“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 540
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Nguyệt cười một tiếng, sau đó vén lại mấy sợi tóc trên trán, giải thích nói: "Phái Đại Tinh học chuyên ngành sản xuất phim điện ảnh,cô ấy muốn cùng em quay một video ngắn, sau đó cô ấy sửa lại một chút, coi như là tài liệu của cô ấy."
Lý Nguyệt cười một tiếng, sau đó vén lại mấy sợi tóc trên trán, giải thích nói: "Phái Đại Tinh học chuyên ngành sản xuất phim điện ảnh,cô ấy muốn cùng em quay một video ngắn, sau đó cô ấy sửa lại một chút, coi như là tài liệu của cô ấy."
<
"À, anh nhìn xem, máy quay phim ở bên đó kìa." Vừa nói, Lý Nguyệt vừa chỉ tay về phía bên cạnh.
Ở đó, đúng là có một cái máy, đèn đỏ lóe lên, Tô Thương vì quá gấp gáp nên đã không để ý đến.
"Ồ."
Tô Thương như hiểu ra, sau đó cười nói: "Không ngờ rằng Phái Đại Tinh còn có kỹ năng này, được lắm, được lắm."
"Đó là tất nhiên rồi, thành tích khóa học của Phái Đại Tinh rất tốt, đã tham gia sản xuất được nhiều phim lắm đó." Lý Nguyệt nói bổ sung.
"Hả, a a!"
Lúc này, Trương Ngu Ca không kiềm được nữa, hét lớn: "Hai người đủ rồi đó, tôi nói lần cuối cùng, tôi gọi là Trương Ngu Ca, không phải là Phái Đại Tinh!"
"Được rồi, Phái Đại Tinh, tôi biết rồi." Tô Thương gật đầu cười nói.
"Tôi... Không thèm quan tâm anh nữa!"
Trương Ngu Ca suýt chút nữa chịu không nổi mà chửi bậy, mặt mũi đầy vẻ khó chịu lườm Tô Thương, sau đó nói: "Lý Nguyệt, video này quay cũng khá ổn rồi, hôm nay cảm ơn cậu đã giúp đỡ, có dịp tớ mời cậu ăn cơm sau nhé."
"Ừm."
Lý Nguyệt nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó nói: "Phái... Trương Ngu Ca, thật ra Tô Thương chỉ đùa với cậu thôi, cậu đừng để bụng nhé."
"Ừm, tớ biết rồi."
Mặc dù nói vậy, nhưng Trương Ngu Ca lại hung hăng trừng mắt liếc Tô Thương, sau mới lấy cái camera, lái xe rời khỏi biệt thự bờ sông.
"Tô Thương."
Sau khi Trương Ngu Ca đi, Lý Nguyệt liền nhìn Tô Thương, nói: "Lần sau đừng gọi Ngu Ca là Phái Đại Tinh nữa, cô ấy không thích nghe đâu."
"Được thôi."
Tô Thương sờ sờ lên mũi, sau đó cười nói: "Nhưng mà vợ này, vừa rồi vợ cũng kêu Phái Đại Tinh hai lần đó thôi."
"Em...Em là bị anh ảnh hưởng đó chứ." Lý Nguyệt đỏ mặt, nhìn cực kỳ thẹn thùng.
"Ha ha."
Tô Thương thấy vậy, trực tiếp ôm lấy Lý Nguyệt,ôm chặt trong ngực mình, nhẹ nhàng cười nói: "Vợ, em có biết không, dáng vẻ này của em rất đẹp rất đẹp đó, anh đang muốn cùng em làm vài việc đây."
"Làm gì?" Lý Nguyệt mặt ngọc ửng đỏ, nghi ngờ hỏi.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Nguyệt cười một tiếng, sau đó vén lại mấy sợi tóc trên trán, giải thích nói: "Phái Đại Tinh học chuyên ngành sản xuất phim điện ảnh,cô ấy muốn cùng em quay một video ngắn, sau đó cô ấy sửa lại một chút, coi như là tài liệu của cô ấy."