Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 5007
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 5007“Âm!”Khí tức Đế Vương cuồng bạo cộng thêm khí tức của rồng cứ thể lao thẳng vào người U Minh Đế Quân.Cả người U Minh Đế Quân bay ngược ra sau, thế nhưng không để cho cơ thể của ông ta kịp đáp đất, cơ thể của Tiêu Chính Văn đã di chuyển và xuất hiện ngay phía trước người ông ta!“Vút!”Một cú đấm hết sức bá đạo giáng thẳng vào mặt.“Bốp Cú đấm của Tiêu Chính Văn giáng xuống, cơ thể của U Minh Đế Quân lại văng ra xa, đụng vào trụ đá màu đen khổng lồ phía sau lưng và khiến cho nó trở nên nát vụn!Dù là U Minh Đế Quân thì cũng không chịu đựng nổi đả kích trầm trọng như vậy, vào khoảnh khắc ông ta rơi xuống đất, chỉ thấy khí huyết của U Minh Đế Quân cuồn cuộn, khí tức cả người đều không còn ổn định nữa.Chỉ với một chiêu mà U Minh Đế Quân đã bại trận!Thấy U Minh Đế Quân bại trận, Thiên Sát vô cùng kinh ngạc, nhưng một giây sau, đồng tử của ông ta co lại, bởi vì Tiêu Chính Văn đã đến gần chỗ ông ta.Chỉ thấy Tiêu Chính Văn phất thanh kiếm Tân Vương, trên thân kiếm lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.Cùng lúc này, cả không gian khẽ lắc lư, uy lực đáng sợ của Đế Vương dường như có thể nghiền nát toàn bộ âm phủ trong một giây.Ánh mắt Tiêu Chính Văn tràn ngập sát khí, luồng sát khí đó khiến Thiên Sát rùng mình.Không chỉ có vậy, vô số âm binh canh giữ bên ngoài đại điện cũng lần lượt nổ tung, hóa thành những làn sương đen kịt, rồi tan biến trong hư không.Nhìn thấy cảnh này, Thiên Sát chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, nhưng sự việt đã đến nước này, không thể quay đầu được nữa, dù biết là không thể thăng nổi, nhưng ông ta cũng chỉ đành cản răng lao về phía Tiêu Chính Văn.Nhưng sự kết hợp giữa khí vận Đế Vương và khí tức của rồng vốn là khắc tinh của người âm phủ, sao ông ta có thể phá được sát chiêu của Tiêu Chính Văn chứ?Đối mặt với đòn tấn công hết sức của Thiên Sát, Tiêu Chính Văn chỉ biết chế nhạo, chém một nhát kiếm.“Xet!”Tia sáng lạnh lẽo lóe lên, đầu của Thiên Sát cũng bay lên, một luồng hắc khí tỏa ra từ trong người ông ta.“BịchI”Cơ thể không đầu của Thiên Sát rơi xuống mặt đất, đầu lăn sang một bên.Lúc này, trong đại điện yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn xác của Thiên Sát.Đó là một trong năm bộ Âm Tư, hơn nữa nơi đây còn là âm phủ, tất cả Âm Tư, thậm chí cả âm binh đều bất tử.Nhưng!Thiên Sát lại chết thật, hơn nữa xác của ông ta còn phân hủy nhanh chóng với tốc độ có thể nhìn thấy bãng mắt thường.Một giây sau, lời chế nhạo của U Minh Đế Quân đã phá vỡ sự yên tĩnh.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 5007“Âm!”Khí tức Đế Vương cuồng bạo cộng thêm khí tức của rồng cứ thể lao thẳng vào người U Minh Đế Quân.Cả người U Minh Đế Quân bay ngược ra sau, thế nhưng không để cho cơ thể của ông ta kịp đáp đất, cơ thể của Tiêu Chính Văn đã di chuyển và xuất hiện ngay phía trước người ông ta!“Vút!”Một cú đấm hết sức bá đạo giáng thẳng vào mặt.“Bốp Cú đấm của Tiêu Chính Văn giáng xuống, cơ thể của U Minh Đế Quân lại văng ra xa, đụng vào trụ đá màu đen khổng lồ phía sau lưng và khiến cho nó trở nên nát vụn!Dù là U Minh Đế Quân thì cũng không chịu đựng nổi đả kích trầm trọng như vậy, vào khoảnh khắc ông ta rơi xuống đất, chỉ thấy khí huyết của U Minh Đế Quân cuồn cuộn, khí tức cả người đều không còn ổn định nữa.Chỉ với một chiêu mà U Minh Đế Quân đã bại trận!Thấy U Minh Đế Quân bại trận, Thiên Sát vô cùng kinh ngạc, nhưng một giây sau, đồng tử của ông ta co lại, bởi vì Tiêu Chính Văn đã đến gần chỗ ông ta.Chỉ thấy Tiêu Chính Văn phất thanh kiếm Tân Vương, trên thân kiếm lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.Cùng lúc này, cả không gian khẽ lắc lư, uy lực đáng sợ của Đế Vương dường như có thể nghiền nát toàn bộ âm phủ trong một giây.Ánh mắt Tiêu Chính Văn tràn ngập sát khí, luồng sát khí đó khiến Thiên Sát rùng mình.Không chỉ có vậy, vô số âm binh canh giữ bên ngoài đại điện cũng lần lượt nổ tung, hóa thành những làn sương đen kịt, rồi tan biến trong hư không.Nhìn thấy cảnh này, Thiên Sát chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, nhưng sự việt đã đến nước này, không thể quay đầu được nữa, dù biết là không thể thăng nổi, nhưng ông ta cũng chỉ đành cản răng lao về phía Tiêu Chính Văn.Nhưng sự kết hợp giữa khí vận Đế Vương và khí tức của rồng vốn là khắc tinh của người âm phủ, sao ông ta có thể phá được sát chiêu của Tiêu Chính Văn chứ?Đối mặt với đòn tấn công hết sức của Thiên Sát, Tiêu Chính Văn chỉ biết chế nhạo, chém một nhát kiếm.“Xet!”Tia sáng lạnh lẽo lóe lên, đầu của Thiên Sát cũng bay lên, một luồng hắc khí tỏa ra từ trong người ông ta.“BịchI”Cơ thể không đầu của Thiên Sát rơi xuống mặt đất, đầu lăn sang một bên.Lúc này, trong đại điện yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn xác của Thiên Sát.Đó là một trong năm bộ Âm Tư, hơn nữa nơi đây còn là âm phủ, tất cả Âm Tư, thậm chí cả âm binh đều bất tử.Nhưng!Thiên Sát lại chết thật, hơn nữa xác của ông ta còn phân hủy nhanh chóng với tốc độ có thể nhìn thấy bãng mắt thường.Một giây sau, lời chế nhạo của U Minh Đế Quân đã phá vỡ sự yên tĩnh.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 5007“Âm!”Khí tức Đế Vương cuồng bạo cộng thêm khí tức của rồng cứ thể lao thẳng vào người U Minh Đế Quân.Cả người U Minh Đế Quân bay ngược ra sau, thế nhưng không để cho cơ thể của ông ta kịp đáp đất, cơ thể của Tiêu Chính Văn đã di chuyển và xuất hiện ngay phía trước người ông ta!“Vút!”Một cú đấm hết sức bá đạo giáng thẳng vào mặt.“Bốp Cú đấm của Tiêu Chính Văn giáng xuống, cơ thể của U Minh Đế Quân lại văng ra xa, đụng vào trụ đá màu đen khổng lồ phía sau lưng và khiến cho nó trở nên nát vụn!Dù là U Minh Đế Quân thì cũng không chịu đựng nổi đả kích trầm trọng như vậy, vào khoảnh khắc ông ta rơi xuống đất, chỉ thấy khí huyết của U Minh Đế Quân cuồn cuộn, khí tức cả người đều không còn ổn định nữa.Chỉ với một chiêu mà U Minh Đế Quân đã bại trận!Thấy U Minh Đế Quân bại trận, Thiên Sát vô cùng kinh ngạc, nhưng một giây sau, đồng tử của ông ta co lại, bởi vì Tiêu Chính Văn đã đến gần chỗ ông ta.Chỉ thấy Tiêu Chính Văn phất thanh kiếm Tân Vương, trên thân kiếm lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.Cùng lúc này, cả không gian khẽ lắc lư, uy lực đáng sợ của Đế Vương dường như có thể nghiền nát toàn bộ âm phủ trong một giây.Ánh mắt Tiêu Chính Văn tràn ngập sát khí, luồng sát khí đó khiến Thiên Sát rùng mình.Không chỉ có vậy, vô số âm binh canh giữ bên ngoài đại điện cũng lần lượt nổ tung, hóa thành những làn sương đen kịt, rồi tan biến trong hư không.Nhìn thấy cảnh này, Thiên Sát chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, nhưng sự việt đã đến nước này, không thể quay đầu được nữa, dù biết là không thể thăng nổi, nhưng ông ta cũng chỉ đành cản răng lao về phía Tiêu Chính Văn.Nhưng sự kết hợp giữa khí vận Đế Vương và khí tức của rồng vốn là khắc tinh của người âm phủ, sao ông ta có thể phá được sát chiêu của Tiêu Chính Văn chứ?Đối mặt với đòn tấn công hết sức của Thiên Sát, Tiêu Chính Văn chỉ biết chế nhạo, chém một nhát kiếm.“Xet!”Tia sáng lạnh lẽo lóe lên, đầu của Thiên Sát cũng bay lên, một luồng hắc khí tỏa ra từ trong người ông ta.“BịchI”Cơ thể không đầu của Thiên Sát rơi xuống mặt đất, đầu lăn sang một bên.Lúc này, trong đại điện yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn xác của Thiên Sát.Đó là một trong năm bộ Âm Tư, hơn nữa nơi đây còn là âm phủ, tất cả Âm Tư, thậm chí cả âm binh đều bất tử.Nhưng!Thiên Sát lại chết thật, hơn nữa xác của ông ta còn phân hủy nhanh chóng với tốc độ có thể nhìn thấy bãng mắt thường.Một giây sau, lời chế nhạo của U Minh Đế Quân đã phá vỡ sự yên tĩnh.