Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…
Chương 734
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 734Trong cơ thể ông ta có một cảm giác thông suốt kéo dài từ lục phủ ngũ tạng đến cả người. Ông ta cảm thấy cả người nhẹ nhàng như muốn bay lên vậy.“Đây, đây là gì vậy?”, ông ta kinh hãi hỏi.Lâm Tiêu có thể cảm nhận được rõ ràng rằng món đồ này không đơn giản, có vẻ là vật của nhà tiên.Lục Hi đắc ý cười nói: “Đây là nhũ dịch Chung Linh mà ông đã từng ngâm người đó”.Lâm Tiêu ngẩn ra: “Nhũ dịch Chung Linh lúc ấy chẳng phải là khô cứng sao?”Lục Hi lắc đầu: “Nhũ dịch Chung Linh này là tôi tự sản xuất, hơn nữa là đã được pha loãng rồi”.Lâm Tiêu kinh hãi, không ngờ nơi này lại có cả nhũ dịch Chung Linh. Chính ông ta đã được trải nghiệm sự thần kỳ của nó.Sau khi ngâm mình trong nhũ dịch Chung Linh, ông ta đã có ý muốn đột phá vào tông sư trung kỳ, đây là cảm giác mà ông ta chưa từng có từ trước tới nay.Thứ đồ thần kỳ này mà cậu Lục cũng tạo ra được?Lúc này, chỉ nghe Lục Hi nói: “Tôi định cho ông đem bán ra ngoài, mỗi bình hai trăm ngàn, ông thấy sao?”Lâm Tiêu lập tức nói: “Hai trăm ngàn có ít quá không?”Lâm Tiêu đương nhiên là biết giá trị của nhũ dịch Chung Linh, cho dù có pha loãng thì cũng không chỉ dừng lại ở hai trăm ngàn. Nếu lấy ra đồ vật này thì chắc chắn sẽ khiến đám nhà giàu tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán, còn ai quan tâm đến cái giá hai trăm ngàn nữa?Lục Hi chau mày nói: “Vậy ông nghĩ nên để giá bao nhiêu?”“Ít nhất là một triệu, mà chỉ bán giới hạn thôi”, Lâm Tiêu quả quyết nói.Lục Hi lúc này mới cảm thấy bản thân đã coi thường những kẻ có tiền quá rồi, bèn cười đáp: “Được, tùy ông vậy, mà ông đã nghĩ ra cách đem bán những thứ này chưa?”Lâm Tiêu cười đáp: “Cậu yên tâm, tôi sẽ gửi thϊếp mời các tông sư đến một chuyến, cho bọn họ quyền tiêu thụ, mỗi người sẽ được lấy một số lượng giới hạn. Chúng ta bán cho họ là một triệu, còn họ bán ra bao nhiêu thì chúng ta không quan tâm”.Lục Hi nghe vậy, cảm giác ý tưởng này không tệ, cũng giảm bớt được phiền phức.Sau đó anh bèn gật đầu: “Cũng được, nhưng phải giữ bí mật, không được cho ai biết là lấy ra từ chỗ tôi”.“Cậu Lục cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ giữ bí mật”, Lâm Tiêu thề thốt.Sau đó Lục Hi đi qua đi lại, trầm tư rồi nói: “Bây giờ tôi vẫn chưa rõ sản lượng của nhũ dịch Chung Linh, cần một tháng để tính toán, ông cầm chỗ này đi trước đi, khi nào xác định xong thì sẽ tính xem cho những người kia bao nhiêu phần”.“Vâng, cậu Lục, tôi sẽ đi xử lý chuyện này”.Lâm Tiêu cất hết vào túi, chào tạm biệt Lục Hi rồi rời đi.Khi quay về nhà mình, Lâm Tiêu nhìn mấy bình nhũ dịch Chung Linh thì cười to không ngừng.Thứ này có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, nếu bán ra ngoài chắc chắn sẽ là sản phẩm khiến cả thế giới khϊếp sợ.Mà cậu Lục lại trao quyền tiêu thụ cho ông ta, đến lúc ấy, tất cả tông sư sẽ đều phải nể mặt ông ta, địa vị của ông ta trong giới tông sư sẽ cất cao vô cùng.“Người đâu, lập tức cho mời toàn bộ tông sư Hoa Hạ tới, nói là lời mời của Lâm Tiêu”.
Chương 734
Trong cơ thể ông ta có một cảm giác thông suốt kéo dài từ lục phủ ngũ tạng đến cả người. Ông ta cảm thấy cả người nhẹ nhàng như muốn bay lên vậy.
“Đây, đây là gì vậy?”, ông ta kinh hãi hỏi.
Lâm Tiêu có thể cảm nhận được rõ ràng rằng món đồ này không đơn giản, có vẻ là vật của nhà tiên.
Lục Hi đắc ý cười nói: “Đây là nhũ dịch Chung Linh mà ông đã từng ngâm người đó”.
Lâm Tiêu ngẩn ra: “Nhũ dịch Chung Linh lúc ấy chẳng phải là khô cứng sao?”
Lục Hi lắc đầu: “Nhũ dịch Chung Linh này là tôi tự sản xuất, hơn nữa là đã được pha loãng rồi”.
Lâm Tiêu kinh hãi, không ngờ nơi này lại có cả nhũ dịch Chung Linh. Chính ông ta đã được trải nghiệm sự thần kỳ của nó.
Sau khi ngâm mình trong nhũ dịch Chung Linh, ông ta đã có ý muốn đột phá vào tông sư trung kỳ, đây là cảm giác mà ông ta chưa từng có từ trước tới nay.
Thứ đồ thần kỳ này mà cậu Lục cũng tạo ra được?
Lúc này, chỉ nghe Lục Hi nói: “Tôi định cho ông đem bán ra ngoài, mỗi bình hai trăm ngàn, ông thấy sao?”
Lâm Tiêu lập tức nói: “Hai trăm ngàn có ít quá không?”
Lâm Tiêu đương nhiên là biết giá trị của nhũ dịch Chung Linh, cho dù có pha loãng thì cũng không chỉ dừng lại ở hai trăm ngàn. Nếu lấy ra đồ vật này thì chắc chắn sẽ khiến đám nhà giàu tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán, còn ai quan tâm đến cái giá hai trăm ngàn nữa?
Lục Hi chau mày nói: “Vậy ông nghĩ nên để giá bao nhiêu?”
“Ít nhất là một triệu, mà chỉ bán giới hạn thôi”, Lâm Tiêu quả quyết nói.
Lục Hi lúc này mới cảm thấy bản thân đã coi thường những kẻ có tiền quá rồi, bèn cười đáp: “Được, tùy ông vậy, mà ông đã nghĩ ra cách đem bán những thứ này chưa?”
Lâm Tiêu cười đáp: “Cậu yên tâm, tôi sẽ gửi thϊếp mời các tông sư đến một chuyến, cho bọn họ quyền tiêu thụ, mỗi người sẽ được lấy một số lượng giới hạn. Chúng ta bán cho họ là một triệu, còn họ bán ra bao nhiêu thì chúng ta không quan tâm”.
Lục Hi nghe vậy, cảm giác ý tưởng này không tệ, cũng giảm bớt được phiền phức.
Sau đó anh bèn gật đầu: “Cũng được, nhưng phải giữ bí mật, không được cho ai biết là lấy ra từ chỗ tôi”.
“Cậu Lục cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ giữ bí mật”, Lâm Tiêu thề thốt.
Sau đó Lục Hi đi qua đi lại, trầm tư rồi nói: “Bây giờ tôi vẫn chưa rõ sản lượng của nhũ dịch Chung Linh, cần một tháng để tính toán, ông cầm chỗ này đi trước đi, khi nào xác định xong thì sẽ tính xem cho những người kia bao nhiêu phần”.
“Vâng, cậu Lục, tôi sẽ đi xử lý chuyện này”.
Lâm Tiêu cất hết vào túi, chào tạm biệt Lục Hi rồi rời đi.
Khi quay về nhà mình, Lâm Tiêu nhìn mấy bình nhũ dịch Chung Linh thì cười to không ngừng.
Thứ này có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, nếu bán ra ngoài chắc chắn sẽ là sản phẩm khiến cả thế giới khϊếp sợ.
Mà cậu Lục lại trao quyền tiêu thụ cho ông ta, đến lúc ấy, tất cả tông sư sẽ đều phải nể mặt ông ta, địa vị của ông ta trong giới tông sư sẽ cất cao vô cùng.
“Người đâu, lập tức cho mời toàn bộ tông sư Hoa Hạ tới, nói là lời mời của Lâm Tiêu”.
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 734Trong cơ thể ông ta có một cảm giác thông suốt kéo dài từ lục phủ ngũ tạng đến cả người. Ông ta cảm thấy cả người nhẹ nhàng như muốn bay lên vậy.“Đây, đây là gì vậy?”, ông ta kinh hãi hỏi.Lâm Tiêu có thể cảm nhận được rõ ràng rằng món đồ này không đơn giản, có vẻ là vật của nhà tiên.Lục Hi đắc ý cười nói: “Đây là nhũ dịch Chung Linh mà ông đã từng ngâm người đó”.Lâm Tiêu ngẩn ra: “Nhũ dịch Chung Linh lúc ấy chẳng phải là khô cứng sao?”Lục Hi lắc đầu: “Nhũ dịch Chung Linh này là tôi tự sản xuất, hơn nữa là đã được pha loãng rồi”.Lâm Tiêu kinh hãi, không ngờ nơi này lại có cả nhũ dịch Chung Linh. Chính ông ta đã được trải nghiệm sự thần kỳ của nó.Sau khi ngâm mình trong nhũ dịch Chung Linh, ông ta đã có ý muốn đột phá vào tông sư trung kỳ, đây là cảm giác mà ông ta chưa từng có từ trước tới nay.Thứ đồ thần kỳ này mà cậu Lục cũng tạo ra được?Lúc này, chỉ nghe Lục Hi nói: “Tôi định cho ông đem bán ra ngoài, mỗi bình hai trăm ngàn, ông thấy sao?”Lâm Tiêu lập tức nói: “Hai trăm ngàn có ít quá không?”Lâm Tiêu đương nhiên là biết giá trị của nhũ dịch Chung Linh, cho dù có pha loãng thì cũng không chỉ dừng lại ở hai trăm ngàn. Nếu lấy ra đồ vật này thì chắc chắn sẽ khiến đám nhà giàu tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán, còn ai quan tâm đến cái giá hai trăm ngàn nữa?Lục Hi chau mày nói: “Vậy ông nghĩ nên để giá bao nhiêu?”“Ít nhất là một triệu, mà chỉ bán giới hạn thôi”, Lâm Tiêu quả quyết nói.Lục Hi lúc này mới cảm thấy bản thân đã coi thường những kẻ có tiền quá rồi, bèn cười đáp: “Được, tùy ông vậy, mà ông đã nghĩ ra cách đem bán những thứ này chưa?”Lâm Tiêu cười đáp: “Cậu yên tâm, tôi sẽ gửi thϊếp mời các tông sư đến một chuyến, cho bọn họ quyền tiêu thụ, mỗi người sẽ được lấy một số lượng giới hạn. Chúng ta bán cho họ là một triệu, còn họ bán ra bao nhiêu thì chúng ta không quan tâm”.Lục Hi nghe vậy, cảm giác ý tưởng này không tệ, cũng giảm bớt được phiền phức.Sau đó anh bèn gật đầu: “Cũng được, nhưng phải giữ bí mật, không được cho ai biết là lấy ra từ chỗ tôi”.“Cậu Lục cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ giữ bí mật”, Lâm Tiêu thề thốt.Sau đó Lục Hi đi qua đi lại, trầm tư rồi nói: “Bây giờ tôi vẫn chưa rõ sản lượng của nhũ dịch Chung Linh, cần một tháng để tính toán, ông cầm chỗ này đi trước đi, khi nào xác định xong thì sẽ tính xem cho những người kia bao nhiêu phần”.“Vâng, cậu Lục, tôi sẽ đi xử lý chuyện này”.Lâm Tiêu cất hết vào túi, chào tạm biệt Lục Hi rồi rời đi.Khi quay về nhà mình, Lâm Tiêu nhìn mấy bình nhũ dịch Chung Linh thì cười to không ngừng.Thứ này có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, nếu bán ra ngoài chắc chắn sẽ là sản phẩm khiến cả thế giới khϊếp sợ.Mà cậu Lục lại trao quyền tiêu thụ cho ông ta, đến lúc ấy, tất cả tông sư sẽ đều phải nể mặt ông ta, địa vị của ông ta trong giới tông sư sẽ cất cao vô cùng.“Người đâu, lập tức cho mời toàn bộ tông sư Hoa Hạ tới, nói là lời mời của Lâm Tiêu”.