“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 645

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tây Dao chính thức trên đường đi đến cung thành nước D, đột nhiên nhận ra được khí tức của Tô Thương đang rời xa nước D.  "Hửm?"  Tây Dao khẽ nhíu mày, nhưng bà ấy không chần chờ, cơ thể biên mất ngay lập tức.  Mục tiêu của bà ấy là tìm được Tô Thương dù anh còn sống hay đã chết, vì thế liền nhanh chóng đến chỗ phát ra khí tức của Tô Thương.  Mà trên chiếc máy bay trực thăng, Tô Thương đang nói chuyện với phi công, để anh ta đưa mình đến biên giới phía Nam.  Đối mặt với yêu cầu của Tô Thương, người phi công cung kính đồng ý.  ...  Cùng lúc đó.  Bên ngoài thành biên giới phía Nam.  Lúc trước.  Lưu Huy cùng với Vương Trại cũng lái một chiếc máy bay chiến đấu, chở Tô Thương cùng với thành viên Huyết Đồ, đi đến biên giới phía Nam.  Về sau, Tô Thương dẫn đầu thành viên Huyết Đồ, xuống máy bay chiến đấu, để bọn họ chờ lệnh tại chỗ.  Lưu Huy cùng Vương Trại không hề rời đi, vẫn đứng im tại chỗ, nhưng mà lúc này, họ lại gặp phải phiền phức.  Một tên thiếu niên mười mấy tuổi, im lặng không tiếng động xuất hiện, trong khoảnh khắc liền chế ngự hai người Lưu Huy.  Gã thiếu niên này, từng xuất hiện tại trang viên nhà họ Tô, chính là người làm của Sở Phục Thịnh, tên là Lâm Uyên.  Từ sau lần trước, ông ta vẫn luôn ở chỗ tối quan sát Tô Thương, định làm rõ những bí mật của Tô Thương.  Hôm qua, Tô Thương lái máy bay trực thăng đi vào chiến trường biên giới phía Nam, Lâm Uyên cũng đi theo.  Có điều.  Ông ta không dùng máy bay trực thăng, mà đi bộ đến, vì thế tốc độ chậm hơn một chút.  Khi Lâm Uyên đuổi tới chiến trường biên giới phía Nam, trời đã sáng rồi, biên giới phía nam đã kết thúc chiến đấu, Tô Thương cũng đã không còn ở đó.  Sau đó.  Lâm Uyên liền khống chế Lưu Huy và Vương Trại, sau khi hỏi thăm một chút thì biết được Tô Thương đang trốn tránh sự truy sát của Đoan Mộc Lưu.  "Tiền bối, tin tức này là tiểu đội trưởng nói cho chúng tôi biết, cực kỳ chính xác."  Lúc này, Lưu Huy nói: "Cái người tên Đoan Mộc Lưu kia, lai lịch quá lớn, Tô thiếu gia tất nhiên không phải đối thủ của ông ta, nếu như ông muốn tìm Tô thiếu gia, thì mời ông nhanh chóng đi đến nước D, nếu đi trễ thì chỉ sợ Tô thiếu gia đã rời vào tay của Đoan Mộc Lưu rồi."  Lúc này.  Lưu Huy cùng Vương Trại, bị phong tỏa chân khí trong cơ thể, nằm dưới đất, không thể nào động đậy được.  Mặc dù Lưu Huy biết, người thiếu niên trước mặt đó không thể coi thường được, tìm kiếm cậu chủ chắc chắn không có lòng tốt gì, nhưng cậu ấy vẫn nói ra tung tích cậu chủ.  Bởi vì cậu chủ đang bị Đoan Mộc Lưu truy sát, mà Đoan Mộc Lưu mạnh như vậy mà.

Tây Dao chính thức trên đường đi đến cung thành nước D, đột nhiên nhận ra được khí tức của Tô Thương đang rời xa nước D.  

"Hửm?"  

Tây Dao khẽ nhíu mày, nhưng bà ấy không chần chờ, cơ thể biên mất ngay lập tức.  

Mục tiêu của bà ấy là tìm được Tô Thương dù anh còn sống hay đã chết, vì thế liền nhanh chóng đến chỗ phát ra khí tức của Tô Thương.  

Mà trên chiếc máy bay trực thăng, Tô Thương đang nói chuyện với phi công, để anh ta đưa mình đến biên giới phía Nam.  

Đối mặt với yêu cầu của Tô Thương, người phi công cung kính đồng ý.  

...  

Cùng lúc đó.  

Bên ngoài thành biên giới phía Nam.  

Lúc trước.  

Lưu Huy cùng với Vương Trại cũng lái một chiếc máy bay chiến đấu, chở Tô Thương cùng với thành viên Huyết Đồ, đi đến biên giới phía Nam.  

Về sau, Tô Thương dẫn đầu thành viên Huyết Đồ, xuống máy bay chiến đấu, để bọn họ chờ lệnh tại chỗ.  

Lưu Huy cùng Vương Trại không hề rời đi, vẫn đứng im tại chỗ, nhưng mà lúc này, họ lại gặp phải phiền phức.  

Một tên thiếu niên mười mấy tuổi, im lặng không tiếng động xuất hiện, trong khoảnh khắc liền chế ngự hai người Lưu Huy.  

Gã thiếu niên này, từng xuất hiện tại trang viên nhà họ Tô, chính là người làm của Sở Phục Thịnh, tên là Lâm Uyên.  

Từ sau lần trước, ông ta vẫn luôn ở chỗ tối quan sát Tô Thương, định làm rõ những bí mật của Tô Thương.  

Hôm qua, Tô Thương lái máy bay trực thăng đi vào chiến trường biên giới phía Nam, Lâm Uyên cũng đi theo.  

Có điều.  

Ông ta không dùng máy bay trực thăng, mà đi bộ đến, vì thế tốc độ chậm hơn một chút.  

Khi Lâm Uyên đuổi tới chiến trường biên giới phía Nam, trời đã sáng rồi, biên giới phía nam đã kết thúc chiến đấu, Tô Thương cũng đã không còn ở đó.  

Sau đó.  

Lâm Uyên liền khống chế Lưu Huy và Vương Trại, sau khi hỏi thăm một chút thì biết được Tô Thương đang trốn tránh sự truy sát của Đoan Mộc Lưu.  

"Tiền bối, tin tức này là tiểu đội trưởng nói cho chúng tôi biết, cực kỳ chính xác."  

Lúc này, Lưu Huy nói: "Cái người tên Đoan Mộc Lưu kia, lai lịch quá lớn, Tô thiếu gia tất nhiên không phải đối thủ của ông ta, nếu như ông muốn tìm Tô thiếu gia, thì mời ông nhanh chóng đi đến nước D, nếu đi trễ thì chỉ sợ Tô thiếu gia đã rời vào tay của Đoan Mộc Lưu rồi."  

Lúc này.  

Lưu Huy cùng Vương Trại, bị phong tỏa chân khí trong cơ thể, nằm dưới đất, không thể nào động đậy được.  

Mặc dù Lưu Huy biết, người thiếu niên trước mặt đó không thể coi thường được, tìm kiếm cậu chủ chắc chắn không có lòng tốt gì, nhưng cậu ấy vẫn nói ra tung tích cậu chủ.  

Bởi vì cậu chủ đang bị Đoan Mộc Lưu truy sát, mà Đoan Mộc Lưu mạnh như vậy mà.

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Tây Dao chính thức trên đường đi đến cung thành nước D, đột nhiên nhận ra được khí tức của Tô Thương đang rời xa nước D.  "Hửm?"  Tây Dao khẽ nhíu mày, nhưng bà ấy không chần chờ, cơ thể biên mất ngay lập tức.  Mục tiêu của bà ấy là tìm được Tô Thương dù anh còn sống hay đã chết, vì thế liền nhanh chóng đến chỗ phát ra khí tức của Tô Thương.  Mà trên chiếc máy bay trực thăng, Tô Thương đang nói chuyện với phi công, để anh ta đưa mình đến biên giới phía Nam.  Đối mặt với yêu cầu của Tô Thương, người phi công cung kính đồng ý.  ...  Cùng lúc đó.  Bên ngoài thành biên giới phía Nam.  Lúc trước.  Lưu Huy cùng với Vương Trại cũng lái một chiếc máy bay chiến đấu, chở Tô Thương cùng với thành viên Huyết Đồ, đi đến biên giới phía Nam.  Về sau, Tô Thương dẫn đầu thành viên Huyết Đồ, xuống máy bay chiến đấu, để bọn họ chờ lệnh tại chỗ.  Lưu Huy cùng Vương Trại không hề rời đi, vẫn đứng im tại chỗ, nhưng mà lúc này, họ lại gặp phải phiền phức.  Một tên thiếu niên mười mấy tuổi, im lặng không tiếng động xuất hiện, trong khoảnh khắc liền chế ngự hai người Lưu Huy.  Gã thiếu niên này, từng xuất hiện tại trang viên nhà họ Tô, chính là người làm của Sở Phục Thịnh, tên là Lâm Uyên.  Từ sau lần trước, ông ta vẫn luôn ở chỗ tối quan sát Tô Thương, định làm rõ những bí mật của Tô Thương.  Hôm qua, Tô Thương lái máy bay trực thăng đi vào chiến trường biên giới phía Nam, Lâm Uyên cũng đi theo.  Có điều.  Ông ta không dùng máy bay trực thăng, mà đi bộ đến, vì thế tốc độ chậm hơn một chút.  Khi Lâm Uyên đuổi tới chiến trường biên giới phía Nam, trời đã sáng rồi, biên giới phía nam đã kết thúc chiến đấu, Tô Thương cũng đã không còn ở đó.  Sau đó.  Lâm Uyên liền khống chế Lưu Huy và Vương Trại, sau khi hỏi thăm một chút thì biết được Tô Thương đang trốn tránh sự truy sát của Đoan Mộc Lưu.  "Tiền bối, tin tức này là tiểu đội trưởng nói cho chúng tôi biết, cực kỳ chính xác."  Lúc này, Lưu Huy nói: "Cái người tên Đoan Mộc Lưu kia, lai lịch quá lớn, Tô thiếu gia tất nhiên không phải đối thủ của ông ta, nếu như ông muốn tìm Tô thiếu gia, thì mời ông nhanh chóng đi đến nước D, nếu đi trễ thì chỉ sợ Tô thiếu gia đã rời vào tay của Đoan Mộc Lưu rồi."  Lúc này.  Lưu Huy cùng Vương Trại, bị phong tỏa chân khí trong cơ thể, nằm dưới đất, không thể nào động đậy được.  Mặc dù Lưu Huy biết, người thiếu niên trước mặt đó không thể coi thường được, tìm kiếm cậu chủ chắc chắn không có lòng tốt gì, nhưng cậu ấy vẫn nói ra tung tích cậu chủ.  Bởi vì cậu chủ đang bị Đoan Mộc Lưu truy sát, mà Đoan Mộc Lưu mạnh như vậy mà.

Chương 645