Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 4758
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4758 Trần Thành nói xong, quay lại nhìn Trân Doanh. Trần Doanh không thèm để ý đến Trần Thành, coi như không nghe thấy lời hắn vừa nói. Thấy Trần Doanh coi thường mình, sắc mặt Trần Thành tối sầm lại. Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng thì Trần Thiên Nam đã ngẩng đầu nói: “Cậu ta tới rồi!” Ông ta là cao thủ Thiên Cảnh, có giác quan hơn người, vì vậy có thể phát hiện ra được khí tức của Tiêu Chính Văn đầu tiên. “Gậu Tiêu, tôi là Trân Thiên Nam, rất hân hạnh được gặp cậu!” Trân Thiên Nam vừa nói vừa chặp tay ôm quyền cúi chào Tiêu Chính Văn. Thấy Trần Thiên Nam làm vậy, đám người nhà họ Trần cũng lần lượt chắp tay cúi chào Tiêu Chính Văn. Đôi mắt vô cảm của Trần Doanh cũng lóe lên tỉa sáng. Một giây sau, Tiêu Chính Văn đã dừng lại trước cổng nhà họ Trần. “Cậu Tiêu, nghe danh cậu đã lâu, hôm nay được gặp mặt, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên!” Trần Thiên Nam nói, tiến lên một bước, trên mặt nở nụ cười. Những người khác trong nhà họ Trần chưa kịp bước lên chào hỏi, Trần Doanh đã nói trước: “Trân Doanh xin chào anh Tiêu, thay mặt anh trai là Trần Huy Tổ gửi lời chào đến anh Tiêu!” Tiêu Chính Văn nghe vậy liền quay lại nhìn Trần Doanh, cau mày hỏi: “Cô là em gái ruột của Trần Huy Tổ à?” “Đúng vậy, sau khi chết tôi đã đến thành Uông Tử ở âm phủ, may mãn được nhà họ Trần ở âm phủ giúp đỡ, nên mới có được ngày hôm nay!” Trần Doanh mỉm cười với Tiêu Chính Văn. Trần Huy Tổ đã bí mật thông báo cho Trần Doanh mọi chuyện xảy ra ở vùng ngoài lãnh thổ, vì vậy Trần Doanh đã biến đến Tiêu Chính Văn và biết ơn anh từ lâu. Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã đích thân ra tay báo thù cho nhà họ Trần. Nghe Trần Doanh nói vậy, Trần Thành vô thức nhíu mày, lộ ra vẻ oán hận. “Cậu Tiêu, mời vào trong!” Trần Thiên Nam không hề để ý mà làm động tác mời Tiêu Chính Văn vào trong. Vào trong sảnh lớn, mọi người ổn định chỗ xong Trần Thiên Nam mới nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, mặc dù nhà họ Trần chúng tôi ở âm phủ thấp cổ bé họng, nhưng chỉ cần cậu có lệnh, chúng tôi cũng sẽ cố hết sức để làm!” “Cảm ơn ông!” Tiêu Chính Văn bình tĩnh khách sáo đáp. “Cậu Tiêu khách sáo quá! Nếu không phải chúng tôi không có khả năng phá vỡ kết giới âm phủ thì tôi đã đến vùng ngoài lãnh thổ để chào hỏi cậu Tiêu từ lâu rồi”. “Nhân vật lớn như cậu Tiêu đến nhà họ Trần, thật là vinh hạnh cho chúng tôi quá!” Trần Thiên Nam cười nói. Vừa dứt lời, Trần Thiên Nam đã phất tay ra hiệu cho người phía sau, không lâu sau, yến tiệc đã được dọn lên.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4758 Trần Thành nói xong, quay lại nhìn Trân Doanh. Trần Doanh không thèm để ý đến Trần Thành, coi như không nghe thấy lời hắn vừa nói. Thấy Trần Doanh coi thường mình, sắc mặt Trần Thành tối sầm lại. Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng thì Trần Thiên Nam đã ngẩng đầu nói: “Cậu ta tới rồi!” Ông ta là cao thủ Thiên Cảnh, có giác quan hơn người, vì vậy có thể phát hiện ra được khí tức của Tiêu Chính Văn đầu tiên. “Gậu Tiêu, tôi là Trân Thiên Nam, rất hân hạnh được gặp cậu!” Trân Thiên Nam vừa nói vừa chặp tay ôm quyền cúi chào Tiêu Chính Văn. Thấy Trần Thiên Nam làm vậy, đám người nhà họ Trần cũng lần lượt chắp tay cúi chào Tiêu Chính Văn. Đôi mắt vô cảm của Trần Doanh cũng lóe lên tỉa sáng. Một giây sau, Tiêu Chính Văn đã dừng lại trước cổng nhà họ Trần. “Cậu Tiêu, nghe danh cậu đã lâu, hôm nay được gặp mặt, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên!” Trần Thiên Nam nói, tiến lên một bước, trên mặt nở nụ cười. Những người khác trong nhà họ Trần chưa kịp bước lên chào hỏi, Trần Doanh đã nói trước: “Trân Doanh xin chào anh Tiêu, thay mặt anh trai là Trần Huy Tổ gửi lời chào đến anh Tiêu!” Tiêu Chính Văn nghe vậy liền quay lại nhìn Trần Doanh, cau mày hỏi: “Cô là em gái ruột của Trần Huy Tổ à?” “Đúng vậy, sau khi chết tôi đã đến thành Uông Tử ở âm phủ, may mãn được nhà họ Trần ở âm phủ giúp đỡ, nên mới có được ngày hôm nay!” Trần Doanh mỉm cười với Tiêu Chính Văn. Trần Huy Tổ đã bí mật thông báo cho Trần Doanh mọi chuyện xảy ra ở vùng ngoài lãnh thổ, vì vậy Trần Doanh đã biến đến Tiêu Chính Văn và biết ơn anh từ lâu. Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã đích thân ra tay báo thù cho nhà họ Trần. Nghe Trần Doanh nói vậy, Trần Thành vô thức nhíu mày, lộ ra vẻ oán hận. “Cậu Tiêu, mời vào trong!” Trần Thiên Nam không hề để ý mà làm động tác mời Tiêu Chính Văn vào trong. Vào trong sảnh lớn, mọi người ổn định chỗ xong Trần Thiên Nam mới nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, mặc dù nhà họ Trần chúng tôi ở âm phủ thấp cổ bé họng, nhưng chỉ cần cậu có lệnh, chúng tôi cũng sẽ cố hết sức để làm!” “Cảm ơn ông!” Tiêu Chính Văn bình tĩnh khách sáo đáp. “Cậu Tiêu khách sáo quá! Nếu không phải chúng tôi không có khả năng phá vỡ kết giới âm phủ thì tôi đã đến vùng ngoài lãnh thổ để chào hỏi cậu Tiêu từ lâu rồi”. “Nhân vật lớn như cậu Tiêu đến nhà họ Trần, thật là vinh hạnh cho chúng tôi quá!” Trần Thiên Nam cười nói. Vừa dứt lời, Trần Thiên Nam đã phất tay ra hiệu cho người phía sau, không lâu sau, yến tiệc đã được dọn lên.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4758 Trần Thành nói xong, quay lại nhìn Trân Doanh. Trần Doanh không thèm để ý đến Trần Thành, coi như không nghe thấy lời hắn vừa nói. Thấy Trần Doanh coi thường mình, sắc mặt Trần Thành tối sầm lại. Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng thì Trần Thiên Nam đã ngẩng đầu nói: “Cậu ta tới rồi!” Ông ta là cao thủ Thiên Cảnh, có giác quan hơn người, vì vậy có thể phát hiện ra được khí tức của Tiêu Chính Văn đầu tiên. “Gậu Tiêu, tôi là Trân Thiên Nam, rất hân hạnh được gặp cậu!” Trân Thiên Nam vừa nói vừa chặp tay ôm quyền cúi chào Tiêu Chính Văn. Thấy Trần Thiên Nam làm vậy, đám người nhà họ Trần cũng lần lượt chắp tay cúi chào Tiêu Chính Văn. Đôi mắt vô cảm của Trần Doanh cũng lóe lên tỉa sáng. Một giây sau, Tiêu Chính Văn đã dừng lại trước cổng nhà họ Trần. “Cậu Tiêu, nghe danh cậu đã lâu, hôm nay được gặp mặt, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên!” Trần Thiên Nam nói, tiến lên một bước, trên mặt nở nụ cười. Những người khác trong nhà họ Trần chưa kịp bước lên chào hỏi, Trần Doanh đã nói trước: “Trân Doanh xin chào anh Tiêu, thay mặt anh trai là Trần Huy Tổ gửi lời chào đến anh Tiêu!” Tiêu Chính Văn nghe vậy liền quay lại nhìn Trần Doanh, cau mày hỏi: “Cô là em gái ruột của Trần Huy Tổ à?” “Đúng vậy, sau khi chết tôi đã đến thành Uông Tử ở âm phủ, may mãn được nhà họ Trần ở âm phủ giúp đỡ, nên mới có được ngày hôm nay!” Trần Doanh mỉm cười với Tiêu Chính Văn. Trần Huy Tổ đã bí mật thông báo cho Trần Doanh mọi chuyện xảy ra ở vùng ngoài lãnh thổ, vì vậy Trần Doanh đã biến đến Tiêu Chính Văn và biết ơn anh từ lâu. Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã đích thân ra tay báo thù cho nhà họ Trần. Nghe Trần Doanh nói vậy, Trần Thành vô thức nhíu mày, lộ ra vẻ oán hận. “Cậu Tiêu, mời vào trong!” Trần Thiên Nam không hề để ý mà làm động tác mời Tiêu Chính Văn vào trong. Vào trong sảnh lớn, mọi người ổn định chỗ xong Trần Thiên Nam mới nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, mặc dù nhà họ Trần chúng tôi ở âm phủ thấp cổ bé họng, nhưng chỉ cần cậu có lệnh, chúng tôi cũng sẽ cố hết sức để làm!” “Cảm ơn ông!” Tiêu Chính Văn bình tĩnh khách sáo đáp. “Cậu Tiêu khách sáo quá! Nếu không phải chúng tôi không có khả năng phá vỡ kết giới âm phủ thì tôi đã đến vùng ngoài lãnh thổ để chào hỏi cậu Tiêu từ lâu rồi”. “Nhân vật lớn như cậu Tiêu đến nhà họ Trần, thật là vinh hạnh cho chúng tôi quá!” Trần Thiên Nam cười nói. Vừa dứt lời, Trần Thiên Nam đã phất tay ra hiệu cho người phía sau, không lâu sau, yến tiệc đã được dọn lên.