Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…
Chương 558
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 558Lúc này, Hoắc Hướng Anh đi tới, ông ta thấy vậy liền vội vàng nói: “Cô gái này, mời ngồi, có tôi ở đây, cô không cần câu nệ bất cứ thứ gì”.Lục Hi kéo ống tay áo Trương Ngọc Kỳ ép cô ta ngồi xuống, sau đó anh cười nói: “Giới thiệu với cô, người này chính là ông Hoắc Hướng Anh. Còn đây là cô Trương Ngọc Kỳ”.Trương Ngọc Kỳ vừa nghe xong liền kinh ngạc, cái tên nhãi thích khoác lác này lẽ nào thật sự quen biết nhân vật như Hoắc Hướng Anh?Dù thế nào cô cũng có chút không tin.Lúc này, Hoắc Hướng Anh vừa nghe Lục Hi giới thiệu cô ta, ông ta vội vàng bước lên trước chìa tay mình ra và nhiệt tình nói: “Cô Trương Ngọc Kỳ, rất vui được gặp mặt”.Thật ra ông ta không quen Trương Ngọc Kỳ, chỉ là mỗi người bên cạnh Lục Hi đều đáng được tôn trọng. Vì vậy, lời nói khách sáo là vô cùng cần thiết.“Ông chính là ông Hoắc Hướng Anh?”Trương Ngọc Kỳ không thể tin được, cô ta chìa tay ra nhẹ nhàng bắt tay với Hoắc Hướng Anh.Hoắc Hướng Anh cười nói: “Chính là tôi”.Bây giờ Trương Ngọc Kỳ đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, một người tuổi tác lớn như Hoắc Hướng Anh không thể nào nói đùa với cô ta, hơn nữa những người này vừa nhìn liền thấy đều có khí thế phi phàm, chắc chắn không nhầm.…Trương Ngọc Kỳ vẫn còn đang khϊếp sợ, lúc này Lục Hi nói: “Mọi người cũng ngồi đi, có chút chuyện muốn nói với ông”.Hoắc Hước Anh vội vàng đồng ý, ông ta ra hiệu cho một đám ông lớn ngồi xuống, còn mình thì ngồi bên cạnh Lục Hi, làm ra vẻ lắng nghe.Lục Hi nhíu mày nói: “Ông gọi ba người Thần Hi Quân, Nhan Phi Hoa và Vương Bỉnh Lâm qua đây, tôi có lời muốn nói”.Người quen này chẳng phải ai khác mà chính là Ngư Bạch.Khi nhìn thấy Lục Hi, Ngư Bạch hết sức kinh ngạc, sau đó nhiệt tình chào hỏi anh.Lục Hi cũng cảm thấy bất ngờ, hai người trò chuyện đôi câu, bởi vì Ngư Bạch vẫn phải làm việc nên Lục Hi ngồi xuống vị trí của mình.Chẳng bao lâu sau, máy bay cất cánh, lao thẳng lên bầu trời xanh.Nhìn mấy tầng mây trắng bên dưới máy bay, chẳng hiểu tại sao, Lục Hi nhớ tới người mặc áo đen đã hóa thành nước cùng với giáo hội Light.Hai tổ chức này đều vô cùng thần bí và lớn mạnh, nhưng mình lại có mâu thuẫn không hề nhỏ với chúng, nên chuẩn bị thật tốt.Lục Hi chưa từng nghĩ rằng bản thân mình là vô địch, cũng chưa từng đánh giá thấp bất kỳ kẻ địch này. Chỉ là tính đến hiện giờ, anh chưa gặp phải đối thủ nào thôi.Thế nhưng, đúng lúc này, khoang thương gia vọng ra tiếng mắng chửi.Hóa ra, trong lúc Ngư Bạch đưa đồ uống tới thì đột nhiên gặp phải dòng khí lưu, máy bay rung lắc một hồi, cô ta không cẩn thận làm đổ đồ uống lên người một khách hàng trung niên.Người phụ nữ trung niên này lập tức thấy khó chịu.Người này chỉ vào mặt Ngư Bạch mà mắng: “Mày làm ăn cái kiểu quái gì vậy hả, chiếc váy này của tao vừa mới mua ở bên châu Âu về, mấy chục ngàn euro đấy, mày đền nổi không?”
Chương 558
Lúc này, Hoắc Hướng Anh đi tới, ông ta thấy vậy liền vội vàng nói: “Cô gái này, mời ngồi, có tôi ở đây, cô không cần câu nệ bất cứ thứ gì”.
Lục Hi kéo ống tay áo Trương Ngọc Kỳ ép cô ta ngồi xuống, sau đó anh cười nói: “Giới thiệu với cô, người này chính là ông Hoắc Hướng Anh. Còn đây là cô Trương Ngọc Kỳ”.
Trương Ngọc Kỳ vừa nghe xong liền kinh ngạc, cái tên nhãi thích khoác lác này lẽ nào thật sự quen biết nhân vật như Hoắc Hướng Anh?
Dù thế nào cô cũng có chút không tin.
Lúc này, Hoắc Hướng Anh vừa nghe Lục Hi giới thiệu cô ta, ông ta vội vàng bước lên trước chìa tay mình ra và nhiệt tình nói: “Cô Trương Ngọc Kỳ, rất vui được gặp mặt”.
Thật ra ông ta không quen Trương Ngọc Kỳ, chỉ là mỗi người bên cạnh Lục Hi đều đáng được tôn trọng. Vì vậy, lời nói khách sáo là vô cùng cần thiết.
“Ông chính là ông Hoắc Hướng Anh?”
Trương Ngọc Kỳ không thể tin được, cô ta chìa tay ra nhẹ nhàng bắt tay với Hoắc Hướng Anh.
Hoắc Hướng Anh cười nói: “Chính là tôi”.
Bây giờ Trương Ngọc Kỳ đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, một người tuổi tác lớn như Hoắc Hướng Anh không thể nào nói đùa với cô ta, hơn nữa những người này vừa nhìn liền thấy đều có khí thế phi phàm, chắc chắn không nhầm.
…
Trương Ngọc Kỳ vẫn còn đang khϊếp sợ, lúc này Lục Hi nói: “Mọi người cũng ngồi đi, có chút chuyện muốn nói với ông”.
Hoắc Hước Anh vội vàng đồng ý, ông ta ra hiệu cho một đám ông lớn ngồi xuống, còn mình thì ngồi bên cạnh Lục Hi, làm ra vẻ lắng nghe.
Lục Hi nhíu mày nói: “Ông gọi ba người Thần Hi Quân, Nhan Phi Hoa và Vương Bỉnh Lâm qua đây, tôi có lời muốn nói”.
Người quen này chẳng phải ai khác mà chính là Ngư Bạch.
Khi nhìn thấy Lục Hi, Ngư Bạch hết sức kinh ngạc, sau đó nhiệt tình chào hỏi anh.
Lục Hi cũng cảm thấy bất ngờ, hai người trò chuyện đôi câu, bởi vì Ngư Bạch vẫn phải làm việc nên Lục Hi ngồi xuống vị trí của mình.
Chẳng bao lâu sau, máy bay cất cánh, lao thẳng lên bầu trời xanh.
Nhìn mấy tầng mây trắng bên dưới máy bay, chẳng hiểu tại sao, Lục Hi nhớ tới người mặc áo đen đã hóa thành nước cùng với giáo hội Light.
Hai tổ chức này đều vô cùng thần bí và lớn mạnh, nhưng mình lại có mâu thuẫn không hề nhỏ với chúng, nên chuẩn bị thật tốt.
Lục Hi chưa từng nghĩ rằng bản thân mình là vô địch, cũng chưa từng đánh giá thấp bất kỳ kẻ địch này. Chỉ là tính đến hiện giờ, anh chưa gặp phải đối thủ nào thôi.
Thế nhưng, đúng lúc này, khoang thương gia vọng ra tiếng mắng chửi.
Hóa ra, trong lúc Ngư Bạch đưa đồ uống tới thì đột nhiên gặp phải dòng khí lưu, máy bay rung lắc một hồi, cô ta không cẩn thận làm đổ đồ uống lên người một khách hàng trung niên.
Người phụ nữ trung niên này lập tức thấy khó chịu.
Người này chỉ vào mặt Ngư Bạch mà mắng: “Mày làm ăn cái kiểu quái gì vậy hả, chiếc váy này của tao vừa mới mua ở bên châu Âu về, mấy chục ngàn euro đấy, mày đền nổi không?”
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 558Lúc này, Hoắc Hướng Anh đi tới, ông ta thấy vậy liền vội vàng nói: “Cô gái này, mời ngồi, có tôi ở đây, cô không cần câu nệ bất cứ thứ gì”.Lục Hi kéo ống tay áo Trương Ngọc Kỳ ép cô ta ngồi xuống, sau đó anh cười nói: “Giới thiệu với cô, người này chính là ông Hoắc Hướng Anh. Còn đây là cô Trương Ngọc Kỳ”.Trương Ngọc Kỳ vừa nghe xong liền kinh ngạc, cái tên nhãi thích khoác lác này lẽ nào thật sự quen biết nhân vật như Hoắc Hướng Anh?Dù thế nào cô cũng có chút không tin.Lúc này, Hoắc Hướng Anh vừa nghe Lục Hi giới thiệu cô ta, ông ta vội vàng bước lên trước chìa tay mình ra và nhiệt tình nói: “Cô Trương Ngọc Kỳ, rất vui được gặp mặt”.Thật ra ông ta không quen Trương Ngọc Kỳ, chỉ là mỗi người bên cạnh Lục Hi đều đáng được tôn trọng. Vì vậy, lời nói khách sáo là vô cùng cần thiết.“Ông chính là ông Hoắc Hướng Anh?”Trương Ngọc Kỳ không thể tin được, cô ta chìa tay ra nhẹ nhàng bắt tay với Hoắc Hướng Anh.Hoắc Hướng Anh cười nói: “Chính là tôi”.Bây giờ Trương Ngọc Kỳ đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, một người tuổi tác lớn như Hoắc Hướng Anh không thể nào nói đùa với cô ta, hơn nữa những người này vừa nhìn liền thấy đều có khí thế phi phàm, chắc chắn không nhầm.…Trương Ngọc Kỳ vẫn còn đang khϊếp sợ, lúc này Lục Hi nói: “Mọi người cũng ngồi đi, có chút chuyện muốn nói với ông”.Hoắc Hước Anh vội vàng đồng ý, ông ta ra hiệu cho một đám ông lớn ngồi xuống, còn mình thì ngồi bên cạnh Lục Hi, làm ra vẻ lắng nghe.Lục Hi nhíu mày nói: “Ông gọi ba người Thần Hi Quân, Nhan Phi Hoa và Vương Bỉnh Lâm qua đây, tôi có lời muốn nói”.Người quen này chẳng phải ai khác mà chính là Ngư Bạch.Khi nhìn thấy Lục Hi, Ngư Bạch hết sức kinh ngạc, sau đó nhiệt tình chào hỏi anh.Lục Hi cũng cảm thấy bất ngờ, hai người trò chuyện đôi câu, bởi vì Ngư Bạch vẫn phải làm việc nên Lục Hi ngồi xuống vị trí của mình.Chẳng bao lâu sau, máy bay cất cánh, lao thẳng lên bầu trời xanh.Nhìn mấy tầng mây trắng bên dưới máy bay, chẳng hiểu tại sao, Lục Hi nhớ tới người mặc áo đen đã hóa thành nước cùng với giáo hội Light.Hai tổ chức này đều vô cùng thần bí và lớn mạnh, nhưng mình lại có mâu thuẫn không hề nhỏ với chúng, nên chuẩn bị thật tốt.Lục Hi chưa từng nghĩ rằng bản thân mình là vô địch, cũng chưa từng đánh giá thấp bất kỳ kẻ địch này. Chỉ là tính đến hiện giờ, anh chưa gặp phải đối thủ nào thôi.Thế nhưng, đúng lúc này, khoang thương gia vọng ra tiếng mắng chửi.Hóa ra, trong lúc Ngư Bạch đưa đồ uống tới thì đột nhiên gặp phải dòng khí lưu, máy bay rung lắc một hồi, cô ta không cẩn thận làm đổ đồ uống lên người một khách hàng trung niên.Người phụ nữ trung niên này lập tức thấy khó chịu.Người này chỉ vào mặt Ngư Bạch mà mắng: “Mày làm ăn cái kiểu quái gì vậy hả, chiếc váy này của tao vừa mới mua ở bên châu Âu về, mấy chục ngàn euro đấy, mày đền nổi không?”