“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 612

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau một giây,  Đoan Mộc Lưu xoay người lại, hai mắt ông ta híp lại nhìn chăm chú vào sức ép mà chìa khóa Đông phủ mang đến, sau đó mặt mũi tràn đầy kinh sợ: "Sức mạnh của thứ này bộc phát ra...quen thuộc quá!"  "Hơn một trăm năm trước, Tô Vô Kỵ chính là dùng loại năng lượng này, khiến cho mình sợ kinh hồn bạt vía, nằm rạp xuống đất, đối với năng lượng này, mình vẫn còn nhớ như in, cả đời này đều không quên được!"  "Nếu như đúng như mình suy đoán, loại năng lượng này chính là...linh khí!"  Sau khi kinh hãi xong, Đoan Mộc Lưu liền lập tức nâng cao cảnh giác, xuất ra toàn bộ thực lực của mình, đánh ra một chưởng.  Chìa khóa Đông phủ cứ như vậy đè ép xuống, còn Đoan Mộc Lưu cũng không hề sợ hãi, dùng tay chặn lại.  Keng!  Một âm thanh vang lên, Đoan Mộc Lưu vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.  Mà chìa khóa Đông phủ lại bị bay ngược lại phía sau, hơn nữa còn mất đi năng lượng khủng khiếp của mình.  Cảnh giới thần tông, đúng là khủng bố!  "Phụt!"  Thần trí của Tô Thương bị tổn thương, anh ôm lấy ngực rồi há miệng, phun ra một ngụm máu.  Tiếp theo đó, anh nắm chặt mười ngón tay lại, nhanh chóng thu hồi chìa khóa Đông phủ vào lại trong đầu của mình.  Lần va chạm này, chìa khóa Đông phủ nhận lấy một chút tổn hại, nhưng chỉ cần ở trong đầu của Tô Thương tẩm bổ một thời gian thì có thể sẽ khôi phục lại như ban đầu.  "Cái đồ vật kia, biến mất rồi?"  "Đây chính là bí quyết của các chiến sĩ luyện khí thời thượng cổ sao?"  Ánh mắt Đoan Mộc Lưu nhìn về phía Tô Thương, khóe miệng nở ra một nụ cười hưng phấn.  Ông ta đã cảm nhận được, trong cơ thể của chàng thanh niên ở xa xa kia có ẩn chứa linh khí, chắc chắn là cậu ta đã nắm giữ được phương pháp tu luyện của chiến sĩ luyện khí thượng cổ."  Thế là.  Đoan Mộc Lưu vừa đi về phía Tô Thương vừa cười lạnh nói: "Người trẻ tuổi, giao ra phương pháp tu luyện của các chiến sĩ luyện khí thượng cổ thì tôi sẽ tha cho cậu một mạng!"  "Hừ!"  "Không ngờ lại bị ông nhìn ra rồi, muốn phương pháp tu luyện sao, cứ đi theo tôi mà lấy!"  Tô Thương nghe vậy, anh lấy tay lau đi vệt máu nơi khóe miệng, rồi nhanh chóng thi triển Chỉ xích thiên nhai, hình bóng anh biến mất ngay tức khắc.  "Chiến sĩ luyện khí thượng cổ, ha ha, thủ đoạn đúng là quỷ dị, nhưng mà, cảnh giới của cậu hình như vẫn còn thấp, vẫn không phải là đối thủ của tôi, cậu chạy không thoát khỏi sự truy đuổi của tôi đâu."  

Sau một giây,  

Đoan Mộc Lưu xoay người lại, hai mắt ông ta híp lại nhìn chăm chú vào sức ép mà chìa khóa Đông phủ mang đến, sau đó mặt mũi tràn đầy kinh sợ: "Sức mạnh của thứ này bộc phát ra...quen thuộc quá!"  

"Hơn một trăm năm trước, Tô Vô Kỵ chính là dùng loại năng lượng này, khiến cho mình sợ kinh hồn bạt vía, nằm rạp xuống đất, đối với năng lượng này, mình vẫn còn nhớ như in, cả đời này đều không quên được!"  

"Nếu như đúng như mình suy đoán, loại năng lượng này chính là...linh khí!"  

Sau khi kinh hãi xong, Đoan Mộc Lưu liền lập tức nâng cao cảnh giác, xuất ra toàn bộ thực lực của mình, đánh ra một chưởng.  

Chìa khóa Đông phủ cứ như vậy đè ép xuống, còn Đoan Mộc Lưu cũng không hề sợ hãi, dùng tay chặn lại.  

Keng!  

Một âm thanh vang lên, Đoan Mộc Lưu vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.  

Mà chìa khóa Đông phủ lại bị bay ngược lại phía sau, hơn nữa còn mất đi năng lượng khủng khiếp của mình.  

Cảnh giới thần tông, đúng là khủng bố!  

"Phụt!"  

Thần trí của Tô Thương bị tổn thương, anh ôm lấy ngực rồi há miệng, phun ra một ngụm máu.  

Tiếp theo đó, anh nắm chặt mười ngón tay lại, nhanh chóng thu hồi chìa khóa Đông phủ vào lại trong đầu của mình.  

Lần va chạm này, chìa khóa Đông phủ nhận lấy một chút tổn hại, nhưng chỉ cần ở trong đầu của Tô Thương tẩm bổ một thời gian thì có thể sẽ khôi phục lại như ban đầu.  

"Cái đồ vật kia, biến mất rồi?"  

"Đây chính là bí quyết của các chiến sĩ luyện khí thời thượng cổ sao?"  

Ánh mắt Đoan Mộc Lưu nhìn về phía Tô Thương, khóe miệng nở ra một nụ cười hưng phấn.  

Ông ta đã cảm nhận được, trong cơ thể của chàng thanh niên ở xa xa kia có ẩn chứa linh khí, chắc chắn là cậu ta đã nắm giữ được phương pháp tu luyện của chiến sĩ luyện khí thượng cổ."  

Thế là.  

Đoan Mộc Lưu vừa đi về phía Tô Thương vừa cười lạnh nói: "Người trẻ tuổi, giao ra phương pháp tu luyện của các chiến sĩ luyện khí thượng cổ thì tôi sẽ tha cho cậu một mạng!"  

"Hừ!"  

"Không ngờ lại bị ông nhìn ra rồi, muốn phương pháp tu luyện sao, cứ đi theo tôi mà lấy!"  

Tô Thương nghe vậy, anh lấy tay lau đi vệt máu nơi khóe miệng, rồi nhanh chóng thi triển Chỉ xích thiên nhai, hình bóng anh biến mất ngay tức khắc.  

"Chiến sĩ luyện khí thượng cổ, ha ha, thủ đoạn đúng là quỷ dị, nhưng mà, cảnh giới của cậu hình như vẫn còn thấp, vẫn không phải là đối thủ của tôi, cậu chạy không thoát khỏi sự truy đuổi của tôi đâu."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau một giây,  Đoan Mộc Lưu xoay người lại, hai mắt ông ta híp lại nhìn chăm chú vào sức ép mà chìa khóa Đông phủ mang đến, sau đó mặt mũi tràn đầy kinh sợ: "Sức mạnh của thứ này bộc phát ra...quen thuộc quá!"  "Hơn một trăm năm trước, Tô Vô Kỵ chính là dùng loại năng lượng này, khiến cho mình sợ kinh hồn bạt vía, nằm rạp xuống đất, đối với năng lượng này, mình vẫn còn nhớ như in, cả đời này đều không quên được!"  "Nếu như đúng như mình suy đoán, loại năng lượng này chính là...linh khí!"  Sau khi kinh hãi xong, Đoan Mộc Lưu liền lập tức nâng cao cảnh giác, xuất ra toàn bộ thực lực của mình, đánh ra một chưởng.  Chìa khóa Đông phủ cứ như vậy đè ép xuống, còn Đoan Mộc Lưu cũng không hề sợ hãi, dùng tay chặn lại.  Keng!  Một âm thanh vang lên, Đoan Mộc Lưu vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.  Mà chìa khóa Đông phủ lại bị bay ngược lại phía sau, hơn nữa còn mất đi năng lượng khủng khiếp của mình.  Cảnh giới thần tông, đúng là khủng bố!  "Phụt!"  Thần trí của Tô Thương bị tổn thương, anh ôm lấy ngực rồi há miệng, phun ra một ngụm máu.  Tiếp theo đó, anh nắm chặt mười ngón tay lại, nhanh chóng thu hồi chìa khóa Đông phủ vào lại trong đầu của mình.  Lần va chạm này, chìa khóa Đông phủ nhận lấy một chút tổn hại, nhưng chỉ cần ở trong đầu của Tô Thương tẩm bổ một thời gian thì có thể sẽ khôi phục lại như ban đầu.  "Cái đồ vật kia, biến mất rồi?"  "Đây chính là bí quyết của các chiến sĩ luyện khí thời thượng cổ sao?"  Ánh mắt Đoan Mộc Lưu nhìn về phía Tô Thương, khóe miệng nở ra một nụ cười hưng phấn.  Ông ta đã cảm nhận được, trong cơ thể của chàng thanh niên ở xa xa kia có ẩn chứa linh khí, chắc chắn là cậu ta đã nắm giữ được phương pháp tu luyện của chiến sĩ luyện khí thượng cổ."  Thế là.  Đoan Mộc Lưu vừa đi về phía Tô Thương vừa cười lạnh nói: "Người trẻ tuổi, giao ra phương pháp tu luyện của các chiến sĩ luyện khí thượng cổ thì tôi sẽ tha cho cậu một mạng!"  "Hừ!"  "Không ngờ lại bị ông nhìn ra rồi, muốn phương pháp tu luyện sao, cứ đi theo tôi mà lấy!"  Tô Thương nghe vậy, anh lấy tay lau đi vệt máu nơi khóe miệng, rồi nhanh chóng thi triển Chỉ xích thiên nhai, hình bóng anh biến mất ngay tức khắc.  "Chiến sĩ luyện khí thượng cổ, ha ha, thủ đoạn đúng là quỷ dị, nhưng mà, cảnh giới của cậu hình như vẫn còn thấp, vẫn không phải là đối thủ của tôi, cậu chạy không thoát khỏi sự truy đuổi của tôi đâu."  

Chương 612