Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 5132
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 5132“Còn những người này đều là thuộc hạ của anh Tiêu, không phải là thuộc hạ của tôi!”Võ Anh Hào vừa nói vừa quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.“Hừ!”La Khai cười khẩy, Võ Anh Hào là hậu duệ của Nữ Đế, thế mà lại dựa dẫm vào một tên vãn bối vô danh sao?Ở trong mắt ông ta, Võ Anh Hào chẳng qua là đang tìm cho mình một cái cớ mà thôi.“Thế tử Võ, không cần giải thích nhiều, kỳ thực tôi có một đề nghị, nếu như mọi người đều tới hành lang thời không để tu luyện, chi bằng hai bên chúng ta so tài trước mặt tất cả mọi người, cũng để có thể hiểu rõ thực lực của nhau!”“Không biết ý của thế tử Võ như thế nào?”Thật ra dụng ý của La Khai đã rất rõ, rõ ràng là đang bài trừ công khai đám người Võ Anh Hào.Ngoài mặt, ông ta xuất phát từ ý tốt, để cho đám người Võ Anh Hào sớm hiểu rõ thực lực của Chư Thiên Thần Giới, nhưng thực tế thì không phải.Ngay từ đầu, ông ta đã coi thường những người đến từ địa cầu, nếu như có thể thông qua qua cuộc đấu này để khuyên nhủ đám người Võ Anh Hào rút lui thì ông ta cũng bớt được rất nhiều rắc rối.Võ Anh Hào nghe thấy vậy, không khỏi cắn răng, vừa định từ chối, Tiêu Chính Văn lại hờ hững cười nói: “Được thôi!”Hai chữ này vừa ra khỏi miệng, trái tim mấy người Vạn Phong đều chết lặng!Trong lòng đám người Tố Ngọc lại càng căm ghét tên La Khai nhiều chuyện này!Bảo bọn họ ra tay với người bên phía Tiêu Chính Văn thì chẳng phải bảo đám người bọn họ đứng yên cho người ta vả vào mặt sao?Có Tiêu Chính Văn trấn giữ ở đó, bọn họ nào dám ra tay?Chỉ là La Khai lại không phát hiện ra có gì khác thường, ngược lại thản nhiên ngồi ở đó, trong ánh mắt mang theo vài phần châm chọc nhìn về phía Tiêu Chính Văn.“La tướng quân…” Âu Dương Trí đến gần La Khai, hạ thấp giọng, kể lại mọi chuyện vừa rồi.La Khai càng nghe càng âm thầm cảm thấy hài lòng với quyết định mình vừa mới đưa ra.Dù sao đám người Tiêu Chính Văn cũng đắc tội với các vị thiên tài của Chư Thiên Thần Giới, còn mình vừa hay lại cho mấy thiên tài của Chư Thiên Thần Giới một cơ hội báo thù, vô hình trung cũng coi như lấy lòng mấy vị thiên tài này.Hơn nữa, theo quan điểm của ông ta, những người đến từ địa cầu này không thể so sánh với những thiên tài của Chư Thiên Thần Giới!Ngoại trừ hai người Võ Anh Hào và Tiêu Chính Văn, tất cả mọi người còn lại đều là cảnh giới Thiên Cảnh cấp một. Thực lực này, ở hành lang thời không e rằng ngay cả tư cách làm bia đỡ đạn cũng không có.Về phần Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào, cùng lắm chỉ là Chuẩn Thánh cấp một sơ cấp mà thôi, ngược lại những thiên tài của Chư Thiên Thần Giới, hầu như mỗi người đều là Chuẩn Thánh cấp một đỉnh cao!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 5132“Còn những người này đều là thuộc hạ của anh Tiêu, không phải là thuộc hạ của tôi!”Võ Anh Hào vừa nói vừa quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.“Hừ!”La Khai cười khẩy, Võ Anh Hào là hậu duệ của Nữ Đế, thế mà lại dựa dẫm vào một tên vãn bối vô danh sao?Ở trong mắt ông ta, Võ Anh Hào chẳng qua là đang tìm cho mình một cái cớ mà thôi.“Thế tử Võ, không cần giải thích nhiều, kỳ thực tôi có một đề nghị, nếu như mọi người đều tới hành lang thời không để tu luyện, chi bằng hai bên chúng ta so tài trước mặt tất cả mọi người, cũng để có thể hiểu rõ thực lực của nhau!”“Không biết ý của thế tử Võ như thế nào?”Thật ra dụng ý của La Khai đã rất rõ, rõ ràng là đang bài trừ công khai đám người Võ Anh Hào.Ngoài mặt, ông ta xuất phát từ ý tốt, để cho đám người Võ Anh Hào sớm hiểu rõ thực lực của Chư Thiên Thần Giới, nhưng thực tế thì không phải.Ngay từ đầu, ông ta đã coi thường những người đến từ địa cầu, nếu như có thể thông qua qua cuộc đấu này để khuyên nhủ đám người Võ Anh Hào rút lui thì ông ta cũng bớt được rất nhiều rắc rối.Võ Anh Hào nghe thấy vậy, không khỏi cắn răng, vừa định từ chối, Tiêu Chính Văn lại hờ hững cười nói: “Được thôi!”Hai chữ này vừa ra khỏi miệng, trái tim mấy người Vạn Phong đều chết lặng!Trong lòng đám người Tố Ngọc lại càng căm ghét tên La Khai nhiều chuyện này!Bảo bọn họ ra tay với người bên phía Tiêu Chính Văn thì chẳng phải bảo đám người bọn họ đứng yên cho người ta vả vào mặt sao?Có Tiêu Chính Văn trấn giữ ở đó, bọn họ nào dám ra tay?Chỉ là La Khai lại không phát hiện ra có gì khác thường, ngược lại thản nhiên ngồi ở đó, trong ánh mắt mang theo vài phần châm chọc nhìn về phía Tiêu Chính Văn.“La tướng quân…” Âu Dương Trí đến gần La Khai, hạ thấp giọng, kể lại mọi chuyện vừa rồi.La Khai càng nghe càng âm thầm cảm thấy hài lòng với quyết định mình vừa mới đưa ra.Dù sao đám người Tiêu Chính Văn cũng đắc tội với các vị thiên tài của Chư Thiên Thần Giới, còn mình vừa hay lại cho mấy thiên tài của Chư Thiên Thần Giới một cơ hội báo thù, vô hình trung cũng coi như lấy lòng mấy vị thiên tài này.Hơn nữa, theo quan điểm của ông ta, những người đến từ địa cầu này không thể so sánh với những thiên tài của Chư Thiên Thần Giới!Ngoại trừ hai người Võ Anh Hào và Tiêu Chính Văn, tất cả mọi người còn lại đều là cảnh giới Thiên Cảnh cấp một. Thực lực này, ở hành lang thời không e rằng ngay cả tư cách làm bia đỡ đạn cũng không có.Về phần Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào, cùng lắm chỉ là Chuẩn Thánh cấp một sơ cấp mà thôi, ngược lại những thiên tài của Chư Thiên Thần Giới, hầu như mỗi người đều là Chuẩn Thánh cấp một đỉnh cao!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 5132“Còn những người này đều là thuộc hạ của anh Tiêu, không phải là thuộc hạ của tôi!”Võ Anh Hào vừa nói vừa quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.“Hừ!”La Khai cười khẩy, Võ Anh Hào là hậu duệ của Nữ Đế, thế mà lại dựa dẫm vào một tên vãn bối vô danh sao?Ở trong mắt ông ta, Võ Anh Hào chẳng qua là đang tìm cho mình một cái cớ mà thôi.“Thế tử Võ, không cần giải thích nhiều, kỳ thực tôi có một đề nghị, nếu như mọi người đều tới hành lang thời không để tu luyện, chi bằng hai bên chúng ta so tài trước mặt tất cả mọi người, cũng để có thể hiểu rõ thực lực của nhau!”“Không biết ý của thế tử Võ như thế nào?”Thật ra dụng ý của La Khai đã rất rõ, rõ ràng là đang bài trừ công khai đám người Võ Anh Hào.Ngoài mặt, ông ta xuất phát từ ý tốt, để cho đám người Võ Anh Hào sớm hiểu rõ thực lực của Chư Thiên Thần Giới, nhưng thực tế thì không phải.Ngay từ đầu, ông ta đã coi thường những người đến từ địa cầu, nếu như có thể thông qua qua cuộc đấu này để khuyên nhủ đám người Võ Anh Hào rút lui thì ông ta cũng bớt được rất nhiều rắc rối.Võ Anh Hào nghe thấy vậy, không khỏi cắn răng, vừa định từ chối, Tiêu Chính Văn lại hờ hững cười nói: “Được thôi!”Hai chữ này vừa ra khỏi miệng, trái tim mấy người Vạn Phong đều chết lặng!Trong lòng đám người Tố Ngọc lại càng căm ghét tên La Khai nhiều chuyện này!Bảo bọn họ ra tay với người bên phía Tiêu Chính Văn thì chẳng phải bảo đám người bọn họ đứng yên cho người ta vả vào mặt sao?Có Tiêu Chính Văn trấn giữ ở đó, bọn họ nào dám ra tay?Chỉ là La Khai lại không phát hiện ra có gì khác thường, ngược lại thản nhiên ngồi ở đó, trong ánh mắt mang theo vài phần châm chọc nhìn về phía Tiêu Chính Văn.“La tướng quân…” Âu Dương Trí đến gần La Khai, hạ thấp giọng, kể lại mọi chuyện vừa rồi.La Khai càng nghe càng âm thầm cảm thấy hài lòng với quyết định mình vừa mới đưa ra.Dù sao đám người Tiêu Chính Văn cũng đắc tội với các vị thiên tài của Chư Thiên Thần Giới, còn mình vừa hay lại cho mấy thiên tài của Chư Thiên Thần Giới một cơ hội báo thù, vô hình trung cũng coi như lấy lòng mấy vị thiên tài này.Hơn nữa, theo quan điểm của ông ta, những người đến từ địa cầu này không thể so sánh với những thiên tài của Chư Thiên Thần Giới!Ngoại trừ hai người Võ Anh Hào và Tiêu Chính Văn, tất cả mọi người còn lại đều là cảnh giới Thiên Cảnh cấp một. Thực lực này, ở hành lang thời không e rằng ngay cả tư cách làm bia đỡ đạn cũng không có.Về phần Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào, cùng lắm chỉ là Chuẩn Thánh cấp một sơ cấp mà thôi, ngược lại những thiên tài của Chư Thiên Thần Giới, hầu như mỗi người đều là Chuẩn Thánh cấp một đỉnh cao!