“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 565

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương khẽ cười nói: "Tên oắt con đó không phải là Tuyết nhi đưa tới mà nó tự bỏ nhà tới Giang Bắc."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Tên oắt con đó không phải là Tuyết nhi đưa tới mà nó tự bỏ nhà tới Giang Bắc."  

<

"Ha ha ha, một thằng bé con bốn tuổi mà lại dám bỏ nhà đi, không hổ là cháu trai của ông, có cá tính nha." Tô Thần Binh khựng người lại rồi bật cười lớn.  

"Được rồi, cha."  

Tô Thương nhìn Tô Thần Binh, nghi hoặc nói: "Lúc nãy cha muốn nói là chuyện gì?"  

Tô Thần Binh ngừng cười, sau đó nghiêm túc nói: "Tô Thương, cha đã thương lượng với ông nội con rồi, định để con đi theo Triệu Thiên Sách, đến biên giới phía Nam một chuyến, tối nay sẽ xuất phát."  

"Đi biên giới phía Nam?"  

"Đúng!"  

Tô Thần Binh nói tiếp: "Lúc trước Triệu Thiên Sách từng nói với cha, biên giới phía Nam đang gặp nạn, đại quân của nước D đã đến dưới cổng thành, anh ta phải đến đó trấn thủ biên giới phía Nam."  

"Cha cảm thấy lần này là cơ hội rèn luyện không tệ, con đi qua đó rèn luyện một chút đi."  

Tô Thần Binh nghiêm túc nói: "Chỉ có trải nghiệm tắm máu tươi trên chiến trường mới có thể trở thành một người đàn ông chân chính được."  

"Tô Thương, lần này, cha không yêu cầu con ở biên giới phía Nam lập công to hiển hách gì, con chỉ cần theo sát bên cạnh Triệu Thiên Sách, giết chết mấy tên binh lính nước D là được rồi."  

Tô Thần Binh khích lệ nói: "Lần đầu giết người, có thể con chưa quen, có lẽ sẽ cảm thấy buồn nôn, nhưng đây là trải nghiệm bắt buộc con phải trải qua, Tô Thương, con nhất định phải khắc phục được, cha tin tưởng con!"  

Tắm máu tươi?"  

Lần đầu tiên giết người?  

Tô Thương nghe thấy những lời này, trong lòng không khỏi cười thầm.  

Đùa cái gì vậy chứ.  

Cha à, người bị con giết so với người mà cha nhìn thấy còn nhiều hơn nữa kìa, được chưa?  

Tô Thương đang chuẩn bị từ chối, nhưng bỗng nhiên anh nhớ tới 49 thành viên huyết đồ, nên anh lập tức thay đổi chủ ý.  

49 thành viên huyết đồ, tu luyện Thanh minh luyện thể thuật và Phục long hợp kích thuật.  

Quá trình tu luyện của Thanh minh luyện thể thuật là từng bước từng bước rèn luyện cho cơ thể trở nên cứng cáp, đao xuyên không thủng, lửa thiêu không cháy, cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi.  

Người luyện thành chân chính thì thân thể bất tử, vạn pháp bất diệt!  

Mà muốn luyện thành cơ thể cứng cáp như vậy thì chủ yếu có hai cách.  

Một, là sưu tầm các loại dược liệu để cường hóa cơ thể.  

Còn về phương pháp thứ hai chính là tắm mình trong máu tươi.  

Thanh minh luyện thể thuật, vừa chính vừa tà, tựa như ma mà không phải là ma, lúc vận chuyển thì ở bên ngoài cơ thể không ngừng hấp thụ huyết dịch.  

Nếu như huyết dịch mà đủ thì nó giống như một chiếc điện thoại di động vừa sạc pin vừa dùng vậy, vĩnh viễn cũng không dùng hết pin được.  

Nói một cách khác.  

Một thành viên huyết đồ tu luyện Thanh minh luyện thể thuật rồi, nếu như đến chiến trường, đối mặt với mấy binh lính thông thường của nước D, thì sẽ biến thành một cỗ máy giết chóc, vừa tiêu hao năng lượng, vừa dùng máu của kẻ địch để bổ sung sức mạnh, vĩnh viễn không bao giờ cạn, có thể chiến đấu không biết mệt mỏi, thậm chí sau cùng giết chết đến tên kẻ địch cuối cùng.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tô Thương khẽ cười nói: "Tên oắt con đó không phải là Tuyết nhi đưa tới mà nó tự bỏ nhà tới Giang Bắc."  

Chương 565