Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 4593
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4593 “Có”. Một tiếng đáp lại, mấy mươi võ sĩ và quân Ngự Lâm chạy vào ngự thiện phòng như thủy triều. Thậm chí các Hoàng tử và phi tử bên cạnh vẫn chưa hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì mấy võ sĩ Kim Qua cầm theo kim qua lao đến phía trước. “Bắt hắn”. Tiêu Chính Văn chỉ vào Cố Đồng, hắn chưa kịp phản kháng đã bị bốn võ sĩ Kim Qua đ3 xuống đất. “Quỳ xuống”. Một võ sĩ Kim Qua trong đó đá gãy đùi của Cố Đồng, đè đầu hắn xuống đến trước mặt Tiêu Chính Văn. “Tiêu Chính Văn, anh dám”. Cho đến lúc này Cố Đồng vẫn không chịu thua ngẩng đầu lên tức giận nhìn Tiêu Chính Văn. “To gan! Dám nhìn trẫm bằng ánh mắt đó? Thiệt cho trẫm còn xem đám học giả các người là người tốt để các người dạy cho Hoàng tử, thế này chẳng phải muốn dạy Hoàng tử của trẫm thành phản đồ sao?” “Người đâu, đánh cho ta”. Tiêu Chính Văn bỗng đập bàn chỉ vào Cố Đồng. Nghe thế mấy võ sĩ Kim Qua đều sửng sốt, dù sao đây cũng là thầy giáo của Hoàng tử, sao lại đánh? Đánh mạnh không? “Bệ hạ…” “Đánh thật mạnh vào”. Tiêu Chính Văn lạnh lùng thốt ra bốn chữ. “Vâng!” Thiên Tử đã ra lệnh, ai dám không nghe theo? Mấy võ sĩ lần lượt rút roi dài ra từ thắt lưng, hung hăng đánh vào người Cố Đồng. Chỉ mới một roi mà quần áo của Cố Đồng bị rách một lỗ lớn, da thịt trong lớp quần áo bị tróc ra, máu nhiễm đỏ cả quần áo. Dù sao hắn chỉ là một văn quan thôi, không có tu vi, nào có thể chịu được một roi của võ sĩ? Chỉ mới có hai roi mà xương cốt của Cố Đồng đã bị đứt gãy hết ba cái. Cho dù thế nào, Tiêu Chính Văn cũng không thể để Cố Đồng sống sót rời khỏi đây, ngộ nhỡ hắn tiết lộ thân phận của Tiêu Chính Văn ra ngoài thì phiền phức lớn. Đến lúc đó đám người Khổng Tề Thiên có ai còn dám đến? Lẽ nào còn muốn từng người đi tìm họ? Trước đây Tiêu Chính Văn cũng từng đồng ý với Trần Huy Tổ nhất định sẽ giết trưởng lão Thanh Dương thay ông ta. Hơn nữa Tiêu Chính Văn không phải người hiền lành gì, không lương thiện quá mức. Nếu Cố Đồng đã là con trai của trưởng lão Thanh Dương thì dĩ nhiên Tiêu Chính Văn sẽ không để hắn sống sót.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4593 “Có”. Một tiếng đáp lại, mấy mươi võ sĩ và quân Ngự Lâm chạy vào ngự thiện phòng như thủy triều. Thậm chí các Hoàng tử và phi tử bên cạnh vẫn chưa hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì mấy võ sĩ Kim Qua cầm theo kim qua lao đến phía trước. “Bắt hắn”. Tiêu Chính Văn chỉ vào Cố Đồng, hắn chưa kịp phản kháng đã bị bốn võ sĩ Kim Qua đ3 xuống đất. “Quỳ xuống”. Một võ sĩ Kim Qua trong đó đá gãy đùi của Cố Đồng, đè đầu hắn xuống đến trước mặt Tiêu Chính Văn. “Tiêu Chính Văn, anh dám”. Cho đến lúc này Cố Đồng vẫn không chịu thua ngẩng đầu lên tức giận nhìn Tiêu Chính Văn. “To gan! Dám nhìn trẫm bằng ánh mắt đó? Thiệt cho trẫm còn xem đám học giả các người là người tốt để các người dạy cho Hoàng tử, thế này chẳng phải muốn dạy Hoàng tử của trẫm thành phản đồ sao?” “Người đâu, đánh cho ta”. Tiêu Chính Văn bỗng đập bàn chỉ vào Cố Đồng. Nghe thế mấy võ sĩ Kim Qua đều sửng sốt, dù sao đây cũng là thầy giáo của Hoàng tử, sao lại đánh? Đánh mạnh không? “Bệ hạ…” “Đánh thật mạnh vào”. Tiêu Chính Văn lạnh lùng thốt ra bốn chữ. “Vâng!” Thiên Tử đã ra lệnh, ai dám không nghe theo? Mấy võ sĩ lần lượt rút roi dài ra từ thắt lưng, hung hăng đánh vào người Cố Đồng. Chỉ mới một roi mà quần áo của Cố Đồng bị rách một lỗ lớn, da thịt trong lớp quần áo bị tróc ra, máu nhiễm đỏ cả quần áo. Dù sao hắn chỉ là một văn quan thôi, không có tu vi, nào có thể chịu được một roi của võ sĩ? Chỉ mới có hai roi mà xương cốt của Cố Đồng đã bị đứt gãy hết ba cái. Cho dù thế nào, Tiêu Chính Văn cũng không thể để Cố Đồng sống sót rời khỏi đây, ngộ nhỡ hắn tiết lộ thân phận của Tiêu Chính Văn ra ngoài thì phiền phức lớn. Đến lúc đó đám người Khổng Tề Thiên có ai còn dám đến? Lẽ nào còn muốn từng người đi tìm họ? Trước đây Tiêu Chính Văn cũng từng đồng ý với Trần Huy Tổ nhất định sẽ giết trưởng lão Thanh Dương thay ông ta. Hơn nữa Tiêu Chính Văn không phải người hiền lành gì, không lương thiện quá mức. Nếu Cố Đồng đã là con trai của trưởng lão Thanh Dương thì dĩ nhiên Tiêu Chính Văn sẽ không để hắn sống sót.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4593 “Có”. Một tiếng đáp lại, mấy mươi võ sĩ và quân Ngự Lâm chạy vào ngự thiện phòng như thủy triều. Thậm chí các Hoàng tử và phi tử bên cạnh vẫn chưa hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì mấy võ sĩ Kim Qua cầm theo kim qua lao đến phía trước. “Bắt hắn”. Tiêu Chính Văn chỉ vào Cố Đồng, hắn chưa kịp phản kháng đã bị bốn võ sĩ Kim Qua đ3 xuống đất. “Quỳ xuống”. Một võ sĩ Kim Qua trong đó đá gãy đùi của Cố Đồng, đè đầu hắn xuống đến trước mặt Tiêu Chính Văn. “Tiêu Chính Văn, anh dám”. Cho đến lúc này Cố Đồng vẫn không chịu thua ngẩng đầu lên tức giận nhìn Tiêu Chính Văn. “To gan! Dám nhìn trẫm bằng ánh mắt đó? Thiệt cho trẫm còn xem đám học giả các người là người tốt để các người dạy cho Hoàng tử, thế này chẳng phải muốn dạy Hoàng tử của trẫm thành phản đồ sao?” “Người đâu, đánh cho ta”. Tiêu Chính Văn bỗng đập bàn chỉ vào Cố Đồng. Nghe thế mấy võ sĩ Kim Qua đều sửng sốt, dù sao đây cũng là thầy giáo của Hoàng tử, sao lại đánh? Đánh mạnh không? “Bệ hạ…” “Đánh thật mạnh vào”. Tiêu Chính Văn lạnh lùng thốt ra bốn chữ. “Vâng!” Thiên Tử đã ra lệnh, ai dám không nghe theo? Mấy võ sĩ lần lượt rút roi dài ra từ thắt lưng, hung hăng đánh vào người Cố Đồng. Chỉ mới một roi mà quần áo của Cố Đồng bị rách một lỗ lớn, da thịt trong lớp quần áo bị tróc ra, máu nhiễm đỏ cả quần áo. Dù sao hắn chỉ là một văn quan thôi, không có tu vi, nào có thể chịu được một roi của võ sĩ? Chỉ mới có hai roi mà xương cốt của Cố Đồng đã bị đứt gãy hết ba cái. Cho dù thế nào, Tiêu Chính Văn cũng không thể để Cố Đồng sống sót rời khỏi đây, ngộ nhỡ hắn tiết lộ thân phận của Tiêu Chính Văn ra ngoài thì phiền phức lớn. Đến lúc đó đám người Khổng Tề Thiên có ai còn dám đến? Lẽ nào còn muốn từng người đi tìm họ? Trước đây Tiêu Chính Văn cũng từng đồng ý với Trần Huy Tổ nhất định sẽ giết trưởng lão Thanh Dương thay ông ta. Hơn nữa Tiêu Chính Văn không phải người hiền lành gì, không lương thiện quá mức. Nếu Cố Đồng đã là con trai của trưởng lão Thanh Dương thì dĩ nhiên Tiêu Chính Văn sẽ không để hắn sống sót.