“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 502
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương thản nhiên nói: "Còn mấy chuyện khác, cũng đừng nói nhiều, tôi sẽ tự mình giải thích với bọn họ."
Tô Thương thản nhiên nói: "Còn mấy chuyện khác, cũng đừng nói nhiều, tôi sẽ tự mình giải thích với bọn họ."
<
"Được rồi, cậu mau đi xuống mật thất đi, trấn an cha và ông nội tôi, nhà họ Tô có tôi ở đây, thì bọn họ đừng có lo lắng, tôi sẽ chịu trách nhiệm bảo vệ nhà họ Tô." Tô Thương nghiêm túc nói.
"Vâng!"
Tiêu Đình khoanh tay cúi người, rồi từ từ lui ra khỏi phòng.
Sau khi anh ấy đi, Tô Thương liền dùng chút linh khí còn sót lại trong cơ thể bố trí trận pháp.
Trận pháp này, không có năng lực phòng ngự gì, chỉ có tác dụng báo hiệu mà thôi, một khi có người tiến lại gần thì anh có thể phát hiện ra ngay trong thời khắc đầu tiên.
Sau khi chuẩn bị xong mọi việc, Tô Thương lấy từ trong vòng tay chứa đồ ra năm mươi viên đá năng lượng, hai mắt khép hờ, bắt đầu hấp thụ linh khí bên trong đá năng lượng.
Chớp mắt, hai tiếng đồng hồ đã trôi qua.
Bây giờ đã là rạng sáng, nhưng bên ngoài vẫn một màu đen kịt.
Trong căn phòng, bốn mươi tám viên đá năng lượng đã hóa thành tro bụi, linh khí trong cơ thể Tô Thương cũng xem như đã hồi phục được đến trạng thái đỉnh phong rồi.
Giờ này phút này.
Trạng thái huyết tế vẫn chưa biến mất, linh khí trong cơ thể Tô Thương đã dồi dào trở lại, anh đang ở trạng thái mạnh mẽ nhất.
Nhưng trạng thái này sẽ nhanh chóng tiêu tan, chỉ cần bí thuật huyết tế phản phệ thì trong nháy mắt anh sẽ lại yếu ớt ngay.
Trương Trọng Ngu vẫn chưa trở lại, cũng không biết Hoa Thời Mạc có thu thập được các dược liệu để luyện chế khí huyết đan không nữa.
Bây giờ có hối thúc thì cũng không có ý nghĩa gì, cho nên Tô Thương cũng không gọi điện cho Hoa Thời Mạc nữa, mà anh suy nghĩ một lúc, quan sát con Teddy ở trong vòng tay chứa đồ, dự định đánh thức Thục Phân dậy, làm người bảo vệ cho mình.
"Thục Phân vẫn đang ngủ say, yêu khí trên người nó càng ngày càng mạnh rồi, linh khí trong cơ thể cũng cuồn cuộn... F*ck, nó vậy mà đã đạt đến luyện khí tầng chín rồi."
Tô Thương thấy vậy, không khỏi cười khổ nói: "M* nó chứ, người so với người còn tức chết...không đúng, là người so với chó, đúng là tức chết người mà."
"Mình tu luyện trước, đã vậy còn mượn dùng linh hồn của Tiên đế, bây giờ cũng mới đạt đến luyện khí tầng tám, nhưng cái con chó này, chỉ ăn mỗi tinh huyết vậy mà đã luyện được tầng chín rồi."
Tô Thương quan sát kỹ càng Thục Phân đang ngủ say, hâm mộ nói: "Nhìn bộ dáng nó như vậy, chắc là nhờ vào tinh huyết của Đỗ Hồng Cẩm và Sở Phục Thịnh dường như đã có thể đột phá, khốn nạn thiệt chứ, nó đây là muốn trực tiếp tạo dựng được nền tảng luôn rồi, thật ngưỡng mộ và ghen tị quá đi mà."
Mặc dù Tô Thương nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng anh thì vẫn luôn hi vọng Thục Phân càng mạnh càng tốt.
Dù sao thì Thục Phân cũng là linh thú của mình, cũng đã trói chặt với nhau bằng khế ước chủ tớ.
Thục Phân đột phá lên nền tảng thành công thì cũng coi như là một trợ thủ cực kì mạnh của mình.
Nền tảng.
Nền tảng.
Thục Phân từng nói, sau khi nó đạt được nền tảng thì có thể biến hình, con Teddy nhỏ như vậy, không biết sẽ biến thành bộ dạng như thế nào, một cô bé tóc xoăn sao?
Thôi bỏ đi, không nghĩ tới nó nữa.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương thản nhiên nói: "Còn mấy chuyện khác, cũng đừng nói nhiều, tôi sẽ tự mình giải thích với bọn họ."