“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 546

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Vợ à, thật ra ngay từ đầu em không bị thương, chỉ là em quá đau nên mới ảnh hưởng đến phán đoán của em mà thôi." Tô Thương cười nói.  

"Vợ à, thật ra ngay từ đầu em không bị thương, chỉ là em quá đau nên mới ảnh hưởng đến phán đoán của em mà thôi." Tô Thương cười nói.  

<

"Hả, thế có thể là do em hoa mắt sao."  

Lý Nguyệt gật đầu giống như đồng ý, sau đó tức giận nói: "Em mặc kệ, Tô Thương, là anh hại em ngã, anh phải chịu trách nhiệm với em, bây giờ, em muốn anh cõng em."  

"Ha ha, em thật là đanh đá quá đi, được, cõng thì cõng, có điều anh muốn thu lãi nha."  

Tô Thương cười cười, sau đó cõng Lý Nguyệt lên, hai tay đỡ lấy... của vợ, khụ khụ, để tránh cho vợ bị trượt xuống.  

Ngay từ đầu, Lý Nguyệt đã đầy nghi ngờ với cái gọi là lãi đó,bây giờ cảm nhận được hai tay không để yên của Tô Thương, cô ấy lập tức phản ứng lại, khuôn mặt đỏ đến mức gần như có thể nặn ra máu.  

"Tô Thương, tay của anh!"  

"Tay của anh thế nào?"  

"Anh để đâu vậy, nhanh chuyển chỗ khác cho em!"  

"Không được đâu vợ ơi, anh mà chuyển đi thì em sẽ rớt xuống mất."  

"Anh... Hừm, được rồi, anh đừng lộn xộn là được!"  

Cuối cùng, Lý Nguyệt cũng đồng ý, mặc kệ cho Tô Thương cõng mình.  

Dưới ánh trăng, hình bóng của hai người càng kéo dài.  

...  

Lúc này.  

Bên ngoài chợ đen Cửu Môn.  

Trong bóng tối.  

Bóng dáng hai người một nhỏ một lớn, cùng nhau đứng đấy, trong tay hai người đều cầm theo cây gậy bóng chày.  

"Chị gái à, hôm nay em đã nhìn cái anh chàng này cả ngày trời rồi, mấy thứ trên người anh ta rất có giá trị, có ích rất lớn với chị đó nha."  

Đứa nhỏ đứng bên cạnh mở miệng nói, giọng nói này chỉ khoảng ba, bốn tuổi thôi, đầy vẻ non nớt, nói tiếp: "Làm xong chuyến này, em chắc chắn chị sẽ đột phá lên hóa kình đỉnh phong."  

"Ha ha, thật hay giả vậy, em trai Tinh Hà, em không lừa chị chứ?" Người bên cạnh giống như tìm cách xác nhận lại.  

Đúng vậy.  

Bóng dáng nhỏ đó chính là Tô Tinh Hà.  

Còn về người bên phải, lại là Lý Kỳ Kỳ.  

Lúc này, hai người mặc quần áo màu đen, trên đầu trùm một chiếc tất màu đen, trong tay mỗi người đều cầm theo cây gậy bóng chày nặng nề, cẩn thận ngồi xổm xuống trong đêm.  

Vào một buổi tối khoảng bảy ngày trước, Tô Thương ở trang viên nhà họ Tô đã nhận thấy được khí tức của Sở Phục Thịnh, nên chưa trở về biệt thự ven sông.  

Ngày đó, Lý Kỳ Kỳ, Châu Vũ Đồng, Lý Nguyệt, ba người đưa Tô Tinh Hà đi ăn đồ nướng.  

Kết quả là ở quầy đồ nướng, nhìn thấy một đám người đang gây chuyện, trong đó có một người đã đặt chân đến cảnh giới hóa kình.  

Lý Kỳ Kỳ võ thuật mèo cào, đối phó với người bình thường còn được, chứ gặp nhóm người đó, trực tiếp đã bị đánh bại. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Vợ à, thật ra ngay từ đầu em không bị thương, chỉ là em quá đau nên mới ảnh hưởng đến phán đoán của em mà thôi." Tô Thương cười nói.  

Chương 546