“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 510

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Trương thần y."  

"Trương thần y."  

<

Sau khi tỉnh táo lại, Tô Kiền Khôn nhịn không được mà tò mò hỏi: "Thận phận của ông tôn quý như thế, sao lại biết Tô Thương, sao lại giúp nhà họ Tô vượt qua cửa ải này?"  

"Cái này..."  

Trương Trọng Ngu cười cười, đang định dựa theo lời Tô Thương dặn dò mà giải thích.  

Nhưng mà lúc này, Tô Thương khẽ cười nói: "Trương thần y, hay là để tôi nói cho ông nội đi."  

"Ông nội, là thế này, ông còn nhớ Tô Huyền Thiên không, chính là người đã kết nghĩa anh em với ông đó?" Tô Thương hỏi ngược lại.  

Nhắc đến Tô Huyền Thiên, Tô Kiền Khôn liền nghiêm mặt nói: "Tất nhiên là nhớ rồi, thì sao?"  

"Ông với cha con, lúc trước không phải là luôn nghi ngờ bối cảnh của Tô Huyền Thiên hay sao, cảm thấy ông ấy còn quá trẻ, mà lại có thực lực mạnh như vậy, còn có thượng cổ phù lục, chắc chắn là có lai lịch lớn."  

Tô Thương trên mặt nở nụ cười, nói tiếp: "Ông với cha đoán không sai, bối cảnh của Tô Huyền Thiên quả thực là rất lớn. Bởi vì, ông ấy chính là điện chủ mới nhận chức của Dược Vương Điện, có được toàn bộ Dược Vương Điện, ra lệnh một tiếng thì tất cả thầy thuốc trong thiên hạ, không ai không nghe theo!"  

"Cái gì!"  

Tô Kiền Khôn nghe nói như thế, nhất thời chấn động không ngừng: "Em trai kết nghĩa của ông, lại là điện chủ Dược Vương Điện, Tô Thương, chuyện này là thật sao?"  

"Chính xác trăm phần trăm." Tô Thương gật đầu.  

Tô Kiền Khôn vẫn không tin, liền nhìn sang Trương Trọng Ngu bên cạnh, nhìn thấy Trương Trọng Ngu gật đầu thì ông ấy mới hoàn toàn tin tưởng.  

"Em trai kết nghĩa của mình, thật sự là điện chủ Dược Vương Điện, ha ha ha, chẳng trách lại mạnh như vậy, lấy được tài nguyên từ Dược Vương Điện, bồi dưỡng được một người thanh niên tài giỏi như thế, cũng không có gì là lạ, lần này cũng xem như đã  hiểu được rồi." Tô Kiền Khôn ngửa mặt lên trời cười lớn.  

Tô Thần Binh nằm ở một cái giường khác, cũng hưng phấn khác thường: "Chú Huyền Thiên thần thần bí bí, vẫn luôn giấu diếm chúng ta, không ngờ lại là một quả bom nổ chậm sao."  

"Điện chủ Dược Vương Điện, thân phận này quá lớn rồi, e rằng toàn bộ giới luyện võ cũng đều phải giữ thể diện cho chú ấy."  

Tô Thần Binh mừng rỡ như điên nói: "Lần này nhà họ Tô tạm thời được cứu rồi!"  

"Đúng vậy."  

Lúc này, Tô Thương khẽ cười nói: "Cha nói đến đúng điểm quan trọng rồi, Tô Huyền Thiên nhớ đến chuyện đã kết nghĩa anh em với ông nội, nên mới quyết định ra mặt giúp đỡ nhà họ Tô chúng ta."  

"Đêm nay, thần y Trương Trọng Ngu, cũng là nhận được lệnh của Tô Huyền Thiên đến bảo vệ nhà họ Tô."  

Tô Thương tiếp tục nói: "Ông nội, cha, hai người không biết đó thôi, tối nay người đến nhà họ Tô cực kỳ mạnh, nghe nói là cao thủ thiên tông hậu kỳ, nhưng may mắn là Trương thần y đã tới, nếu không thì chỉ sợ nhà họ Tô đã gặp nguy hiểm rồi."  

"Thiên tông... Hậu kỳ!"  

Tô Thần Binh nghe vậy, nhất thời giật nảy mình, sau đó híp hai mắt lại, bên trong ánh mắt hiện lên vẻ sắc bén: "Vùng núi tế trời vậy mà đã làm thật rồi, Thạch Hão Hãn đáng chết, năm đó rõ ràng Ngọc Yến đã đồng ý..."  

Nói đến đây, Tô Thần Binh ý thức được có người ngoài bên cạnh, nên liền im lặng.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Trương thần y."  

Chương 510