Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 4708
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4708 Dù có nói ra cũng không ai dám tin mọi thứ đều là thật chứ đừng nói là mọi người ở đó. Mười mấy cao thủ cảnh giới Đại Đế đánh đến tận cửa với Lý Thiên Tứ cũng khiếp sợ đến mức hồn lìa khỏi xác, ngây người không biết làm gì. Không đợi họ hoàn hồn, Tiêu Chính Văn giơ tay chỉ vào một điểm. “Âm!” Một luồng sức mạnh nổ tung phía trước Tiêu Chính Văn, sau đó mười mấy cao thủ cảnh giới Đại Đế đều bị nổ tung như Lý Thiên Tứ. Chỉ mong ngón tay khiến mười lăm cao thủ cảnh giới Đại Đế đều trở thành vũng máu. Ngay cả Tư Mã Tư tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này cũng lộ ra vẻ kinh sợ. Đồng thời Tư Mã Tư cũng cảm thấy mình may mắn khi chưa làm gì chọc giận Tiêu Chính Văn, nếu không bây giờ e là hản cũng đã bị nổ tung như vậy rồi. Cho dù thế nào hắn cũng không dám tin từ cuộc chiến tranh giành Thánh Huyết Đế Tuấn lần trước đến nay mới chỉ vài tháng ngắn ngủi mà Tiêu Chính Văn đã mạnh đến mức này. Trong khi hắn còn đang ngơ ngác, một luồng sáng b4n ra từ trong người, Tiêu Chính Văn lại đến gần Diệp Phàm rồi hợp làm một thể với anh †a. Ông cụ nhà họ Diệp là Diệp – Hồng Đồ cũng ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt. Bá đạo là gì? Đây mới là bá đạo thật sự. “Tôi… Diệp Hồng Đồ xin chào tiền bối”. Diệp Hồng Đồ chắp tay với Diệp Phàm. Hai bố con Diệp Thiên Thuận ở bên cạnh cũng chấp tay với Tiêu Chính Văn: “Hậu bối xin chào tiền bối”. Mặc dù người trước mặt này vẫn còn con trai Diệp Phàm của Diệp Thiên Thuận, nhưng họ biết rõ hơn ai hết thần hồn trong người Diệp Phàm có thực lực đáng sợ. Nhất là uy lực chỉ tay vừa rồi quả thật khủng khiếp. Nghĩ đến trước đó mình coi thường Tiêu Chính Văn, Diệp Thiên Thiên càng hoảng sợ toát cả mồ hôi, cũng may Tiêu Chính Văn không so đo với cô ta, nếu không chỉ cần một cái chỉ tay thì cả nhà họ Diệp sẽ bị diệt cả gia tộc mất. Thảo nào Diệp Phàm lại tự tin như thế. Lúc này ánh mắt người nhà họ Diệp nhìn Diệp Phàm cũng trở thành cung kính hơn, không còn vẻ khinh thường như trước nữa. Chỉ một chiêu đã giải quyết gọn gàng Lý Thiên Tứ, lại một cái chỉ tay tiêu diệt mười năm cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Lý, đây đã không đơn giản là nghịch thiên nữa rồi. Lúc này tất cả người nhà họ Diệp đều cực kỳ kính sợ Tiêu Chính Văn. Các gia chủ của gia tộc xung quanh đều đứng lên quỳ rạp dưới đất, không ít người đều sợ đến mức run rẩy. Hôm nay họ đến để gây phiền phức cho nhà họ Diệp, nhưng không ngờ chuyện này lại có bước ngoặt lớn đến thế? Mọi người đều mơ hồ cảm thấy cả phía Bắc đều thay đổi.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4708 Dù có nói ra cũng không ai dám tin mọi thứ đều là thật chứ đừng nói là mọi người ở đó. Mười mấy cao thủ cảnh giới Đại Đế đánh đến tận cửa với Lý Thiên Tứ cũng khiếp sợ đến mức hồn lìa khỏi xác, ngây người không biết làm gì. Không đợi họ hoàn hồn, Tiêu Chính Văn giơ tay chỉ vào một điểm. “Âm!” Một luồng sức mạnh nổ tung phía trước Tiêu Chính Văn, sau đó mười mấy cao thủ cảnh giới Đại Đế đều bị nổ tung như Lý Thiên Tứ. Chỉ mong ngón tay khiến mười lăm cao thủ cảnh giới Đại Đế đều trở thành vũng máu. Ngay cả Tư Mã Tư tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này cũng lộ ra vẻ kinh sợ. Đồng thời Tư Mã Tư cũng cảm thấy mình may mắn khi chưa làm gì chọc giận Tiêu Chính Văn, nếu không bây giờ e là hản cũng đã bị nổ tung như vậy rồi. Cho dù thế nào hắn cũng không dám tin từ cuộc chiến tranh giành Thánh Huyết Đế Tuấn lần trước đến nay mới chỉ vài tháng ngắn ngủi mà Tiêu Chính Văn đã mạnh đến mức này. Trong khi hắn còn đang ngơ ngác, một luồng sáng b4n ra từ trong người, Tiêu Chính Văn lại đến gần Diệp Phàm rồi hợp làm một thể với anh †a. Ông cụ nhà họ Diệp là Diệp – Hồng Đồ cũng ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt. Bá đạo là gì? Đây mới là bá đạo thật sự. “Tôi… Diệp Hồng Đồ xin chào tiền bối”. Diệp Hồng Đồ chắp tay với Diệp Phàm. Hai bố con Diệp Thiên Thuận ở bên cạnh cũng chấp tay với Tiêu Chính Văn: “Hậu bối xin chào tiền bối”. Mặc dù người trước mặt này vẫn còn con trai Diệp Phàm của Diệp Thiên Thuận, nhưng họ biết rõ hơn ai hết thần hồn trong người Diệp Phàm có thực lực đáng sợ. Nhất là uy lực chỉ tay vừa rồi quả thật khủng khiếp. Nghĩ đến trước đó mình coi thường Tiêu Chính Văn, Diệp Thiên Thiên càng hoảng sợ toát cả mồ hôi, cũng may Tiêu Chính Văn không so đo với cô ta, nếu không chỉ cần một cái chỉ tay thì cả nhà họ Diệp sẽ bị diệt cả gia tộc mất. Thảo nào Diệp Phàm lại tự tin như thế. Lúc này ánh mắt người nhà họ Diệp nhìn Diệp Phàm cũng trở thành cung kính hơn, không còn vẻ khinh thường như trước nữa. Chỉ một chiêu đã giải quyết gọn gàng Lý Thiên Tứ, lại một cái chỉ tay tiêu diệt mười năm cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Lý, đây đã không đơn giản là nghịch thiên nữa rồi. Lúc này tất cả người nhà họ Diệp đều cực kỳ kính sợ Tiêu Chính Văn. Các gia chủ của gia tộc xung quanh đều đứng lên quỳ rạp dưới đất, không ít người đều sợ đến mức run rẩy. Hôm nay họ đến để gây phiền phức cho nhà họ Diệp, nhưng không ngờ chuyện này lại có bước ngoặt lớn đến thế? Mọi người đều mơ hồ cảm thấy cả phía Bắc đều thay đổi.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4708 Dù có nói ra cũng không ai dám tin mọi thứ đều là thật chứ đừng nói là mọi người ở đó. Mười mấy cao thủ cảnh giới Đại Đế đánh đến tận cửa với Lý Thiên Tứ cũng khiếp sợ đến mức hồn lìa khỏi xác, ngây người không biết làm gì. Không đợi họ hoàn hồn, Tiêu Chính Văn giơ tay chỉ vào một điểm. “Âm!” Một luồng sức mạnh nổ tung phía trước Tiêu Chính Văn, sau đó mười mấy cao thủ cảnh giới Đại Đế đều bị nổ tung như Lý Thiên Tứ. Chỉ mong ngón tay khiến mười lăm cao thủ cảnh giới Đại Đế đều trở thành vũng máu. Ngay cả Tư Mã Tư tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này cũng lộ ra vẻ kinh sợ. Đồng thời Tư Mã Tư cũng cảm thấy mình may mắn khi chưa làm gì chọc giận Tiêu Chính Văn, nếu không bây giờ e là hản cũng đã bị nổ tung như vậy rồi. Cho dù thế nào hắn cũng không dám tin từ cuộc chiến tranh giành Thánh Huyết Đế Tuấn lần trước đến nay mới chỉ vài tháng ngắn ngủi mà Tiêu Chính Văn đã mạnh đến mức này. Trong khi hắn còn đang ngơ ngác, một luồng sáng b4n ra từ trong người, Tiêu Chính Văn lại đến gần Diệp Phàm rồi hợp làm một thể với anh †a. Ông cụ nhà họ Diệp là Diệp – Hồng Đồ cũng ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt. Bá đạo là gì? Đây mới là bá đạo thật sự. “Tôi… Diệp Hồng Đồ xin chào tiền bối”. Diệp Hồng Đồ chắp tay với Diệp Phàm. Hai bố con Diệp Thiên Thuận ở bên cạnh cũng chấp tay với Tiêu Chính Văn: “Hậu bối xin chào tiền bối”. Mặc dù người trước mặt này vẫn còn con trai Diệp Phàm của Diệp Thiên Thuận, nhưng họ biết rõ hơn ai hết thần hồn trong người Diệp Phàm có thực lực đáng sợ. Nhất là uy lực chỉ tay vừa rồi quả thật khủng khiếp. Nghĩ đến trước đó mình coi thường Tiêu Chính Văn, Diệp Thiên Thiên càng hoảng sợ toát cả mồ hôi, cũng may Tiêu Chính Văn không so đo với cô ta, nếu không chỉ cần một cái chỉ tay thì cả nhà họ Diệp sẽ bị diệt cả gia tộc mất. Thảo nào Diệp Phàm lại tự tin như thế. Lúc này ánh mắt người nhà họ Diệp nhìn Diệp Phàm cũng trở thành cung kính hơn, không còn vẻ khinh thường như trước nữa. Chỉ một chiêu đã giải quyết gọn gàng Lý Thiên Tứ, lại một cái chỉ tay tiêu diệt mười năm cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Lý, đây đã không đơn giản là nghịch thiên nữa rồi. Lúc này tất cả người nhà họ Diệp đều cực kỳ kính sợ Tiêu Chính Văn. Các gia chủ của gia tộc xung quanh đều đứng lên quỳ rạp dưới đất, không ít người đều sợ đến mức run rẩy. Hôm nay họ đến để gây phiền phức cho nhà họ Diệp, nhưng không ngờ chuyện này lại có bước ngoặt lớn đến thế? Mọi người đều mơ hồ cảm thấy cả phía Bắc đều thay đổi.