Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 4878
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4878 “Gia chủ Trần, tôi có một việc không rõ, mong được chỉ bảo”, không đợi Tiêu Chính Văn lên tiếng, Hắc Bá ở bên cạnh bỗng chen lời. Ông lão nhìn Hắc Bá gật đầu nói: “Mời Thái Bá nói”. “Nếu đã biết rõ là thế thì trước đó khi cậu Tiêu ra tay, tại sao Thiên Đạo Minh Ước không ra mặt ngăn cản?”, Hắc Bá khó hiểu hỏi. “Phái người? Người của chúng đã bị giết ở giữa đường, người nhà họ Khổng đâu thế ngồi không mặc kệ? Khắp Thiên Đạo Minh Ước đều có tai mắt của nhà họ Khổng, cậu nghĩ nhà họ Khổng không dám ra tay độc ác với người của Thiên Đạo Minh Ước sao?” Vừa nghe thế ngày cả Hắc Bá cũng sửng sốt. Lễ nào nhà họ Khổng đã quyết tâm đẩy vùng ngoài lãnh thổ vào hố lửa sao? Nhà họ Khổng vừa âm thầm giết người của Thiên Đạo Minh Ước vừa phân bố lực lượng tấn công vào điện Thần Long? Chuyện này… chẳng phải là đã phạm phải đại ky của nhà võ rồi sao?”, Häc Bá khó hiểu hỏi. “Tấn công điện Thần Long? Các cậu nghĩ nhà họ Khổng đều dồn hết tinh lực vào thế tục sao?” “Thật ra chúng chỉ muốn tiêu diệt ý niệm còn sót lại của Hạng Vũ thôi, sau đó mượn tay Tiêu Chính Văn giết Kiếm Thánh và người của Vạn Kiếm Cốc, mượn đao giết người đó”. Ông lão nói ra sự thật. “Gì cơ?” Nghe thế lòng Hắc Bá chùng xuống. “Thật ra, dù người âm phủ có đánh tới, cậu nghĩ với thế lực của nhà họ Khổng thì không thể làm gì được chúng sao? Cậu đừng quên có ba ngàn đệ tử của Khổng Khưu, còn cậu mới gặp được mấy người?”, ông lão nói tiếp. Nghe đến đây Hắc Bá ngạc nhiên đến sửng sốt. Đúng như cụ tổ nhà họ Trần nói, ba ngàn đệ tử của Khổng Khưu, nhưng kẻ gây rối ở ngoài lãnh thổ chỉ có đám người Tử Cống, những người khác thậm chí còn chưa lộ mặt. Mặc dù Tử Cống vẻ ngoài hung dữ nhưng trong đám đệ tử đó, thực lực của ông ta chỉ có thể được xem là cấp trung mà thôi, những cao thủ thật sự chưa từng ra tay. Điều này chứng tỏ nhà họ Khổng đang tính toán một ván cờ rất lớn. “Vậy chiến trường ngoài vũ trụ thì sao?”, Hắc Bá bông nghĩ đến một khả năng khác. “Thật ra bên đó đã bị các đệ tử dưới trướng của Khổng Khưu phong tỏa hoàn toàn, không ai biết được tình hình cụ thể bên đó thế nào, cũng không có ai có thể đột phá phong tỏa đó đi vào chiến trường vũ trụ”. Nghe thế Hắc Bá hít một hơi khí lạnh: “Vậy chẳng phải có nghĩa là cảt đứt đường lui của những người đang đánh giết ở chiến trường ngoài Vũ trụ sao?” : “Đúng thế, thế nên mới nói Điền Ky hay Tử Cống gì đó, dù chúng có gây chuyện đến lật trời hoặc bị ai giết đã không còn quan trọng nữa”, cụ †ổ nhà họ Trần bình thản nói. “Nhưng nếu theo như ông nói thì tại sao Thiên Đạo Minh Ước lại mặc kệ cho nhà họ Khổng làm loạn?” “Dù sao từ góc độ nào đó, vùng ngoài lãnh thổ là địa bàn của Thiên Đạo Minh Ước, ai sẽ nhường địa bàn của mình cho người khác chứ?”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4878 “Gia chủ Trần, tôi có một việc không rõ, mong được chỉ bảo”, không đợi Tiêu Chính Văn lên tiếng, Hắc Bá ở bên cạnh bỗng chen lời. Ông lão nhìn Hắc Bá gật đầu nói: “Mời Thái Bá nói”. “Nếu đã biết rõ là thế thì trước đó khi cậu Tiêu ra tay, tại sao Thiên Đạo Minh Ước không ra mặt ngăn cản?”, Hắc Bá khó hiểu hỏi. “Phái người? Người của chúng đã bị giết ở giữa đường, người nhà họ Khổng đâu thế ngồi không mặc kệ? Khắp Thiên Đạo Minh Ước đều có tai mắt của nhà họ Khổng, cậu nghĩ nhà họ Khổng không dám ra tay độc ác với người của Thiên Đạo Minh Ước sao?” Vừa nghe thế ngày cả Hắc Bá cũng sửng sốt. Lễ nào nhà họ Khổng đã quyết tâm đẩy vùng ngoài lãnh thổ vào hố lửa sao? Nhà họ Khổng vừa âm thầm giết người của Thiên Đạo Minh Ước vừa phân bố lực lượng tấn công vào điện Thần Long? Chuyện này… chẳng phải là đã phạm phải đại ky của nhà võ rồi sao?”, Häc Bá khó hiểu hỏi. “Tấn công điện Thần Long? Các cậu nghĩ nhà họ Khổng đều dồn hết tinh lực vào thế tục sao?” “Thật ra chúng chỉ muốn tiêu diệt ý niệm còn sót lại của Hạng Vũ thôi, sau đó mượn tay Tiêu Chính Văn giết Kiếm Thánh và người của Vạn Kiếm Cốc, mượn đao giết người đó”. Ông lão nói ra sự thật. “Gì cơ?” Nghe thế lòng Hắc Bá chùng xuống. “Thật ra, dù người âm phủ có đánh tới, cậu nghĩ với thế lực của nhà họ Khổng thì không thể làm gì được chúng sao? Cậu đừng quên có ba ngàn đệ tử của Khổng Khưu, còn cậu mới gặp được mấy người?”, ông lão nói tiếp. Nghe đến đây Hắc Bá ngạc nhiên đến sửng sốt. Đúng như cụ tổ nhà họ Trần nói, ba ngàn đệ tử của Khổng Khưu, nhưng kẻ gây rối ở ngoài lãnh thổ chỉ có đám người Tử Cống, những người khác thậm chí còn chưa lộ mặt. Mặc dù Tử Cống vẻ ngoài hung dữ nhưng trong đám đệ tử đó, thực lực của ông ta chỉ có thể được xem là cấp trung mà thôi, những cao thủ thật sự chưa từng ra tay. Điều này chứng tỏ nhà họ Khổng đang tính toán một ván cờ rất lớn. “Vậy chiến trường ngoài vũ trụ thì sao?”, Hắc Bá bông nghĩ đến một khả năng khác. “Thật ra bên đó đã bị các đệ tử dưới trướng của Khổng Khưu phong tỏa hoàn toàn, không ai biết được tình hình cụ thể bên đó thế nào, cũng không có ai có thể đột phá phong tỏa đó đi vào chiến trường vũ trụ”. Nghe thế Hắc Bá hít một hơi khí lạnh: “Vậy chẳng phải có nghĩa là cảt đứt đường lui của những người đang đánh giết ở chiến trường ngoài Vũ trụ sao?” : “Đúng thế, thế nên mới nói Điền Ky hay Tử Cống gì đó, dù chúng có gây chuyện đến lật trời hoặc bị ai giết đã không còn quan trọng nữa”, cụ †ổ nhà họ Trần bình thản nói. “Nhưng nếu theo như ông nói thì tại sao Thiên Đạo Minh Ước lại mặc kệ cho nhà họ Khổng làm loạn?” “Dù sao từ góc độ nào đó, vùng ngoài lãnh thổ là địa bàn của Thiên Đạo Minh Ước, ai sẽ nhường địa bàn của mình cho người khác chứ?”
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4878 “Gia chủ Trần, tôi có một việc không rõ, mong được chỉ bảo”, không đợi Tiêu Chính Văn lên tiếng, Hắc Bá ở bên cạnh bỗng chen lời. Ông lão nhìn Hắc Bá gật đầu nói: “Mời Thái Bá nói”. “Nếu đã biết rõ là thế thì trước đó khi cậu Tiêu ra tay, tại sao Thiên Đạo Minh Ước không ra mặt ngăn cản?”, Hắc Bá khó hiểu hỏi. “Phái người? Người của chúng đã bị giết ở giữa đường, người nhà họ Khổng đâu thế ngồi không mặc kệ? Khắp Thiên Đạo Minh Ước đều có tai mắt của nhà họ Khổng, cậu nghĩ nhà họ Khổng không dám ra tay độc ác với người của Thiên Đạo Minh Ước sao?” Vừa nghe thế ngày cả Hắc Bá cũng sửng sốt. Lễ nào nhà họ Khổng đã quyết tâm đẩy vùng ngoài lãnh thổ vào hố lửa sao? Nhà họ Khổng vừa âm thầm giết người của Thiên Đạo Minh Ước vừa phân bố lực lượng tấn công vào điện Thần Long? Chuyện này… chẳng phải là đã phạm phải đại ky của nhà võ rồi sao?”, Häc Bá khó hiểu hỏi. “Tấn công điện Thần Long? Các cậu nghĩ nhà họ Khổng đều dồn hết tinh lực vào thế tục sao?” “Thật ra chúng chỉ muốn tiêu diệt ý niệm còn sót lại của Hạng Vũ thôi, sau đó mượn tay Tiêu Chính Văn giết Kiếm Thánh và người của Vạn Kiếm Cốc, mượn đao giết người đó”. Ông lão nói ra sự thật. “Gì cơ?” Nghe thế lòng Hắc Bá chùng xuống. “Thật ra, dù người âm phủ có đánh tới, cậu nghĩ với thế lực của nhà họ Khổng thì không thể làm gì được chúng sao? Cậu đừng quên có ba ngàn đệ tử của Khổng Khưu, còn cậu mới gặp được mấy người?”, ông lão nói tiếp. Nghe đến đây Hắc Bá ngạc nhiên đến sửng sốt. Đúng như cụ tổ nhà họ Trần nói, ba ngàn đệ tử của Khổng Khưu, nhưng kẻ gây rối ở ngoài lãnh thổ chỉ có đám người Tử Cống, những người khác thậm chí còn chưa lộ mặt. Mặc dù Tử Cống vẻ ngoài hung dữ nhưng trong đám đệ tử đó, thực lực của ông ta chỉ có thể được xem là cấp trung mà thôi, những cao thủ thật sự chưa từng ra tay. Điều này chứng tỏ nhà họ Khổng đang tính toán một ván cờ rất lớn. “Vậy chiến trường ngoài vũ trụ thì sao?”, Hắc Bá bông nghĩ đến một khả năng khác. “Thật ra bên đó đã bị các đệ tử dưới trướng của Khổng Khưu phong tỏa hoàn toàn, không ai biết được tình hình cụ thể bên đó thế nào, cũng không có ai có thể đột phá phong tỏa đó đi vào chiến trường vũ trụ”. Nghe thế Hắc Bá hít một hơi khí lạnh: “Vậy chẳng phải có nghĩa là cảt đứt đường lui của những người đang đánh giết ở chiến trường ngoài Vũ trụ sao?” : “Đúng thế, thế nên mới nói Điền Ky hay Tử Cống gì đó, dù chúng có gây chuyện đến lật trời hoặc bị ai giết đã không còn quan trọng nữa”, cụ †ổ nhà họ Trần bình thản nói. “Nhưng nếu theo như ông nói thì tại sao Thiên Đạo Minh Ước lại mặc kệ cho nhà họ Khổng làm loạn?” “Dù sao từ góc độ nào đó, vùng ngoài lãnh thổ là địa bàn của Thiên Đạo Minh Ước, ai sẽ nhường địa bàn của mình cho người khác chứ?”