“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 657
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Cái lão độc vật Lâm Uyên này, hạ độc khá là xảo quyệt, căn bản không thể cưỡng ép để giải độc được. Muốn giải loại độc này, chỉ có một cách, đó chính là thuận theo độc lý. Chỉ cần âm dương kết hợp, thì độc tố trong cơ thể của Tây Dao sẽ tự nhiên mà biến mất. "Chuyện này..." Tây Dao nghiến răng hỏi: "Ngoài cách đó ra, thì...thì không có cách gì khác sao?" Tô Thương lắc đầu, sau đó sắc mặt ngưng trọng nói: "Chị Tây Dao, chắc hẳn chị cũng cảm nhận ra được, loại độc này quá mạnh, đêm may nếu như không giải sạch thì chỉ e là chị..." Lời nói còn lại, Tô Thương không muốn nói tiếp, nhưng ý tứ thì đã rõ ràng rồi. Hoặc là âm dương kết hợp để giải độc, hoặc là...chỉ còn con đường chết. Biểu cảm của Tây Dao cực kỳ phức tạp, sau một hồi tranh đấu kịch liệt, sau cùng ánh mắt cô ấy nhìn sang Tô Thương. "Nhóc con, đi cùng với tôi!" "Ặc, chị Tây Dao, tôi..." Tô Thương đang chuẩn bị nói gì đó, nhưng còn chưa đợi anh nói hết thì Tây Dao đã dùng tay đánh ngất anh đi. Sau đó. Tây Dao hô hấp dồn dập ôm lấy Tô Thương, tung người biến mất vào trong màn đêm. Ở nơi đó, Giang Thành Dương, Lưu Huy, cùng với Vương Trại, ba người ba khuôn mặt ngỡ ngàng. "Chuyện gì vậy, cậu chủ bị một người phụ nữ bắt đi rồi, bọn họ đi làm gì vậy chứ?" "Người phụ nữ vừa cứu chúng ta, dường như đã trúng một loại độc gì đó, cần phải có âm dương điều hòa...lẽ nào cô ấy bắt cậu chủ đi là để..." "Đánh rắm, sĩ quan huấn luyện của chúng tôi là quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, làm sao có thể làm ra chuyện xấu xa đó chứ, rõ ràng là Tô Thương..." Giang Thành Dương không tiếc sức lực giải thích giùm cho Tây Dao, nhưng anh ta cũng không biết nên nói cái gì. Bởi vì chính mắt anh ta nhìn thấy, sĩ quan huấn luyện đánh ngất Tô Thương rồi ôm Tô Thương chạy đi. F*ck. Sĩ quan huấn luyện à sĩ quan huấn luyện, đừng có mà kích động vậy chứ, cô là viên ngọc quý giá nhất của Quốc Nhận, không thể trở thành người đẹp cho không tên nhóc Tô Thương vậy chứ. Sau khi Tây Dao mang Tô Thương rời đi, thì Lưu Huy, Vương Trại cùng với Giang Thành Dương cãi lộn với nhau. Bọn họ cũng không rời đi, mà lựa chọn ở lại bên cạnh máy bay trực thăng để đợi. "Vương Trại, cậu đoán xem cậu chủ và sĩ quan huấn luyện xinh đẹp kia cần bao lâu mới trở lại?" "Cậu chủ dũng mãnh như vậy, ít nhất cũng phải hai tiếng nhá."
Cái lão độc vật Lâm Uyên này, hạ độc khá là xảo quyệt, căn bản không thể cưỡng ép để giải độc được.
Muốn giải loại độc này, chỉ có một cách, đó chính là thuận theo độc lý.
Chỉ cần âm dương kết hợp, thì độc tố trong cơ thể của Tây Dao sẽ tự nhiên mà biến mất.
"Chuyện này..."
Tây Dao nghiến răng hỏi: "Ngoài cách đó ra, thì...thì không có cách gì khác sao?"
Tô Thương lắc đầu, sau đó sắc mặt ngưng trọng nói: "Chị Tây Dao, chắc hẳn chị cũng cảm nhận ra được, loại độc này quá mạnh, đêm may nếu như không giải sạch thì chỉ e là chị..."
Lời nói còn lại, Tô Thương không muốn nói tiếp, nhưng ý tứ thì đã rõ ràng rồi.
Hoặc là âm dương kết hợp để giải độc, hoặc là...chỉ còn con đường chết.
Biểu cảm của Tây Dao cực kỳ phức tạp, sau một hồi tranh đấu kịch liệt, sau cùng ánh mắt cô ấy nhìn sang Tô Thương.
"Nhóc con, đi cùng với tôi!"
"Ặc, chị Tây Dao, tôi..."
Tô Thương đang chuẩn bị nói gì đó, nhưng còn chưa đợi anh nói hết thì Tây Dao đã dùng tay đánh ngất anh đi.
Sau đó.
Tây Dao hô hấp dồn dập ôm lấy Tô Thương, tung người biến mất vào trong màn đêm.
Ở nơi đó, Giang Thành Dương, Lưu Huy, cùng với Vương Trại, ba người ba khuôn mặt ngỡ ngàng.
"Chuyện gì vậy, cậu chủ bị một người phụ nữ bắt đi rồi, bọn họ đi làm gì vậy chứ?"
"Người phụ nữ vừa cứu chúng ta, dường như đã trúng một loại độc gì đó, cần phải có âm dương điều hòa...lẽ nào cô ấy bắt cậu chủ đi là để..."
"Đánh rắm, sĩ quan huấn luyện của chúng tôi là quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, làm sao có thể làm ra chuyện xấu xa đó chứ, rõ ràng là Tô Thương..."
Giang Thành Dương không tiếc sức lực giải thích giùm cho Tây Dao, nhưng anh ta cũng không biết nên nói cái gì.
Bởi vì chính mắt anh ta nhìn thấy, sĩ quan huấn luyện đánh ngất Tô Thương rồi ôm Tô Thương chạy đi.
F*ck.
Sĩ quan huấn luyện à sĩ quan huấn luyện, đừng có mà kích động vậy chứ, cô là viên ngọc quý giá nhất của Quốc Nhận, không thể trở thành người đẹp cho không tên nhóc Tô Thương vậy chứ.
Sau khi Tây Dao mang Tô Thương rời đi, thì Lưu Huy, Vương Trại cùng với Giang Thành Dương cãi lộn với nhau.
Bọn họ cũng không rời đi, mà lựa chọn ở lại bên cạnh máy bay trực thăng để đợi.
"Vương Trại, cậu đoán xem cậu chủ và sĩ quan huấn luyện xinh đẹp kia cần bao lâu mới trở lại?"
"Cậu chủ dũng mãnh như vậy, ít nhất cũng phải hai tiếng nhá."
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Cái lão độc vật Lâm Uyên này, hạ độc khá là xảo quyệt, căn bản không thể cưỡng ép để giải độc được. Muốn giải loại độc này, chỉ có một cách, đó chính là thuận theo độc lý. Chỉ cần âm dương kết hợp, thì độc tố trong cơ thể của Tây Dao sẽ tự nhiên mà biến mất. "Chuyện này..." Tây Dao nghiến răng hỏi: "Ngoài cách đó ra, thì...thì không có cách gì khác sao?" Tô Thương lắc đầu, sau đó sắc mặt ngưng trọng nói: "Chị Tây Dao, chắc hẳn chị cũng cảm nhận ra được, loại độc này quá mạnh, đêm may nếu như không giải sạch thì chỉ e là chị..." Lời nói còn lại, Tô Thương không muốn nói tiếp, nhưng ý tứ thì đã rõ ràng rồi. Hoặc là âm dương kết hợp để giải độc, hoặc là...chỉ còn con đường chết. Biểu cảm của Tây Dao cực kỳ phức tạp, sau một hồi tranh đấu kịch liệt, sau cùng ánh mắt cô ấy nhìn sang Tô Thương. "Nhóc con, đi cùng với tôi!" "Ặc, chị Tây Dao, tôi..." Tô Thương đang chuẩn bị nói gì đó, nhưng còn chưa đợi anh nói hết thì Tây Dao đã dùng tay đánh ngất anh đi. Sau đó. Tây Dao hô hấp dồn dập ôm lấy Tô Thương, tung người biến mất vào trong màn đêm. Ở nơi đó, Giang Thành Dương, Lưu Huy, cùng với Vương Trại, ba người ba khuôn mặt ngỡ ngàng. "Chuyện gì vậy, cậu chủ bị một người phụ nữ bắt đi rồi, bọn họ đi làm gì vậy chứ?" "Người phụ nữ vừa cứu chúng ta, dường như đã trúng một loại độc gì đó, cần phải có âm dương điều hòa...lẽ nào cô ấy bắt cậu chủ đi là để..." "Đánh rắm, sĩ quan huấn luyện của chúng tôi là quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, làm sao có thể làm ra chuyện xấu xa đó chứ, rõ ràng là Tô Thương..." Giang Thành Dương không tiếc sức lực giải thích giùm cho Tây Dao, nhưng anh ta cũng không biết nên nói cái gì. Bởi vì chính mắt anh ta nhìn thấy, sĩ quan huấn luyện đánh ngất Tô Thương rồi ôm Tô Thương chạy đi. F*ck. Sĩ quan huấn luyện à sĩ quan huấn luyện, đừng có mà kích động vậy chứ, cô là viên ngọc quý giá nhất của Quốc Nhận, không thể trở thành người đẹp cho không tên nhóc Tô Thương vậy chứ. Sau khi Tây Dao mang Tô Thương rời đi, thì Lưu Huy, Vương Trại cùng với Giang Thành Dương cãi lộn với nhau. Bọn họ cũng không rời đi, mà lựa chọn ở lại bên cạnh máy bay trực thăng để đợi. "Vương Trại, cậu đoán xem cậu chủ và sĩ quan huấn luyện xinh đẹp kia cần bao lâu mới trở lại?" "Cậu chủ dũng mãnh như vậy, ít nhất cũng phải hai tiếng nhá."