Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…

Chương 747

Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 747Lục Hi âm thầm cười, anh nhấc chân đi vào.“Sao thế cậu Vương, anh cũng tự ăn cơm à”, Lục Hi cười nói.Vương Bá Hổ liếc anh rồi đáp: “Nói nhảm à, cơm không tự ăn thì ăn thế nào?”Lục Hi nín cười, không nói gì.Lúc này, Vương Bá Hổ nói tiếp: “Hôm nay cậu đây cao hứng mời mày ăn cơm, ngồi đi”.Lục Hi nghe xong cũng không khách khí, anh đặt mông ngồi xuống đối diện Vương Bá Hổ, có lợi ích mà không chiếm thì đúng là khốn kiếp.Lúc này, nhân viên phục vụ đưa lên hai mâm sủi cảo tôm hoàng và chút thức ăn ngon.Lục Hi cầm đũa lên bắt đầu ăn.Vương Bá Hổ thấy vậy liền nói: “Mẹ kiếp, mày đúng thật là không khách khí”.Nói xong, Vương Bá Hổ và Lưu Lộ Lộ cũng ăn, nhưng ánh mắt Lưu Lộ Lộ lại toát lên đầy vẻ khinh thường.Lục Hi không để ý, anh vừa ăn vừa nói: “Tôi nói này cậu Vương, với thân phận của anh phải bao cả dãy phố chứ, bao mỗi cửa hàng sủi cảo thì không phù hợp với thân phận của anh”.Vương Bá Hổ mắt sáng lên, gã nói: “Sao tôi không nghĩ ra nhỉ”.Ngay sau đó, gã phất tay nói với vệ sĩ đứng phía sau: “Đi ra ngoài nói với tất cả cửa tiệm trên dãy phố này, tối nay tôi bao toàn bộ”.“Dạ vâng cậu chủ”.Tên vệ sĩ này nhìn có vẻ đã thấy nhiều chuyện như này rồi, hắn ta cũng không bất ngờ, trực tiếp đi ra ngoài làm việc.Lúc này, Lục Hi bỏ một miếng sủi cảo vào.†rong miệng, anh sững sờ nhìn Vương Bá Hổ nói: “Đại ca, tôi nói thế thôi mà anh cũng coi là thật hả?”Thật ra Lục Hi chỉ đùa thôi, anh không ngờ tên này thật sự muốn bao cả phố, điều này có hơi quá đà rồi.Vương Bá Hổ mạnh mẽ vung tay đáp: “Thế đã là cái gì, nhớ lúc đó cậu đây đón sinh nhật ở Tây Sơn đã từng bao khách sạn lớn nhỏ ở thành phố Nguyên Thái để mở ăn ba ngày, toàn bộ dân thành phố Nguyên Thái đều võ tay khen hay, uy phong đến nhường nào. Bao một phố ăn vặt, hừ hừ, quá tâm thường”.xUGn Lục Hi cố gắng nuốt sủi cảo tôm hoàng trong miệng xuống bụng, anh giơ ngón tay cái lên nói: “Anh giỏi, tôi phục rồi”.Lục Hi bắt đầu im miệng, chỉ ăn cơm.Anh hoàn toàn phục vị đại ca này rồi, không còn gì để nói.Cứ như vậy, Vương Bá Hổ dẫn Lưu Lộ Lộ và Lục Hi tiếp tục đến ăn từng nhà.Vương Bá Hổ và Lưu Lộ Lộ đi tới mỗi nhà cũng chỉ thưởng thức mùi vị, ăn một hai miếng là xong.Nhưng Lục Hi đến mỗi nhà đều ăn một bữa lớn.Mới đầu Vương Bá Hổ còn không để ý, nhưng dần dần, gã phát hiện sức ăn của Lục Hi quá kinh người.Thế là Vương Bá Hổ không tin, gã dẫn Lục Hi vào từng nhà tiếp tục ăn, mỗi một nhà anh đều phải gọi rất nhiều đồ.Lục Hi cũng không khách khí với gã, nếu có người mời khách, cớ sao mà không làm, vậy nên anh cũng cứ ăn thôi.Cứ như vậy ăn từ đêm khuya đến lúc rạng sáng, cuối cùng Lục Hi cũng ăn hết một lượt trên con đường này.

Chương 747

Lục Hi âm thầm cười, anh nhấc chân đi vào.

“Sao thế cậu Vương, anh cũng tự ăn cơm à”, Lục Hi cười nói.

Vương Bá Hổ liếc anh rồi đáp: “Nói nhảm à, cơm không tự ăn thì ăn thế nào?”

Lục Hi nín cười, không nói gì.

Lúc này, Vương Bá Hổ nói tiếp: “Hôm nay cậu đây cao hứng mời mày ăn cơm, ngồi đi”.

Lục Hi nghe xong cũng không khách khí, anh đặt mông ngồi xuống đối diện Vương Bá Hổ, có lợi ích mà không chiếm thì đúng là khốn kiếp.

Lúc này, nhân viên phục vụ đưa lên hai mâm sủi cảo tôm hoàng và chút thức ăn ngon.

Lục Hi cầm đũa lên bắt đầu ăn.

Vương Bá Hổ thấy vậy liền nói: “Mẹ kiếp, mày đúng thật là không khách khí”.

Nói xong, Vương Bá Hổ và Lưu Lộ Lộ cũng ăn, nhưng ánh mắt Lưu Lộ Lộ lại toát lên đầy vẻ khinh thường.

Lục Hi không để ý, anh vừa ăn vừa nói: “Tôi nói này cậu Vương, với thân phận của anh phải bao cả dãy phố chứ, bao mỗi cửa hàng sủi cảo thì không phù hợp với thân phận của anh”.

Vương Bá Hổ mắt sáng lên, gã nói: “Sao tôi không nghĩ ra nhỉ”.

Ngay sau đó, gã phất tay nói với vệ sĩ đứng phía sau: “Đi ra ngoài nói với tất cả cửa tiệm trên dãy phố này, tối nay tôi bao toàn bộ”.

“Dạ vâng cậu chủ”.

Tên vệ sĩ này nhìn có vẻ đã thấy nhiều chuyện như này rồi, hắn ta cũng không bất ngờ, trực tiếp đi ra ngoài làm việc.

Lúc này, Lục Hi bỏ một miếng sủi cảo vào.

†rong miệng, anh sững sờ nhìn Vương Bá Hổ nói: “Đại ca, tôi nói thế thôi mà anh cũng coi là thật hả?”

Thật ra Lục Hi chỉ đùa thôi, anh không ngờ tên này thật sự muốn bao cả phố, điều này có hơi quá đà rồi.

Vương Bá Hổ mạnh mẽ vung tay đáp: “Thế đã là cái gì, nhớ lúc đó cậu đây đón sinh nhật ở Tây Sơn đã từng bao khách sạn lớn nhỏ ở thành phố Nguyên Thái để mở ăn ba ngày, toàn bộ dân thành phố Nguyên Thái đều võ tay khen hay, uy phong đến nhường nào. Bao một phố ăn vặt, hừ hừ, quá tâm thường”.

xUGn Lục Hi cố gắng nuốt sủi cảo tôm hoàng trong miệng xuống bụng, anh giơ ngón tay cái lên nói: “Anh giỏi, tôi phục rồi”.

Lục Hi bắt đầu im miệng, chỉ ăn cơm.

Anh hoàn toàn phục vị đại ca này rồi, không còn gì để nói.

Cứ như vậy, Vương Bá Hổ dẫn Lưu Lộ Lộ và Lục Hi tiếp tục đến ăn từng nhà.

Vương Bá Hổ và Lưu Lộ Lộ đi tới mỗi nhà cũng chỉ thưởng thức mùi vị, ăn một hai miếng là xong.

Nhưng Lục Hi đến mỗi nhà đều ăn một bữa lớn.

Mới đầu Vương Bá Hổ còn không để ý, nhưng dần dần, gã phát hiện sức ăn của Lục Hi quá kinh người.

Thế là Vương Bá Hổ không tin, gã dẫn Lục Hi vào từng nhà tiếp tục ăn, mỗi một nhà anh đều phải gọi rất nhiều đồ.

Lục Hi cũng không khách khí với gã, nếu có người mời khách, cớ sao mà không làm, vậy nên anh cũng cứ ăn thôi.

Cứ như vậy ăn từ đêm khuya đến lúc rạng sáng, cuối cùng Lục Hi cũng ăn hết một lượt trên con đường này.

Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 747Lục Hi âm thầm cười, anh nhấc chân đi vào.“Sao thế cậu Vương, anh cũng tự ăn cơm à”, Lục Hi cười nói.Vương Bá Hổ liếc anh rồi đáp: “Nói nhảm à, cơm không tự ăn thì ăn thế nào?”Lục Hi nín cười, không nói gì.Lúc này, Vương Bá Hổ nói tiếp: “Hôm nay cậu đây cao hứng mời mày ăn cơm, ngồi đi”.Lục Hi nghe xong cũng không khách khí, anh đặt mông ngồi xuống đối diện Vương Bá Hổ, có lợi ích mà không chiếm thì đúng là khốn kiếp.Lúc này, nhân viên phục vụ đưa lên hai mâm sủi cảo tôm hoàng và chút thức ăn ngon.Lục Hi cầm đũa lên bắt đầu ăn.Vương Bá Hổ thấy vậy liền nói: “Mẹ kiếp, mày đúng thật là không khách khí”.Nói xong, Vương Bá Hổ và Lưu Lộ Lộ cũng ăn, nhưng ánh mắt Lưu Lộ Lộ lại toát lên đầy vẻ khinh thường.Lục Hi không để ý, anh vừa ăn vừa nói: “Tôi nói này cậu Vương, với thân phận của anh phải bao cả dãy phố chứ, bao mỗi cửa hàng sủi cảo thì không phù hợp với thân phận của anh”.Vương Bá Hổ mắt sáng lên, gã nói: “Sao tôi không nghĩ ra nhỉ”.Ngay sau đó, gã phất tay nói với vệ sĩ đứng phía sau: “Đi ra ngoài nói với tất cả cửa tiệm trên dãy phố này, tối nay tôi bao toàn bộ”.“Dạ vâng cậu chủ”.Tên vệ sĩ này nhìn có vẻ đã thấy nhiều chuyện như này rồi, hắn ta cũng không bất ngờ, trực tiếp đi ra ngoài làm việc.Lúc này, Lục Hi bỏ một miếng sủi cảo vào.†rong miệng, anh sững sờ nhìn Vương Bá Hổ nói: “Đại ca, tôi nói thế thôi mà anh cũng coi là thật hả?”Thật ra Lục Hi chỉ đùa thôi, anh không ngờ tên này thật sự muốn bao cả phố, điều này có hơi quá đà rồi.Vương Bá Hổ mạnh mẽ vung tay đáp: “Thế đã là cái gì, nhớ lúc đó cậu đây đón sinh nhật ở Tây Sơn đã từng bao khách sạn lớn nhỏ ở thành phố Nguyên Thái để mở ăn ba ngày, toàn bộ dân thành phố Nguyên Thái đều võ tay khen hay, uy phong đến nhường nào. Bao một phố ăn vặt, hừ hừ, quá tâm thường”.xUGn Lục Hi cố gắng nuốt sủi cảo tôm hoàng trong miệng xuống bụng, anh giơ ngón tay cái lên nói: “Anh giỏi, tôi phục rồi”.Lục Hi bắt đầu im miệng, chỉ ăn cơm.Anh hoàn toàn phục vị đại ca này rồi, không còn gì để nói.Cứ như vậy, Vương Bá Hổ dẫn Lưu Lộ Lộ và Lục Hi tiếp tục đến ăn từng nhà.Vương Bá Hổ và Lưu Lộ Lộ đi tới mỗi nhà cũng chỉ thưởng thức mùi vị, ăn một hai miếng là xong.Nhưng Lục Hi đến mỗi nhà đều ăn một bữa lớn.Mới đầu Vương Bá Hổ còn không để ý, nhưng dần dần, gã phát hiện sức ăn của Lục Hi quá kinh người.Thế là Vương Bá Hổ không tin, gã dẫn Lục Hi vào từng nhà tiếp tục ăn, mỗi một nhà anh đều phải gọi rất nhiều đồ.Lục Hi cũng không khách khí với gã, nếu có người mời khách, cớ sao mà không làm, vậy nên anh cũng cứ ăn thôi.Cứ như vậy ăn từ đêm khuya đến lúc rạng sáng, cuối cùng Lục Hi cũng ăn hết một lượt trên con đường này.

Chương 747