Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 5211
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 5211Đó chính là một người trong Vạn Kiếm Tông ra tay, nhát kiếm này đủ để phá tan năm tháng tiêu diệt tất cả mọi thứ.Chỉ thấy một thanh niên tóc dài xõa xuống, mặc đồ trắng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, mặc dù đối mặt với diệt thế lôi kiếp nhưng hắn vẫn ra tay với ngoài lãnh thổ và thế tục.Lúc này Tiêu Chính Văn đã không còn sức để bước đến đỡ một đòn của hắn.Nếu một nhát kiếm này phá vỡ kết giới phía sau Tiêu Chính Văn thì ngay lúc diệt thế lôi kiếp rơi xuống, tất cả sinh linh trên cả địa cầu đều sẽ biến mất hoàn toàn.“Vũ Vương giúp tôi!”Tiêu Chính Văn gắng sức hét lên, anh không thể để đối phương đạt được mục đích, càng không thể để đòn tấn công của hắn tiêu diệt cả địa cầu.Lúc này người duy nhất có thể giúp anh chỉ có khí vận Đế Vương của Đại Vũ.Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một bóng người mờ ảo xuất hiện trên bầu trời đỡ một kiếm của diệt thế.Một kiếm của Vạn Kiếm Tông va chạm với bóng người đó, hai người cùng lúc biến thành vô số ánh sáng rơi xuống.Lúc này Tiêu Chính Văn cũng đã hết sức, anh đang đợi diệt thế lôi kiếp rơi xuống, cũng đang đợi mọi thứ kết thúc.Lúc này trong lòng Tiêu Chính Văn chỉ có cái chết, nhưng lại không có ý định lùi bước, dù có chết chung với đám người Thiên Kiếm Thánh Quân, anh cũng không lùi nửa bước.Ý chí quyết liệt này khiến đám người Thiên Kiếm Thánh Quân cũng ngạc nhiên.Mặc dù họ đã trải qua hàng ngàn năm, từng gặp rất nhiều nhân vật tầm cỡ nhưng trong số những người này, có ai mà không từ bỏ mọi thứ vì bản thân.Lại có ai sẽ từ bỏ cơ hội sống cuối cùng của mình vì những người bình thường đó.Tấm lòng này vĩ đại đến thế nào?Thế nhưng những gì họ nhìn thấy ở Tiêu Chính Văn là khí phách và sự kiên quyết không sợ hãi.Mãi đến lúc này, Cổ Vạn Giới mới để ý vết máu quanh người Tiêu Chính Văn đã khô, tức là anh đã cố gắng hết sức đến giọt máu cuối cùng.Bây giờ thứ chống đỡ cho Tiêu Chính Văn chỉ có một tia ý niệm cuối cùng thôi, còn cơ thể của anh đã bị tiêu tan.“Không thể nào! Cậu ta… cậu ta đã dùng hết giọt máu cuối cùng, sao có thể còn sống được!”, Cổ Vạn Giới không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.Cũng chính câu nói của ông ta khiến mọi người lập tức nhận ra, hóa ra vừa rồi cơ thể của Tiêu Chính Văn đã biến mất, lúc này chỉ có sức mạnh lòng tin còn lại của anh đang gắng gượng chống đỡ anh thôi.Hả?Đám người Tử Hoàn hít khí lạnh nhưng nhanh chóng xác minh câu nói của Cổ Vạn Giới từ trên người Tiêu Chính Văn.Dù sao trước đó Tiêu Chính Văn cũng đã đỡ được một đòn hợp sức của bảy người họ. Trước đó còn liên tiếp đánh nhau với bảy người họ.Trận chiến chấn động này dù là bản thể của anh có ở đây thì có thể thế nào, chứ đừng nói Tiêu Chính Văn này chỉ là một phân thân.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 5211Đó chính là một người trong Vạn Kiếm Tông ra tay, nhát kiếm này đủ để phá tan năm tháng tiêu diệt tất cả mọi thứ.Chỉ thấy một thanh niên tóc dài xõa xuống, mặc đồ trắng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, mặc dù đối mặt với diệt thế lôi kiếp nhưng hắn vẫn ra tay với ngoài lãnh thổ và thế tục.Lúc này Tiêu Chính Văn đã không còn sức để bước đến đỡ một đòn của hắn.Nếu một nhát kiếm này phá vỡ kết giới phía sau Tiêu Chính Văn thì ngay lúc diệt thế lôi kiếp rơi xuống, tất cả sinh linh trên cả địa cầu đều sẽ biến mất hoàn toàn.“Vũ Vương giúp tôi!”Tiêu Chính Văn gắng sức hét lên, anh không thể để đối phương đạt được mục đích, càng không thể để đòn tấn công của hắn tiêu diệt cả địa cầu.Lúc này người duy nhất có thể giúp anh chỉ có khí vận Đế Vương của Đại Vũ.Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một bóng người mờ ảo xuất hiện trên bầu trời đỡ một kiếm của diệt thế.Một kiếm của Vạn Kiếm Tông va chạm với bóng người đó, hai người cùng lúc biến thành vô số ánh sáng rơi xuống.Lúc này Tiêu Chính Văn cũng đã hết sức, anh đang đợi diệt thế lôi kiếp rơi xuống, cũng đang đợi mọi thứ kết thúc.Lúc này trong lòng Tiêu Chính Văn chỉ có cái chết, nhưng lại không có ý định lùi bước, dù có chết chung với đám người Thiên Kiếm Thánh Quân, anh cũng không lùi nửa bước.Ý chí quyết liệt này khiến đám người Thiên Kiếm Thánh Quân cũng ngạc nhiên.Mặc dù họ đã trải qua hàng ngàn năm, từng gặp rất nhiều nhân vật tầm cỡ nhưng trong số những người này, có ai mà không từ bỏ mọi thứ vì bản thân.Lại có ai sẽ từ bỏ cơ hội sống cuối cùng của mình vì những người bình thường đó.Tấm lòng này vĩ đại đến thế nào?Thế nhưng những gì họ nhìn thấy ở Tiêu Chính Văn là khí phách và sự kiên quyết không sợ hãi.Mãi đến lúc này, Cổ Vạn Giới mới để ý vết máu quanh người Tiêu Chính Văn đã khô, tức là anh đã cố gắng hết sức đến giọt máu cuối cùng.Bây giờ thứ chống đỡ cho Tiêu Chính Văn chỉ có một tia ý niệm cuối cùng thôi, còn cơ thể của anh đã bị tiêu tan.“Không thể nào! Cậu ta… cậu ta đã dùng hết giọt máu cuối cùng, sao có thể còn sống được!”, Cổ Vạn Giới không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.Cũng chính câu nói của ông ta khiến mọi người lập tức nhận ra, hóa ra vừa rồi cơ thể của Tiêu Chính Văn đã biến mất, lúc này chỉ có sức mạnh lòng tin còn lại của anh đang gắng gượng chống đỡ anh thôi.Hả?Đám người Tử Hoàn hít khí lạnh nhưng nhanh chóng xác minh câu nói của Cổ Vạn Giới từ trên người Tiêu Chính Văn.Dù sao trước đó Tiêu Chính Văn cũng đã đỡ được một đòn hợp sức của bảy người họ. Trước đó còn liên tiếp đánh nhau với bảy người họ.Trận chiến chấn động này dù là bản thể của anh có ở đây thì có thể thế nào, chứ đừng nói Tiêu Chính Văn này chỉ là một phân thân.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 5211Đó chính là một người trong Vạn Kiếm Tông ra tay, nhát kiếm này đủ để phá tan năm tháng tiêu diệt tất cả mọi thứ.Chỉ thấy một thanh niên tóc dài xõa xuống, mặc đồ trắng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, mặc dù đối mặt với diệt thế lôi kiếp nhưng hắn vẫn ra tay với ngoài lãnh thổ và thế tục.Lúc này Tiêu Chính Văn đã không còn sức để bước đến đỡ một đòn của hắn.Nếu một nhát kiếm này phá vỡ kết giới phía sau Tiêu Chính Văn thì ngay lúc diệt thế lôi kiếp rơi xuống, tất cả sinh linh trên cả địa cầu đều sẽ biến mất hoàn toàn.“Vũ Vương giúp tôi!”Tiêu Chính Văn gắng sức hét lên, anh không thể để đối phương đạt được mục đích, càng không thể để đòn tấn công của hắn tiêu diệt cả địa cầu.Lúc này người duy nhất có thể giúp anh chỉ có khí vận Đế Vương của Đại Vũ.Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một bóng người mờ ảo xuất hiện trên bầu trời đỡ một kiếm của diệt thế.Một kiếm của Vạn Kiếm Tông va chạm với bóng người đó, hai người cùng lúc biến thành vô số ánh sáng rơi xuống.Lúc này Tiêu Chính Văn cũng đã hết sức, anh đang đợi diệt thế lôi kiếp rơi xuống, cũng đang đợi mọi thứ kết thúc.Lúc này trong lòng Tiêu Chính Văn chỉ có cái chết, nhưng lại không có ý định lùi bước, dù có chết chung với đám người Thiên Kiếm Thánh Quân, anh cũng không lùi nửa bước.Ý chí quyết liệt này khiến đám người Thiên Kiếm Thánh Quân cũng ngạc nhiên.Mặc dù họ đã trải qua hàng ngàn năm, từng gặp rất nhiều nhân vật tầm cỡ nhưng trong số những người này, có ai mà không từ bỏ mọi thứ vì bản thân.Lại có ai sẽ từ bỏ cơ hội sống cuối cùng của mình vì những người bình thường đó.Tấm lòng này vĩ đại đến thế nào?Thế nhưng những gì họ nhìn thấy ở Tiêu Chính Văn là khí phách và sự kiên quyết không sợ hãi.Mãi đến lúc này, Cổ Vạn Giới mới để ý vết máu quanh người Tiêu Chính Văn đã khô, tức là anh đã cố gắng hết sức đến giọt máu cuối cùng.Bây giờ thứ chống đỡ cho Tiêu Chính Văn chỉ có một tia ý niệm cuối cùng thôi, còn cơ thể của anh đã bị tiêu tan.“Không thể nào! Cậu ta… cậu ta đã dùng hết giọt máu cuối cùng, sao có thể còn sống được!”, Cổ Vạn Giới không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.Cũng chính câu nói của ông ta khiến mọi người lập tức nhận ra, hóa ra vừa rồi cơ thể của Tiêu Chính Văn đã biến mất, lúc này chỉ có sức mạnh lòng tin còn lại của anh đang gắng gượng chống đỡ anh thôi.Hả?Đám người Tử Hoàn hít khí lạnh nhưng nhanh chóng xác minh câu nói của Cổ Vạn Giới từ trên người Tiêu Chính Văn.Dù sao trước đó Tiêu Chính Văn cũng đã đỡ được một đòn hợp sức của bảy người họ. Trước đó còn liên tiếp đánh nhau với bảy người họ.Trận chiến chấn động này dù là bản thể của anh có ở đây thì có thể thế nào, chứ đừng nói Tiêu Chính Văn này chỉ là một phân thân.