêu Chính Văn đến giết tôi à? Ha ha ha!” người đàn ông trẻ kia nói xong liền cười lớn. Nhưng đúng lúc này, trong phủ Động Thiên Hoa truyền đến tiếng chuông đồng lớn. Tiếp theo nhạc khúc Cửu Ca của Quân Vương Giám truyền tới, vô số đóa hoa sen trắng trải dài khắp cung điện trong màn sương.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4508 Lúc này, một người đàn ông trẻ trong đám người lên tiếng. Thực ra hắn cũng chỉ là người thừa kế của một thế gia đến từ Tây Vực mà thôi. “Xin chào cậu chủ Điền Văn và cậu chủ Điền Khải!” người đàn ông trẻ bước lên, chắp tay chào Điền Văn và Điền Khải. Trước đây, hắn đã có duyên gặp anh em Điền Văn ở Thánh Giáo Đình trong Tây Vực. Mặc dù Điền Văn và Điền Khải không thuộc thế lực Tây Vực, nhưng với tư cách là Thiên Tử nước Tề, bọn họ cũng có sức ảnh hưởng lớn. Tạo mối quan hệ tốt với nhà họ Điền sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho gia tộc bọn họ. Mà bản thân hắn cũng là cao thủ Đế Cảnh cấp ba, cũng có địa vị nhất định trong các thế lực ở Tây Vực, nhưng so với Điền Văn thì còn kém xa. Dù vậy, hắn vẫn cảm thấy thân phận của mình cao hơn rất nhiều so với những cao thủ trong điện Thần Long. Hắn vừa dứt lời, phía sau liền truyền đến những lời chế nhạo phụ họa theo. “Haiz, năm nay, con chó con mèo nào cũng ra vẻ ghê gớm! Thật ra cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé thấp kém mà thôi!” “Điện Thần Long? Ai từng nghe nói đến chứ? Chẳng qua Tiêu Chính Văn có chút tiếng tăm mà thôi, nhưng đáng tiếc, hắn đã chết rồi!” “Ngay cả xương cốt của Tiêu Chính Văn cũng không còn, vậy mà vẫn có người dùng tên tuổi của hắn để lên mặt, thật nực cười!” Tần Lương Ngọc lạnh lùng nhìn đám người, chế nhạo: “Điện Thần Long có thể diện hay không thì cũng không đến lượt các người bàn luận!” “Hơn nữa, rõ ràng cậu có thể yên lặng đứng ngoài chuyện này, nhưng nếu đã muốn nhúng tay vào thì đừng mong yên ổn!” Tần Lương Ngọc cười nhạo người đàn ông trẻ kia. “Ồ? Còn dám uy hiếp tôi sao? Ôi, tôi sợ quá! Bà định gọi Tiêu Chính Văn đến giết tôi à? Ha ha ha!” người đàn ông trẻ kia nói xong liền cười lớn. Nhưng đúng lúc này, trong phủ Động Thiên Hoa truyền đến tiếng chuông đồng lớn. Tiếp theo nhạc khúc Cửu Ca của Quân Vương Giám truyền tới, vô số đóa hoa sen trắng trải dài khắp cung điện trong màn sương.