Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 4982

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4982Dù là Tiêu Chính Văn thì lúc xông vào âm phủ cũng gần như đối mặt với con đường âm phủ, rơi vào trong ảo ảnh vô tận.Phải biết là mặc dù cảnh giới của Tiêu Chính Văn không cao nhưng đạo cảnh lại cao đến kỳ lạ, lĩnh hội cảnh giới Quy Chân tức là đồng tâm đại đạo rồi. Dù như thế Tiêu Chính Văn suýt nữa đã lạc, mấy người họ sao có thể thuận lợi đi vào bên trong âm phủ được?“Cậu nói thế là sao?”Dạ Ma Thiên quay lại nhìn Tiêu Chính Văn, cười nhạo.Thật ra cho dù Tiêu Chính Văn có giở trò gì, ông ta cũng tràn đầy tự tin với bản thân.Chẳng qua quá trình đuổi giết Tiêu Chính Văn lại khiến ông ta cảm thấy cực kỳ tức giận.Con mồi vốn dĩ nằm trong tầm tay nhưng lại vô cùng gian xảo khiến họ tốn không ít công sức mới bao vây Tiêu Chính Văn lại.Trong mắt họ, nếu không phải đại tướng Dạ Xoa ra tay can thiệp thì Tiêu Chính Văn đã chết từ đời nào rồi.Bây giờ mấy người họ đã trả cái giá cực đau đớn, thậm chí cảnh giới của Hồng Ấn liên tục giảm xuống mấy cấp bậc, ngay cả thọ nguyên cũng bị hiến tế mới có được cơ hội giáp mặt đối đầu với Tiêu Chính Văn.Ở một bên khác, trên đầu thành Phong Đô, Đầu Nguyên Thánh Mẫu và một người đàn ông mặc đồ đen đang lạnh lùng chăm chú nhìn về phía hồ Huyết Dục.“Chúng đuổi đến đó thật không?”, người đàn ông đồ đen cười nói.Vẫn là do đám người Dạ Ma Thiên quá sơ suất, chỉ dựa vào họ thôi thì sao có thể tự do đi lại trong âm phủ với thần hồn?Thật ra cả âm phủ đều nằm trong tay Âm Tư và thập điện Diêm Vương, lần trước Tiêu Chính Văn có thể làm dậy sóng ở âm phủ chỉ đơn thuần là ngoài ý muốn.Vì từ lúc bắt đầu, cả âm phủ chưa từng nghĩ Tiêu Chính Văn sẽ làm được gì.Điều này mới làm cho Tiêu Chính Văn thuận lợi lấy được cơ thể Hạo Thiên, hơn nữa thực lực còn tăng lên.Còn với đám người Dạ Ma Thiên, cả âm phủ đều đã có chuẩn bị từ trước, hơn nữa đã bày bố bẫy ở khắp nơi.Bên bờ sông Huyết Dục, Tiêu Chính Văn chỉ lạnh nhạt mỉm cười, sau đó giơ tay lên với đằng sau.Một chiếc quan tài pha lê xuất hiện trong không trung.Nhìn thấy quan tài pha lê bay trong không trung đến, đám người Dạ Ma Thiên nhíu mày.Bụp!Quan tài pha lê bỗng phân tán ra, thần hồn của Tiêu Chính Văn cũng bước đến nhập vào cơ thể đó.Sau đó Tiêu Chính Văn mở mắt ra, giữa trời đất là một luồng khí tức đáng sợ đè ép xung quanh.Thậm chí trên bầu trời âm phủ cũng đã xuất hiện ánh sáng màu đen.Khí tức này cực kỳ lạnh lẽo và khủng khiếp, người ở cả âm phủ đều run sợ.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4982Dù là Tiêu Chính Văn thì lúc xông vào âm phủ cũng gần như đối mặt với con đường âm phủ, rơi vào trong ảo ảnh vô tận.Phải biết là mặc dù cảnh giới của Tiêu Chính Văn không cao nhưng đạo cảnh lại cao đến kỳ lạ, lĩnh hội cảnh giới Quy Chân tức là đồng tâm đại đạo rồi. Dù như thế Tiêu Chính Văn suýt nữa đã lạc, mấy người họ sao có thể thuận lợi đi vào bên trong âm phủ được?“Cậu nói thế là sao?”Dạ Ma Thiên quay lại nhìn Tiêu Chính Văn, cười nhạo.Thật ra cho dù Tiêu Chính Văn có giở trò gì, ông ta cũng tràn đầy tự tin với bản thân.Chẳng qua quá trình đuổi giết Tiêu Chính Văn lại khiến ông ta cảm thấy cực kỳ tức giận.Con mồi vốn dĩ nằm trong tầm tay nhưng lại vô cùng gian xảo khiến họ tốn không ít công sức mới bao vây Tiêu Chính Văn lại.Trong mắt họ, nếu không phải đại tướng Dạ Xoa ra tay can thiệp thì Tiêu Chính Văn đã chết từ đời nào rồi.Bây giờ mấy người họ đã trả cái giá cực đau đớn, thậm chí cảnh giới của Hồng Ấn liên tục giảm xuống mấy cấp bậc, ngay cả thọ nguyên cũng bị hiến tế mới có được cơ hội giáp mặt đối đầu với Tiêu Chính Văn.Ở một bên khác, trên đầu thành Phong Đô, Đầu Nguyên Thánh Mẫu và một người đàn ông mặc đồ đen đang lạnh lùng chăm chú nhìn về phía hồ Huyết Dục.“Chúng đuổi đến đó thật không?”, người đàn ông đồ đen cười nói.Vẫn là do đám người Dạ Ma Thiên quá sơ suất, chỉ dựa vào họ thôi thì sao có thể tự do đi lại trong âm phủ với thần hồn?Thật ra cả âm phủ đều nằm trong tay Âm Tư và thập điện Diêm Vương, lần trước Tiêu Chính Văn có thể làm dậy sóng ở âm phủ chỉ đơn thuần là ngoài ý muốn.Vì từ lúc bắt đầu, cả âm phủ chưa từng nghĩ Tiêu Chính Văn sẽ làm được gì.Điều này mới làm cho Tiêu Chính Văn thuận lợi lấy được cơ thể Hạo Thiên, hơn nữa thực lực còn tăng lên.Còn với đám người Dạ Ma Thiên, cả âm phủ đều đã có chuẩn bị từ trước, hơn nữa đã bày bố bẫy ở khắp nơi.Bên bờ sông Huyết Dục, Tiêu Chính Văn chỉ lạnh nhạt mỉm cười, sau đó giơ tay lên với đằng sau.Một chiếc quan tài pha lê xuất hiện trong không trung.Nhìn thấy quan tài pha lê bay trong không trung đến, đám người Dạ Ma Thiên nhíu mày.Bụp!Quan tài pha lê bỗng phân tán ra, thần hồn của Tiêu Chính Văn cũng bước đến nhập vào cơ thể đó.Sau đó Tiêu Chính Văn mở mắt ra, giữa trời đất là một luồng khí tức đáng sợ đè ép xung quanh.Thậm chí trên bầu trời âm phủ cũng đã xuất hiện ánh sáng màu đen.Khí tức này cực kỳ lạnh lẽo và khủng khiếp, người ở cả âm phủ đều run sợ.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4982Dù là Tiêu Chính Văn thì lúc xông vào âm phủ cũng gần như đối mặt với con đường âm phủ, rơi vào trong ảo ảnh vô tận.Phải biết là mặc dù cảnh giới của Tiêu Chính Văn không cao nhưng đạo cảnh lại cao đến kỳ lạ, lĩnh hội cảnh giới Quy Chân tức là đồng tâm đại đạo rồi. Dù như thế Tiêu Chính Văn suýt nữa đã lạc, mấy người họ sao có thể thuận lợi đi vào bên trong âm phủ được?“Cậu nói thế là sao?”Dạ Ma Thiên quay lại nhìn Tiêu Chính Văn, cười nhạo.Thật ra cho dù Tiêu Chính Văn có giở trò gì, ông ta cũng tràn đầy tự tin với bản thân.Chẳng qua quá trình đuổi giết Tiêu Chính Văn lại khiến ông ta cảm thấy cực kỳ tức giận.Con mồi vốn dĩ nằm trong tầm tay nhưng lại vô cùng gian xảo khiến họ tốn không ít công sức mới bao vây Tiêu Chính Văn lại.Trong mắt họ, nếu không phải đại tướng Dạ Xoa ra tay can thiệp thì Tiêu Chính Văn đã chết từ đời nào rồi.Bây giờ mấy người họ đã trả cái giá cực đau đớn, thậm chí cảnh giới của Hồng Ấn liên tục giảm xuống mấy cấp bậc, ngay cả thọ nguyên cũng bị hiến tế mới có được cơ hội giáp mặt đối đầu với Tiêu Chính Văn.Ở một bên khác, trên đầu thành Phong Đô, Đầu Nguyên Thánh Mẫu và một người đàn ông mặc đồ đen đang lạnh lùng chăm chú nhìn về phía hồ Huyết Dục.“Chúng đuổi đến đó thật không?”, người đàn ông đồ đen cười nói.Vẫn là do đám người Dạ Ma Thiên quá sơ suất, chỉ dựa vào họ thôi thì sao có thể tự do đi lại trong âm phủ với thần hồn?Thật ra cả âm phủ đều nằm trong tay Âm Tư và thập điện Diêm Vương, lần trước Tiêu Chính Văn có thể làm dậy sóng ở âm phủ chỉ đơn thuần là ngoài ý muốn.Vì từ lúc bắt đầu, cả âm phủ chưa từng nghĩ Tiêu Chính Văn sẽ làm được gì.Điều này mới làm cho Tiêu Chính Văn thuận lợi lấy được cơ thể Hạo Thiên, hơn nữa thực lực còn tăng lên.Còn với đám người Dạ Ma Thiên, cả âm phủ đều đã có chuẩn bị từ trước, hơn nữa đã bày bố bẫy ở khắp nơi.Bên bờ sông Huyết Dục, Tiêu Chính Văn chỉ lạnh nhạt mỉm cười, sau đó giơ tay lên với đằng sau.Một chiếc quan tài pha lê xuất hiện trong không trung.Nhìn thấy quan tài pha lê bay trong không trung đến, đám người Dạ Ma Thiên nhíu mày.Bụp!Quan tài pha lê bỗng phân tán ra, thần hồn của Tiêu Chính Văn cũng bước đến nhập vào cơ thể đó.Sau đó Tiêu Chính Văn mở mắt ra, giữa trời đất là một luồng khí tức đáng sợ đè ép xung quanh.Thậm chí trên bầu trời âm phủ cũng đã xuất hiện ánh sáng màu đen.Khí tức này cực kỳ lạnh lẽo và khủng khiếp, người ở cả âm phủ đều run sợ.

Chương 4982