“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 677

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Cậu thanh niên kia, chịu chết đi!"  Tứ hộ pháp lao tới trước mặt Tô Thương, chân khí cuồn cuộn trong tay bất chợt đánh về phía Tô Thương.  "Sợ rằng người phải chết chính là ông!"  Khóe miệng Tô Thương nhếch lên, không nói lời thừa, lập tức búng tay thi triển thuật Thủy Long.  Vù!  Thoáng chốc, một con trường long được tạo thành bởi linh khí ngưng tụ xuất hiện, nó gầm thét bắn về phía Tứ hộ pháp.  "Cái gì!"  "Uy thế kinh khủng thật, chuyện này... Phụt!"  Tứ hộ pháp vô cùng sợ hãi, đồng tử nhanh chóng co rút lại. Trước mặt Tô Thương, ông ta hoàn toàn mất ý nghĩ chống cự, sợ tới mức xoay người tính chạy trốn.  Nhưng rất nhanh, linh khí Thủy Long đã xông tới, trong nháy mắt xuyên thủng tim Tứ hộ pháp.  Tứ hộ pháp còn chưa nói xong đã về chầu ông bà, cho đến chết nhưng trong mắt đều tràn ngập hoảng sợ.  "Lão Tứ!"  Tam hộ pháp ở xa nhìn thấy một màn này, trong lòng nhất thời căng thẳng, ánh mắt nhìn Tô Thương cũng tràn ngập sợ hãi: "Sao cậu thanh niên này lại có thực lực kinh khủng như thế!"  "Hóa ra không phải cậu ta không có chân khí, mà do cảnh giới của mình thấp nên không thể phát hiện ra."  "Chân khí cậu ta sử dụng lại quỷ dị như thế, không đúng... Hình như đó không phải là chân khí, mà là năng lượng giống với Vương Phú Quý sử dụng!"  "Sở dĩ tông chủ không giết Vương Phú Quý, ngoại trừ việc Lưu Sở Điềm lấy cái chết ra đe dọa thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó là muốn biết xem rốt cuộc năng lượng mà Vương Phú Quý sử dụng là cái gì."   Tam hộ pháp vừa đấu với Hứa Sơn Cư, vừa nhìn chằm chằm Tô Thương. Vài giây sau, ông ta chợt tung người chạy trốn.  Tam hộ pháp biết rõ, bây giờ bản thân không hề nắm phần thắng, chỉ có chạy về tìm tông chủ thì bản thân mới có cơ hội sống sót.  Nhưng Hứa Sơn Cư lại không buông tha ông ta dễ dàng như vậy. Ông ta tung người về trước, chưởng vào lưng Tam hộ pháp.  "Phụt!"  Tam hộ pháp lập tức ngã xuống đất không dậy nổi, ông ta phun ra một ngụm máu, sắc mặt cũng tái nhợt đôi chút.  Ngay sau đó.  Hứa Sơn Cư quay lại đứng sau Tô Thương, khom nửa người, tư thế kính cẩn lễ phép.  "Ha ha."  Tô Thương sải bước đi tới trước mặt Tam hộ pháp đang bị trọng thương, biểu cảm u ám đang tính ra tay gi3t chết ông ta ngay lập tức.  "Mấy người không thể giết tôi!"  Tam hộ pháp lại ho một ngụm máu, sau đó vội vàng nói: "Tôi là Thiết Quyền tông hộ pháp, nếu cậu giết tôi, chắc chắn tông chủ chúng tôi sẽ không bỏ qua cho cậu!"  "Thiết Quyền tông?"

"Cậu thanh niên kia, chịu chết đi!"  

Tứ hộ pháp lao tới trước mặt Tô Thương, chân khí cuồn cuộn trong tay bất chợt đánh về phía Tô Thương.  

"Sợ rằng người phải chết chính là ông!"  

Khóe miệng Tô Thương nhếch lên, không nói lời thừa, lập tức búng tay thi triển thuật Thủy Long.  

Vù!  

Thoáng chốc, một con trường long được tạo thành bởi linh khí ngưng tụ xuất hiện, nó gầm thét bắn về phía Tứ hộ pháp.  

"Cái gì!"  

"Uy thế kinh khủng thật, chuyện này... Phụt!"  

Tứ hộ pháp vô cùng sợ hãi, đồng tử nhanh chóng co rút lại. Trước mặt Tô Thương, ông ta hoàn toàn mất ý nghĩ chống cự, sợ tới mức xoay người tính chạy trốn.  

Nhưng rất nhanh, linh khí Thủy Long đã xông tới, trong nháy mắt xuyên thủng tim Tứ hộ pháp.  

Tứ hộ pháp còn chưa nói xong đã về chầu ông bà, cho đến chết nhưng trong mắt đều tràn ngập hoảng sợ.  

"Lão Tứ!"  

Tam hộ pháp ở xa nhìn thấy một màn này, trong lòng nhất thời căng thẳng, ánh mắt nhìn Tô Thương cũng tràn ngập sợ hãi: "Sao cậu thanh niên này lại có thực lực kinh khủng như thế!"  

"Hóa ra không phải cậu ta không có chân khí, mà do cảnh giới của mình thấp nên không thể phát hiện ra."  

"Chân khí cậu ta sử dụng lại quỷ dị như thế, không đúng... Hình như đó không phải là chân khí, mà là năng lượng giống với Vương Phú Quý sử dụng!"  

"Sở dĩ tông chủ không giết Vương Phú Quý, ngoại trừ việc Lưu Sở Điềm lấy cái chết ra đe dọa thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó là muốn biết xem rốt cuộc năng lượng mà Vương Phú Quý sử dụng là cái gì."   

Tam hộ pháp vừa đấu với Hứa Sơn Cư, vừa nhìn chằm chằm Tô Thương. Vài giây sau, ông ta chợt tung người chạy trốn.  

Tam hộ pháp biết rõ, bây giờ bản thân không hề nắm phần thắng, chỉ có chạy về tìm tông chủ thì bản thân mới có cơ hội sống sót.  

Nhưng Hứa Sơn Cư lại không buông tha ông ta dễ dàng như vậy. Ông ta tung người về trước, chưởng vào lưng Tam hộ pháp.  

"Phụt!"  

Tam hộ pháp lập tức ngã xuống đất không dậy nổi, ông ta phun ra một ngụm máu, sắc mặt cũng tái nhợt đôi chút.  

Ngay sau đó.  

Hứa Sơn Cư quay lại đứng sau Tô Thương, khom nửa người, tư thế kính cẩn lễ phép.  

"Ha ha."  

Tô Thương sải bước đi tới trước mặt Tam hộ pháp đang bị trọng thương, biểu cảm u ám đang tính ra tay gi3t chết ông ta ngay lập tức.  

"Mấy người không thể giết tôi!"  

Tam hộ pháp lại ho một ngụm máu, sau đó vội vàng nói: "Tôi là Thiết Quyền tông hộ pháp, nếu cậu giết tôi, chắc chắn tông chủ chúng tôi sẽ không bỏ qua cho cậu!"  

"Thiết Quyền tông?"

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Cậu thanh niên kia, chịu chết đi!"  Tứ hộ pháp lao tới trước mặt Tô Thương, chân khí cuồn cuộn trong tay bất chợt đánh về phía Tô Thương.  "Sợ rằng người phải chết chính là ông!"  Khóe miệng Tô Thương nhếch lên, không nói lời thừa, lập tức búng tay thi triển thuật Thủy Long.  Vù!  Thoáng chốc, một con trường long được tạo thành bởi linh khí ngưng tụ xuất hiện, nó gầm thét bắn về phía Tứ hộ pháp.  "Cái gì!"  "Uy thế kinh khủng thật, chuyện này... Phụt!"  Tứ hộ pháp vô cùng sợ hãi, đồng tử nhanh chóng co rút lại. Trước mặt Tô Thương, ông ta hoàn toàn mất ý nghĩ chống cự, sợ tới mức xoay người tính chạy trốn.  Nhưng rất nhanh, linh khí Thủy Long đã xông tới, trong nháy mắt xuyên thủng tim Tứ hộ pháp.  Tứ hộ pháp còn chưa nói xong đã về chầu ông bà, cho đến chết nhưng trong mắt đều tràn ngập hoảng sợ.  "Lão Tứ!"  Tam hộ pháp ở xa nhìn thấy một màn này, trong lòng nhất thời căng thẳng, ánh mắt nhìn Tô Thương cũng tràn ngập sợ hãi: "Sao cậu thanh niên này lại có thực lực kinh khủng như thế!"  "Hóa ra không phải cậu ta không có chân khí, mà do cảnh giới của mình thấp nên không thể phát hiện ra."  "Chân khí cậu ta sử dụng lại quỷ dị như thế, không đúng... Hình như đó không phải là chân khí, mà là năng lượng giống với Vương Phú Quý sử dụng!"  "Sở dĩ tông chủ không giết Vương Phú Quý, ngoại trừ việc Lưu Sở Điềm lấy cái chết ra đe dọa thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó là muốn biết xem rốt cuộc năng lượng mà Vương Phú Quý sử dụng là cái gì."   Tam hộ pháp vừa đấu với Hứa Sơn Cư, vừa nhìn chằm chằm Tô Thương. Vài giây sau, ông ta chợt tung người chạy trốn.  Tam hộ pháp biết rõ, bây giờ bản thân không hề nắm phần thắng, chỉ có chạy về tìm tông chủ thì bản thân mới có cơ hội sống sót.  Nhưng Hứa Sơn Cư lại không buông tha ông ta dễ dàng như vậy. Ông ta tung người về trước, chưởng vào lưng Tam hộ pháp.  "Phụt!"  Tam hộ pháp lập tức ngã xuống đất không dậy nổi, ông ta phun ra một ngụm máu, sắc mặt cũng tái nhợt đôi chút.  Ngay sau đó.  Hứa Sơn Cư quay lại đứng sau Tô Thương, khom nửa người, tư thế kính cẩn lễ phép.  "Ha ha."  Tô Thương sải bước đi tới trước mặt Tam hộ pháp đang bị trọng thương, biểu cảm u ám đang tính ra tay gi3t chết ông ta ngay lập tức.  "Mấy người không thể giết tôi!"  Tam hộ pháp lại ho một ngụm máu, sau đó vội vàng nói: "Tôi là Thiết Quyền tông hộ pháp, nếu cậu giết tôi, chắc chắn tông chủ chúng tôi sẽ không bỏ qua cho cậu!"  "Thiết Quyền tông?"

Chương 677