“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 259

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Thấy sắp kết thúc được rồi, Tô Thương khẽ cười nói: "Ha ha, được rồi, để tôi kết thúc trận chiến chênh lệch thực lực này nhé!"  Nói xong.  Loading...Hai tay của Tô Thương nắm chặt lại, nhanh chóng ngưng tụ ra một con rồng nước, trực tiếp giết chết Đinh Tặc.  “Không xong rồi!”  Đinh Tắc biến sắc, đồng tử của ông ta nhanh chóng giãn ra,  vội vàng ra tay để chống lại.  Nhưng đáng tiếc, chân khí của ông ta đã tiêu hao quá nhiều, ông ta giờ đã là nỏ đã hết đà, đương nhiên chống đỡ không nổi Thủy Long Thuật.  Phốc!  Sau một khắc, con rồng nước được ngưng tụ bằng linh khí xuyên thủng lồng ngực của Đinh Tắc, trong chốc lát máu chảy ra ồ ạt.  Tam trưởng lão Vô Ảnh Tông, cao thủ địa tông trung kỳ, cứ như vậy mà bỏ mạng, hồn lìa khỏi xác.  Sau khi sát hại Đinh Tắc, Tô Thương đem thi thể của ông ta cho vào vòng tay chứa đồ, giao cho Bạch Miêu giải quyết.  Không đúng, bây giờ không gọi là Bạch Miêu nữa, mà phải gọi là Thục Phân mới đúng.  “Thục Phân nếu như mày hấp thụ máu của hai người này, chí ít có thể đặt chân đến luyện khí tầng thứ năm, thậm chí có cơ hội đặt chân đến luyện khí tầng thứ sáu đấy.”  Tô Thương khẽ cười, anh vô cùng ngưỡng mộ đối với tốc độ nhanh nhẹn của Thục Phân.  Đúng là người không bằng chó mà.  Bản thân phải tu luyện cực khổ mười mấy ngày, mới đạt đến được luyện khí tầng thứ sáu.  Thục Phân đơn giản chỉ là hút máu tươi, cũng có thể có được thành quả giống như mình, thật là không công bằng.  Nhưng.  Cứ nghĩ đến bản thân mình là ông chủ của Thục Phân, trong lòng Tô Thương lại bình tĩnh hơn nhiều.  “Ông chủ.”  Lúc này, Đổng Văn Thắng bước ra từ trong xe, khuôn mặt tràn đầy sự kính trọng: “Cậu đúng là dũng mãnh phi thường, thế mà lại giết được tam trưởng lão cấp địa tông trung kì.”  “Ha ha, không đáng để nhắc tới.”  Tô Thương khẽ cười, dựa vào cảnh giới luyện khí tần thứ sáu của ông ấy như bây giờ, đừng nói là địa tông trung kì, cứ cho là địa tông hậu kì đến rồi, có hao phí một chút sức lực của ông ấy thì cũng có thể giết chết được.”  “Ông chủ, lần này tuy anh có thể giết chết được hai vị trưởng lão Vô Ảnh Tông, nhưng nhất định không thể chủ quan được.”  Đổng Văn Thắng nhắc nhở một cách nghiêm túc: “Tôi nhận được thông tin, nghe theo thông báo của  Tông chủ Tông Vô Ảnh, ai giết được Tô Huyền Thiên, thì có thể nhận được một gốc Tuyết Liên năm nghìn năm, rất nhiều trưởng lão đã đổ xô vào cái đó.”

Thấy sắp kết thúc được rồi, Tô Thương khẽ cười nói: "Ha ha, được rồi, để tôi kết thúc trận chiến chênh lệch thực lực này nhé!"  

Nói xong.  

Loading...

Hai tay của Tô Thương nắm chặt lại, nhanh chóng ngưng tụ ra một con rồng nước, trực tiếp giết chết Đinh Tặc.  

“Không xong rồi!”  

Đinh Tắc biến sắc, đồng tử của ông ta nhanh chóng giãn ra,  vội vàng ra tay để chống lại.  

Nhưng đáng tiếc, chân khí của ông ta đã tiêu hao quá nhiều, ông ta giờ đã là nỏ đã hết đà, đương nhiên chống đỡ không nổi Thủy Long Thuật.  

Phốc!  

Sau một khắc, con rồng nước được ngưng tụ bằng linh khí xuyên thủng lồng ngực của Đinh Tắc, trong chốc lát máu chảy ra ồ ạt.  

Tam trưởng lão Vô Ảnh Tông, cao thủ địa tông trung kỳ, cứ như vậy mà bỏ mạng, hồn lìa khỏi xác.  

Sau khi sát hại Đinh Tắc, Tô Thương đem thi thể của ông ta cho vào vòng tay chứa đồ, giao cho Bạch Miêu giải quyết.  

Không đúng, bây giờ không gọi là Bạch Miêu nữa, mà phải gọi là Thục Phân mới đúng.  

“Thục Phân nếu như mày hấp thụ máu của hai người này, chí ít có thể đặt chân đến luyện khí tầng thứ năm, thậm chí có cơ hội đặt chân đến luyện khí tầng thứ sáu đấy.”  

Tô Thương khẽ cười, anh vô cùng ngưỡng mộ đối với tốc độ nhanh nhẹn của Thục Phân.  

Đúng là người không bằng chó mà.  

Bản thân phải tu luyện cực khổ mười mấy ngày, mới đạt đến được luyện khí tầng thứ sáu.  

Thục Phân đơn giản chỉ là hút máu tươi, cũng có thể có được thành quả giống như mình, thật là không công bằng.  

Nhưng.  

Cứ nghĩ đến bản thân mình là ông chủ của Thục Phân, trong lòng Tô Thương lại bình tĩnh hơn nhiều.  

“Ông chủ.”  

Lúc này, Đổng Văn Thắng bước ra từ trong xe, khuôn mặt tràn đầy sự kính trọng: “Cậu đúng là dũng mãnh phi thường, thế mà lại giết được tam trưởng lão cấp địa tông trung kì.”  

“Ha ha, không đáng để nhắc tới.”  

Tô Thương khẽ cười, dựa vào cảnh giới luyện khí tần thứ sáu của ông ấy như bây giờ, đừng nói là địa tông trung kì, cứ cho là địa tông hậu kì đến rồi, có hao phí một chút sức lực của ông ấy thì cũng có thể giết chết được.”  

“Ông chủ, lần này tuy anh có thể giết chết được hai vị trưởng lão Vô Ảnh Tông, nhưng nhất định không thể chủ quan được.”  

Đổng Văn Thắng nhắc nhở một cách nghiêm túc: “Tôi nhận được thông tin, nghe theo thông báo của  Tông chủ Tông Vô Ảnh, ai giết được Tô Huyền Thiên, thì có thể nhận được một gốc Tuyết Liên năm nghìn năm, rất nhiều trưởng lão đã đổ xô vào cái đó.”

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Thấy sắp kết thúc được rồi, Tô Thương khẽ cười nói: "Ha ha, được rồi, để tôi kết thúc trận chiến chênh lệch thực lực này nhé!"  Nói xong.  Loading...Hai tay của Tô Thương nắm chặt lại, nhanh chóng ngưng tụ ra một con rồng nước, trực tiếp giết chết Đinh Tặc.  “Không xong rồi!”  Đinh Tắc biến sắc, đồng tử của ông ta nhanh chóng giãn ra,  vội vàng ra tay để chống lại.  Nhưng đáng tiếc, chân khí của ông ta đã tiêu hao quá nhiều, ông ta giờ đã là nỏ đã hết đà, đương nhiên chống đỡ không nổi Thủy Long Thuật.  Phốc!  Sau một khắc, con rồng nước được ngưng tụ bằng linh khí xuyên thủng lồng ngực của Đinh Tắc, trong chốc lát máu chảy ra ồ ạt.  Tam trưởng lão Vô Ảnh Tông, cao thủ địa tông trung kỳ, cứ như vậy mà bỏ mạng, hồn lìa khỏi xác.  Sau khi sát hại Đinh Tắc, Tô Thương đem thi thể của ông ta cho vào vòng tay chứa đồ, giao cho Bạch Miêu giải quyết.  Không đúng, bây giờ không gọi là Bạch Miêu nữa, mà phải gọi là Thục Phân mới đúng.  “Thục Phân nếu như mày hấp thụ máu của hai người này, chí ít có thể đặt chân đến luyện khí tầng thứ năm, thậm chí có cơ hội đặt chân đến luyện khí tầng thứ sáu đấy.”  Tô Thương khẽ cười, anh vô cùng ngưỡng mộ đối với tốc độ nhanh nhẹn của Thục Phân.  Đúng là người không bằng chó mà.  Bản thân phải tu luyện cực khổ mười mấy ngày, mới đạt đến được luyện khí tầng thứ sáu.  Thục Phân đơn giản chỉ là hút máu tươi, cũng có thể có được thành quả giống như mình, thật là không công bằng.  Nhưng.  Cứ nghĩ đến bản thân mình là ông chủ của Thục Phân, trong lòng Tô Thương lại bình tĩnh hơn nhiều.  “Ông chủ.”  Lúc này, Đổng Văn Thắng bước ra từ trong xe, khuôn mặt tràn đầy sự kính trọng: “Cậu đúng là dũng mãnh phi thường, thế mà lại giết được tam trưởng lão cấp địa tông trung kì.”  “Ha ha, không đáng để nhắc tới.”  Tô Thương khẽ cười, dựa vào cảnh giới luyện khí tần thứ sáu của ông ấy như bây giờ, đừng nói là địa tông trung kì, cứ cho là địa tông hậu kì đến rồi, có hao phí một chút sức lực của ông ấy thì cũng có thể giết chết được.”  “Ông chủ, lần này tuy anh có thể giết chết được hai vị trưởng lão Vô Ảnh Tông, nhưng nhất định không thể chủ quan được.”  Đổng Văn Thắng nhắc nhở một cách nghiêm túc: “Tôi nhận được thông tin, nghe theo thông báo của  Tông chủ Tông Vô Ảnh, ai giết được Tô Huyền Thiên, thì có thể nhận được một gốc Tuyết Liên năm nghìn năm, rất nhiều trưởng lão đã đổ xô vào cái đó.”

Chương 259