“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 199
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Thuần Phong cũng thở dài một hơi nói: "Chuyện thì cũng đã xảy ra rồi, bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm." "Tô Huyền Thiên và Lý Nguyệt đã làm ra chuyện như vậy. Cuối cùng thì Lý gia chúng ta có lỗi với Tô Thương." "Cha." Lý Khuê Võ hỏi: "Chuyện này, có nên nói cho Tô Thương biết không?" "Tạm thời không cần, Tô Huyền Thiên có quan hệ với Tô gia tương đối phức tạp. Tô Thương mà biết sẽ chỉ khiến cho mọi chuyện phức tạp hơn thôi. Tốt hơn hết đừng nên nói cho Tô Thương biết." Lý Thuần Phong suy nghĩ một lát, sau đó nghiêm túc nói: "Khuê Võ, tuy rằng lần này là Tô Huyền Thiên đã cứu Lý gia chúng ta, nhưng không có nghĩa là chúng ta phải chấp nhận mối quan hệ của cậu ấy với Tô Thương." "Lý gia chúng ta với Tô gia đã có hôn ước từ lâu, nhất định phải tuân thủ. Chúng ta không được vì nịnh nọt, lấy lòng thanh niên Tô Huyền Thiên mà hủy hôn ước được." Lý Thuần Phong nghiêm túc nói. "Đúng vậy." Lý Khuê Võ gật đầu nói: "Còn nữa, nếu có cơ hội, con sẽ nghiêm túc dạy dỗ lại Lý Nguyệt, cấm nó qua lại với Tô Huyền Thiên!" "Ừm." Lý Thuần Phong vuốt cằm nói: "Còn nữa, nếu có cơ hội hãy bù đắp cho Tô Thương nhiều vào. Nó thật sự rất đáng thương..." "Vâng." Lý Khuê Võ đáp lời: "Con sớm đã muốn như vậy, nhất định sẽ bù đắp cho Tô Thương." "Cha, ông nội, hai người đang nói chuyện gì vậy? Tại sao lại bù đắp cho Tô Thương?" Lúc này, Lý Nguyệt đi tới tò mò hỏi. Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ liếc nhìn Lý Nguyệt một cái, họ có chút tức giận nhưng không thèm để ý đến Lý Nguyệt. Lý Nguyệt cảm thấy có gì đó không ổn, ngược lại còn hỏi: "Ông nội, ông nghĩ rằng Tô Huyền Thiên có thể đánh thắng người kia không?" "Không biết!" Lý Thuần Phong nhìn Lý Nguyệt, không nhịn được mà nói: "Lý Nguyệt, thân là con gái phải có tam tòng tứ đức. Cuốn nữ kinh trong nhà cháu không đọc sao?" "Ông nội, bây giờ là thời hiện đại rồi, nam nữ đều bình đẳng, ai lại còn đọc cuốn sách đó." Lý Nguyệt cười nói. "Cháu...Cháu muốn chọc giận ta sao!" Lý Thuần Phong nghiến răng nghiến lợi tức giận, quay mặt đi để khỏi nhìn thấy Lý Nguyệt, khỏi phải máu dồn lên não. "Cha, ông nội làm sao vậy, có phải con đã làm chuyện gì có lỗi không?" Vẻ mặt Lý Nguyệt lo lắng. "Làm gì sai sao, con còn không biết mình làm gì sai sao?" Lý Khuê Võ không vui, nhìn Lý Nguyệt một cái rồi cũng quay mặt đi. "Thật là khó hiểu." Lý Nguyệt không thể hiểu được, nhưng lại nhìn thấy Tô Huyền Thiên ở phía xa xa. Từ khi cô ấy biết rằng Tô Huyền Thiên chính là Tô Thương, Lý Nguyệt cảm thấy vui vẻ hẳn ra. Cô ấy đối với Tô Thương vô cùng ngưỡng mộ, cô tự hào vì có một người chồng như vậy. Trước đây, cô ấy cho rằng Tô Thương che giấu thực lực của mình không cho ai biết thì cô đã chấp nhận Tô Thương rồi.
Lý Thuần Phong cũng thở dài một hơi nói: "Chuyện thì cũng đã xảy ra rồi, bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm."
"Tô Huyền Thiên và Lý Nguyệt đã làm ra chuyện như vậy. Cuối cùng thì Lý gia chúng ta có lỗi với Tô Thương."
"Cha."
Lý Khuê Võ hỏi: "Chuyện này, có nên nói cho Tô Thương biết không?"
"Tạm thời không cần, Tô Huyền Thiên có quan hệ với Tô gia tương đối phức tạp. Tô Thương mà biết sẽ chỉ khiến cho mọi chuyện phức tạp hơn thôi. Tốt hơn hết đừng nên nói cho Tô Thương biết."
Lý Thuần Phong suy nghĩ một lát, sau đó nghiêm túc nói: "Khuê Võ, tuy rằng lần này là Tô Huyền Thiên đã cứu Lý gia chúng ta, nhưng không có nghĩa là chúng ta phải chấp nhận mối quan hệ của cậu ấy với Tô Thương."
"Lý gia chúng ta với Tô gia đã có hôn ước từ lâu, nhất định phải tuân thủ. Chúng ta không được vì nịnh nọt, lấy lòng thanh niên Tô Huyền Thiên mà hủy hôn ước được." Lý Thuần Phong nghiêm túc nói.
"Đúng vậy."
Lý Khuê Võ gật đầu nói: "Còn nữa, nếu có cơ hội, con sẽ nghiêm túc dạy dỗ lại Lý Nguyệt, cấm nó qua lại với Tô Huyền Thiên!"
"Ừm." Lý Thuần Phong vuốt cằm nói: "Còn nữa, nếu có cơ hội hãy bù đắp cho Tô Thương nhiều vào. Nó thật sự rất đáng thương..."
"Vâng."
Lý Khuê Võ đáp lời: "Con sớm đã muốn như vậy, nhất định sẽ bù đắp cho Tô Thương."
"Cha, ông nội, hai người đang nói chuyện gì vậy? Tại sao lại bù đắp cho Tô Thương?" Lúc này, Lý Nguyệt đi tới tò mò hỏi.
Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ liếc nhìn Lý Nguyệt một cái, họ có chút tức giận nhưng không thèm để ý đến Lý Nguyệt.
Lý Nguyệt cảm thấy có gì đó không ổn, ngược lại còn hỏi: "Ông nội, ông nghĩ rằng Tô Huyền Thiên có thể đánh thắng người kia không?"
"Không biết!"
Lý Thuần Phong nhìn Lý Nguyệt, không nhịn được mà nói: "Lý Nguyệt, thân là con gái phải có tam tòng tứ đức. Cuốn nữ kinh trong nhà cháu không đọc sao?"
"Ông nội, bây giờ là thời hiện đại rồi, nam nữ đều bình đẳng, ai lại còn đọc cuốn sách đó." Lý Nguyệt cười nói.
"Cháu...Cháu muốn chọc giận ta sao!"
Lý Thuần Phong nghiến răng nghiến lợi tức giận, quay mặt đi để khỏi nhìn thấy Lý Nguyệt, khỏi phải máu dồn lên não.
"Cha, ông nội làm sao vậy, có phải con đã làm chuyện gì có lỗi không?" Vẻ mặt Lý Nguyệt lo lắng.
"Làm gì sai sao, con còn không biết mình làm gì sai sao?"
Lý Khuê Võ không vui, nhìn Lý Nguyệt một cái rồi cũng quay mặt đi.
"Thật là khó hiểu."
Lý Nguyệt không thể hiểu được, nhưng lại nhìn thấy Tô Huyền Thiên ở phía xa xa.
Từ khi cô ấy biết rằng Tô Huyền Thiên chính là Tô Thương, Lý Nguyệt cảm thấy vui vẻ hẳn ra. Cô ấy đối với Tô Thương vô cùng ngưỡng mộ, cô tự hào vì có một người chồng như vậy.
Trước đây, cô ấy cho rằng Tô Thương che giấu thực lực của mình không cho ai biết thì cô đã chấp nhận Tô Thương rồi.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Thuần Phong cũng thở dài một hơi nói: "Chuyện thì cũng đã xảy ra rồi, bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm." "Tô Huyền Thiên và Lý Nguyệt đã làm ra chuyện như vậy. Cuối cùng thì Lý gia chúng ta có lỗi với Tô Thương." "Cha." Lý Khuê Võ hỏi: "Chuyện này, có nên nói cho Tô Thương biết không?" "Tạm thời không cần, Tô Huyền Thiên có quan hệ với Tô gia tương đối phức tạp. Tô Thương mà biết sẽ chỉ khiến cho mọi chuyện phức tạp hơn thôi. Tốt hơn hết đừng nên nói cho Tô Thương biết." Lý Thuần Phong suy nghĩ một lát, sau đó nghiêm túc nói: "Khuê Võ, tuy rằng lần này là Tô Huyền Thiên đã cứu Lý gia chúng ta, nhưng không có nghĩa là chúng ta phải chấp nhận mối quan hệ của cậu ấy với Tô Thương." "Lý gia chúng ta với Tô gia đã có hôn ước từ lâu, nhất định phải tuân thủ. Chúng ta không được vì nịnh nọt, lấy lòng thanh niên Tô Huyền Thiên mà hủy hôn ước được." Lý Thuần Phong nghiêm túc nói. "Đúng vậy." Lý Khuê Võ gật đầu nói: "Còn nữa, nếu có cơ hội, con sẽ nghiêm túc dạy dỗ lại Lý Nguyệt, cấm nó qua lại với Tô Huyền Thiên!" "Ừm." Lý Thuần Phong vuốt cằm nói: "Còn nữa, nếu có cơ hội hãy bù đắp cho Tô Thương nhiều vào. Nó thật sự rất đáng thương..." "Vâng." Lý Khuê Võ đáp lời: "Con sớm đã muốn như vậy, nhất định sẽ bù đắp cho Tô Thương." "Cha, ông nội, hai người đang nói chuyện gì vậy? Tại sao lại bù đắp cho Tô Thương?" Lúc này, Lý Nguyệt đi tới tò mò hỏi. Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ liếc nhìn Lý Nguyệt một cái, họ có chút tức giận nhưng không thèm để ý đến Lý Nguyệt. Lý Nguyệt cảm thấy có gì đó không ổn, ngược lại còn hỏi: "Ông nội, ông nghĩ rằng Tô Huyền Thiên có thể đánh thắng người kia không?" "Không biết!" Lý Thuần Phong nhìn Lý Nguyệt, không nhịn được mà nói: "Lý Nguyệt, thân là con gái phải có tam tòng tứ đức. Cuốn nữ kinh trong nhà cháu không đọc sao?" "Ông nội, bây giờ là thời hiện đại rồi, nam nữ đều bình đẳng, ai lại còn đọc cuốn sách đó." Lý Nguyệt cười nói. "Cháu...Cháu muốn chọc giận ta sao!" Lý Thuần Phong nghiến răng nghiến lợi tức giận, quay mặt đi để khỏi nhìn thấy Lý Nguyệt, khỏi phải máu dồn lên não. "Cha, ông nội làm sao vậy, có phải con đã làm chuyện gì có lỗi không?" Vẻ mặt Lý Nguyệt lo lắng. "Làm gì sai sao, con còn không biết mình làm gì sai sao?" Lý Khuê Võ không vui, nhìn Lý Nguyệt một cái rồi cũng quay mặt đi. "Thật là khó hiểu." Lý Nguyệt không thể hiểu được, nhưng lại nhìn thấy Tô Huyền Thiên ở phía xa xa. Từ khi cô ấy biết rằng Tô Huyền Thiên chính là Tô Thương, Lý Nguyệt cảm thấy vui vẻ hẳn ra. Cô ấy đối với Tô Thương vô cùng ngưỡng mộ, cô tự hào vì có một người chồng như vậy. Trước đây, cô ấy cho rằng Tô Thương che giấu thực lực của mình không cho ai biết thì cô đã chấp nhận Tô Thương rồi.