“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 500

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Vậy sao."  

"Vậy sao."  

<

Tô Thương hiểu rõ rồi, nhưng biểu cảm không hề có chút thay đổi gì, lạnh lùng nói: "Nếu đã như vậy thì tôi sẽ tham gia đại hội võ thuật trăm môn phái, nhưng tôi không cần Thạch Hạo Hãn tiếp nhận tôi, ông ta, không có tư cách thừa nhận tôi!"  

"Tôi tham gia đại hội võ thuật trăm môn phái chỉ để chứng minh bản thân của tôi, chứ không phải phô trương mình để nhận được sự thừa nhận của ông ta, tôi không có thấp hèn như vậy!"  

Mắt Tô Thương sáng rực như đuốc, trầm giọng nói: "Về phần vùng đất tế trời, hừ, nếu như ông ta u mê không tỉnh ngộ, tiếp tục giam lỏng mẹ tôi, thì qua một thời gian nữa, tôi sẽ khiến cho thế lực lưu truyền mấy ngàn năm này biến mất khỏi giới luyện võ!"  

Trong lúc nói thì quanh thân Tô Thương tản ra một luồng khí thế tự tin có thể nắm giữ cả thiên hạ, trong giọng nói tràn đầy mùi vị tự tin chắc thắng.  

"Chuyện này..."  

Trương Trọng Ngu ở bên cạnh thấy vậy, ánh mắt nhất thời ngây ngốc cả ra, ngạc nhiên nhìn Tô Thương.  

Chí khí còn cao hơn trời!  

Hoài bão thẳng tới trời xanh!  

Trẻ tuổi, anh tài như thế, thật khó thấy mà!  

Trong nháy mắt, lòng tán thưởng của Trương Trọng Ngu đối với Tô Thương tăng lên gấp bội, ông ta cảm thấy vô cùng may mắn vì lúc đầu mình đã đưa ra một quyết định vô cùng chính xác.  

Mấy ngày trước, ở sơn trang Y Vân, Trương Trọng Ngu cũng có chút do dự.  

Mặc dù lão môn chủ của Thiên Cơ Môn đã bói ra được thiên cơ, nói với ông ta rằng Tô Huyền Thiên chính là người sẽ thay đổi cục diện của Dược Vương Điện.  

Nhưng mà.  

Tô Huyền Thiên quá ngông cuồng, vậy mà lại dám bức ép cháu trai Trương Khổ Mộc của mình từ chức, lời nói lại vô cùng hung hăng càn quấy.  

Cho nên, Trương Trọng Ngu đã từng có ý nghĩ sẽ giết chết Tô Huyền Thiên, để bảo vệ uy nghiêm của Dược Vương Điện.  

Nhưng sau này nghĩ lại, ông ta liền từ bỏ ý định đó, quyết định thử xem, du sao lão môn chủ Thiên Cơ Môn cũng chưa từng tiên đoán sai điều gì.  

Bây giờ xem ra, lúc đầu bản thân ông ta đã làm đúng rồi, nền tảng và trụ cột của Tô Thương, bản thân mình thật khó mà tưởng tượng được.  

Cửu Chuyển Hồi Xuân Châm, Tu Di Nạp Giới, chí bảo vô thượng, bất kì một món nào cũng đủ để chứng minh cậu ta đến từ một thế lực thần bí nào đó, có lẽ nó còn mạnh hơn cả so với vùng đất tế trời, vùng đất giữa núi và biển hay vùng đất nơi thâm sâu vân vụ.  

Giờ này phút này, Trương Trọng Ngu đối với Tô Thương ngoài lòng tán thưởng ra còn có thêm lòng kính trọng nữa.  

Không giống với trước kia, lòng kính trọng bây giờ của ông ta là xuất phát từ sâu thẳm tâm can, ông ta đã thật sự xem Tô Thương là điện chủ của Dược Vương Điện!  

Tô Thương đã từng gặp qua vô số người, anh chính lão quái vật đã sống mấy loại cuộc sống trong mười mấy vạn năm, cho nên anh đều nhìn thấu hết, đương nhiên anh cũng đã nhìn ra được sự thay đổi thái độ của Trương Trọng Ngu dành cho mình, khóe miệng anh khẽ nhếch lên cười.  

"Trương Trọng Ngu."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Vậy sao."  

Chương 500