“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 241
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Lâu rồi, không gặp.” ............. Loading...Rất nhanh, bài hát đã kết thúc. Thiên Sơn Tuyết vẫn đứng yên tại chỗ, khóe mắt hơi rưng rưng, nhìn Tô Thương từ đầu đến cuối không rời. Đúng đó. Cô ấy đã phát hiện ra, Tô Huyền Thiên ở trước mặt mình, từng là công tử ăn chơi trác táng đỉnh cao, Tô Thương. Tối hôm qua, Thiên Sơn Tuyết biết được chuyện này. Ngay từ đầu, cô ấy đã vô cùng bất ngờ, không ngờ rằng năm năm ngắn ngủi, sự thay đổi của Tô Thương vậy mà lại lớn đến như vậy. Từ một người bình thường, rồi biến hóa nhanh chóng thành một thanh niên tuấn tú có thể so sánh với một nửa với địa tông. Trong giới luyện võ này, đều thuộc về thiên phú đỉnh cao rồi. Người khác có thể không hiểu, nhưng Thiên Sơn Tuyết với tư cách là một minh chủ của liên minh Cửu Môn, đối với thực lực lớn mạnh của các tông phái lớn, thì như đi guốc trong bụng. Vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển, vùng núi nơi thâm sâu vân vụ, ba tông phái lớn này, đã chiếm lấy ba ngọn núi nổi tiếng này, tình hình bên trong khó lường, bọn họ nhất quyết giấu đi hết những thế hệ trẻ lớn mạnh, chẳng qua cũng chỉ là địa tông mà thôi. Tông phái khác, thì không cần nhắc đến nữa, đến cả địa tông cũng không có, tông sư dưới ba mươi tuổi, lại càng ít đi. Sau khi biết được Tô Thương là Tô Huyền Thiên, Thiên Sơn Tuyết lại càng thêm bất ngờ, nhưng cảm giác nghi ngờ thì vẫn nhiều hơn. Cậu ấy, sao lại tu luyện chứ? Nhưng nghĩ đến bối cảnh mẹ của Tô Thương, thì Thiên Sơn Tuyết cũng đã hiểu ra phần nào, có thể chính mẹ của Tô Thương đã để lại cho cậu ấy tài nguyên tốt nào đó cũng nên. Khi vừa đến Giang Bắc, Thiên Sơn Tuyết không hề đồng ý gặp mặt Tô Thương. Vì cô ấy cảm thấy, sau khi Tô Thương và mình là người của hai thế giới khác nhau, bản thân không tiện gặp Tô Thương, nếu không thì chỉ thêm phiền phức cho anh ấy mà thôi. Nhưng bây giờ đã khác, cô ấy tin sau khi Tô Thương trưởng thành, thì có thể đứng bên cạnh mình mà không phải chịu sự chất vẫn của bất kỳ người nào. Cho nên, tối qua cô ấy đã gọi điện thoại cho Tô Huyền Thiên, hẹn anh ấy ra ngoài gặp mặt. Đương nhiên, Thiên Sơn Tuyết vẫn có sự kiêng dè, bây giờ thực lực của Tô Thương, trong thế hệ trẻ thì rất mạnh, nhưng vẫn không bằng được cao thủ của thế hệ trước. Cô ấy không muốn gây thêm phiền phức cho Tô Thương, hơn nữa, bây giờ Tô Thương dùng thân phận của Tô Huyền Thiên hành tẩu giang hồ, cũng là muốn che giấu đi thực lực, từ từ trở lên lớn mạnh.
“Lâu rồi, không gặp.”
.............
Loading...
Rất nhanh, bài hát đã kết thúc.
Thiên Sơn Tuyết vẫn đứng yên tại chỗ, khóe mắt hơi rưng rưng, nhìn Tô Thương từ đầu đến cuối không rời.
Đúng đó.
Cô ấy đã phát hiện ra, Tô Huyền Thiên ở trước mặt mình, từng là công tử ăn chơi trác táng đỉnh cao, Tô Thương.
Tối hôm qua, Thiên Sơn Tuyết biết được chuyện này.
Ngay từ đầu, cô ấy đã vô cùng bất ngờ, không ngờ rằng năm năm ngắn ngủi, sự thay đổi của Tô Thương vậy mà lại lớn đến như vậy.
Từ một người bình thường, rồi biến hóa nhanh chóng thành một thanh niên tuấn tú có thể so sánh với một nửa với địa tông.
Trong giới luyện võ này, đều thuộc về thiên phú đỉnh cao rồi.
Người khác có thể không hiểu, nhưng Thiên Sơn Tuyết với tư cách là một minh chủ của liên minh Cửu Môn, đối với thực lực lớn mạnh của các tông phái lớn, thì như đi guốc trong bụng.
Vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển, vùng núi nơi thâm sâu vân vụ, ba tông phái lớn này, đã chiếm lấy ba ngọn núi nổi tiếng này, tình hình bên trong khó lường, bọn họ nhất quyết giấu đi hết những thế hệ trẻ lớn mạnh, chẳng qua cũng chỉ là địa tông mà thôi.
Tông phái khác, thì không cần nhắc đến nữa, đến cả địa tông cũng không có, tông sư dưới ba mươi tuổi, lại càng ít đi.
Sau khi biết được Tô Thương là Tô Huyền Thiên, Thiên Sơn Tuyết lại càng thêm bất ngờ, nhưng cảm giác nghi ngờ thì vẫn nhiều hơn.
Cậu ấy, sao lại tu luyện chứ?
Nhưng nghĩ đến bối cảnh mẹ của Tô Thương, thì Thiên Sơn Tuyết cũng đã hiểu ra phần nào, có thể chính mẹ của Tô Thương đã để lại cho cậu ấy tài nguyên tốt nào đó cũng nên.
Khi vừa đến Giang Bắc, Thiên Sơn Tuyết không hề đồng ý gặp mặt Tô Thương.
Vì cô ấy cảm thấy, sau khi Tô Thương và mình là người của hai thế giới khác nhau, bản thân không tiện gặp Tô Thương, nếu không thì chỉ thêm phiền phức cho anh ấy mà thôi.
Nhưng bây giờ đã khác, cô ấy tin sau khi Tô Thương trưởng thành, thì có thể đứng bên cạnh mình mà không phải chịu sự chất vẫn của bất kỳ người nào.
Cho nên, tối qua cô ấy đã gọi điện thoại cho Tô Huyền Thiên, hẹn anh ấy ra ngoài gặp mặt.
Đương nhiên, Thiên Sơn Tuyết vẫn có sự kiêng dè, bây giờ thực lực của Tô Thương, trong thế hệ trẻ thì rất mạnh, nhưng vẫn không bằng được cao thủ của thế hệ trước.
Cô ấy không muốn gây thêm phiền phức cho Tô Thương, hơn nữa, bây giờ Tô Thương dùng thân phận của Tô Huyền Thiên hành tẩu giang hồ, cũng là muốn che giấu đi thực lực, từ từ trở lên lớn mạnh.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Lâu rồi, không gặp.” ............. Loading...Rất nhanh, bài hát đã kết thúc. Thiên Sơn Tuyết vẫn đứng yên tại chỗ, khóe mắt hơi rưng rưng, nhìn Tô Thương từ đầu đến cuối không rời. Đúng đó. Cô ấy đã phát hiện ra, Tô Huyền Thiên ở trước mặt mình, từng là công tử ăn chơi trác táng đỉnh cao, Tô Thương. Tối hôm qua, Thiên Sơn Tuyết biết được chuyện này. Ngay từ đầu, cô ấy đã vô cùng bất ngờ, không ngờ rằng năm năm ngắn ngủi, sự thay đổi của Tô Thương vậy mà lại lớn đến như vậy. Từ một người bình thường, rồi biến hóa nhanh chóng thành một thanh niên tuấn tú có thể so sánh với một nửa với địa tông. Trong giới luyện võ này, đều thuộc về thiên phú đỉnh cao rồi. Người khác có thể không hiểu, nhưng Thiên Sơn Tuyết với tư cách là một minh chủ của liên minh Cửu Môn, đối với thực lực lớn mạnh của các tông phái lớn, thì như đi guốc trong bụng. Vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển, vùng núi nơi thâm sâu vân vụ, ba tông phái lớn này, đã chiếm lấy ba ngọn núi nổi tiếng này, tình hình bên trong khó lường, bọn họ nhất quyết giấu đi hết những thế hệ trẻ lớn mạnh, chẳng qua cũng chỉ là địa tông mà thôi. Tông phái khác, thì không cần nhắc đến nữa, đến cả địa tông cũng không có, tông sư dưới ba mươi tuổi, lại càng ít đi. Sau khi biết được Tô Thương là Tô Huyền Thiên, Thiên Sơn Tuyết lại càng thêm bất ngờ, nhưng cảm giác nghi ngờ thì vẫn nhiều hơn. Cậu ấy, sao lại tu luyện chứ? Nhưng nghĩ đến bối cảnh mẹ của Tô Thương, thì Thiên Sơn Tuyết cũng đã hiểu ra phần nào, có thể chính mẹ của Tô Thương đã để lại cho cậu ấy tài nguyên tốt nào đó cũng nên. Khi vừa đến Giang Bắc, Thiên Sơn Tuyết không hề đồng ý gặp mặt Tô Thương. Vì cô ấy cảm thấy, sau khi Tô Thương và mình là người của hai thế giới khác nhau, bản thân không tiện gặp Tô Thương, nếu không thì chỉ thêm phiền phức cho anh ấy mà thôi. Nhưng bây giờ đã khác, cô ấy tin sau khi Tô Thương trưởng thành, thì có thể đứng bên cạnh mình mà không phải chịu sự chất vẫn của bất kỳ người nào. Cho nên, tối qua cô ấy đã gọi điện thoại cho Tô Huyền Thiên, hẹn anh ấy ra ngoài gặp mặt. Đương nhiên, Thiên Sơn Tuyết vẫn có sự kiêng dè, bây giờ thực lực của Tô Thương, trong thế hệ trẻ thì rất mạnh, nhưng vẫn không bằng được cao thủ của thế hệ trước. Cô ấy không muốn gây thêm phiền phức cho Tô Thương, hơn nữa, bây giờ Tô Thương dùng thân phận của Tô Huyền Thiên hành tẩu giang hồ, cũng là muốn che giấu đi thực lực, từ từ trở lên lớn mạnh.