Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…
Chương 780
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 780Một người đáng sợ như vậy, Barthes lại còn ngông cuồng muốn thiêu chết anh, đúng là bị diều hâu mổ mù đôi mắt rồi.Lục Hi hoạt động cổ tay, thản nhiên nói: “Barthes này, lấy cớ tôi khinh nhờn Tát Mãn, muốn thiêu sống tôi và bạn của tôi để hiến tế, anh nói xem làm thế nào?”Khắc Tẩm vừa nghe, lập tức khuôn mặt lộ ra sát tâm nói: “Bây giờ tôi thịt hắn”.Barthes vừa nghe lời này, lập tức hồn bay phách lạc, kinh hãi nói: “Phật sống Khắc Tẩm, anh không thể tin lời một người ngoài, chúng ta là ngươi cùng tộc mà”.Khắc Tẩm đứng lên, lạnh lùng nhìn Barthes nói: “Mày là nỗi nhục của chúng tao, hôm nay, tao đại diện cho người dân Thổ Phiên, diệt trừ tai họa như mày, đồng thời cũng để mày biết cái giá của việc mạo phạm anh Lục”.Nghe thấy lời này, Barthes không thể tin nổi, nhìn khuôn mặt cười lạnh lùng của Lục Hi, gã thực sự không hiểu, một thanh niên trông có vẻ bình thường sao lại khiến Khắc Tẩm tôn kính như vậy, đến mức phải gϊếŧ mình.“Bây giờ thì hối hận rồi chứ?”, Lục Hi nhìn Barthes cười nói.Barthes ớn lạnh trong lòng, lúc này nói gã không hối hận thì là giả, có thể nói gã đã hối hận đến xanh ruột rồi, sớm biết sẽ xảy ra tình huống này, đánh chết gã thì gã cũng không chọc vào Lục Hi.Nhưng bây giờ hối hận thì có tác dụng gì, nghĩ cách giữ tính mạng mới phải.“Anh Hi, tôi hối hận rồi, tôi không nên làm vậy, anh tha cho tôi đi”, Barthes bắt đầu hết sức dập đầu cầu xin.Khi nhìn thấy Khắc Tẩm, hàng trăm thủ hạ của gã đã sớm quỳ xuống đất, bây giờ thấy Barthes dập đầu cầu xin Lục Hi, bọn chúng đều quay sang nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì, bởi vì đa số bọn chúng đều không hiểu tiếng Hán.Lục Hi hừ lạnh lùng một tiếng, quay đầu không thèm đếm xỉa đến gã.Lúc này, Khắc Tẩm chậm rãi đi về phía Barthes, toàn thân từ trên xuống dưới tỏa ra một luồng sát khí lạnh buốt.Ý của anh Lục đã vô cùng rõ ràng, không cần hỏi lại nữa.Đúng lúc này, Barthes thấy Khắc Tẩm quyết tâm muốn gϊếŧ gã, lại bỗng nhảy lên, vung trường đao trong tay, gào lên nói: “Tao là Thổ Vương ở đây, tín đồ trung thành của đại thần Tát Mãn, mày không gϊếŧ được tao đâu”.Khắc Tẩm vừa nghe liền cười âm hiểm nói: “Thổ Vương, tín đồ trung thành của đại thần Tát Mãn ư? Những điều này đều không cứu được mày”.Khắc Tẩm vừa nói, vừa đi đến gần Barthes.Lúc này, Barthes vung trường đao trong tay, tức giận gào thét lên với thủ hạ quỳ dưới đất: “Đứng lên hết cho tao, chúng mày là người của Barthes tao, đứng lên cho tao, cầm đao của chúng mày chiến đấu cho tao”.Thủ hạ của Barthes quay sang nhìn nhau với vẻ mặt không biết phải làm sao.Barthes là Thổ Vương của bọn họ thì không giả, nhưng Khắc Tẩm là thủ lĩnh tinh thần của Thổ Phiên, bảo họ ra tay với Khắc Tẩm, bọn họ không có cái gan đó, cho nên những người này đều quỳ dưới đất, không ai dám đứng lên.Barthes thấy vậy, nổi giận bừng bừng, lúc này, mấy binh lính thân cận của gã đứng lên, gào lớn với mọi người: “Chúng mày muốn tạo phản hả, Barthes là Thổ Vương của chúng ta, lãnh chủ của chúng mày, ngay cả lời của Barthes mà chúng mày cũng không nghe hả?”
Chương 780
Một người đáng sợ như vậy, Barthes lại còn ngông cuồng muốn thiêu chết anh, đúng là bị diều hâu mổ mù đôi mắt rồi.
Lục Hi hoạt động cổ tay, thản nhiên nói: “Barthes này, lấy cớ tôi khinh nhờn Tát Mãn, muốn thiêu sống tôi và bạn của tôi để hiến tế, anh nói xem làm thế nào?”
Khắc Tẩm vừa nghe, lập tức khuôn mặt lộ ra sát tâm nói: “Bây giờ tôi thịt hắn”.
Barthes vừa nghe lời này, lập tức hồn bay phách lạc, kinh hãi nói: “Phật sống Khắc Tẩm, anh không thể tin lời một người ngoài, chúng ta là ngươi cùng tộc mà”.
Khắc Tẩm đứng lên, lạnh lùng nhìn Barthes nói: “Mày là nỗi nhục của chúng tao, hôm nay, tao đại diện cho người dân Thổ Phiên, diệt trừ tai họa như mày, đồng thời cũng để mày biết cái giá của việc mạo phạm anh Lục”.
Nghe thấy lời này, Barthes không thể tin nổi, nhìn khuôn mặt cười lạnh lùng của Lục Hi, gã thực sự không hiểu, một thanh niên trông có vẻ bình thường sao lại khiến Khắc Tẩm tôn kính như vậy, đến mức phải gϊếŧ mình.
“Bây giờ thì hối hận rồi chứ?”, Lục Hi nhìn Barthes cười nói.
Barthes ớn lạnh trong lòng, lúc này nói gã không hối hận thì là giả, có thể nói gã đã hối hận đến xanh ruột rồi, sớm biết sẽ xảy ra tình huống này, đánh chết gã thì gã cũng không chọc vào Lục Hi.
Nhưng bây giờ hối hận thì có tác dụng gì, nghĩ cách giữ tính mạng mới phải.
“Anh Hi, tôi hối hận rồi, tôi không nên làm vậy, anh tha cho tôi đi”, Barthes bắt đầu hết sức dập đầu cầu xin.
Khi nhìn thấy Khắc Tẩm, hàng trăm thủ hạ của gã đã sớm quỳ xuống đất, bây giờ thấy Barthes dập đầu cầu xin Lục Hi, bọn chúng đều quay sang nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì, bởi vì đa số bọn chúng đều không hiểu tiếng Hán.
Lục Hi hừ lạnh lùng một tiếng, quay đầu không thèm đếm xỉa đến gã.
Lúc này, Khắc Tẩm chậm rãi đi về phía Barthes, toàn thân từ trên xuống dưới tỏa ra một luồng sát khí lạnh buốt.
Ý của anh Lục đã vô cùng rõ ràng, không cần hỏi lại nữa.
Đúng lúc này, Barthes thấy Khắc Tẩm quyết tâm muốn gϊếŧ gã, lại bỗng nhảy lên, vung trường đao trong tay, gào lên nói: “Tao là Thổ Vương ở đây, tín đồ trung thành của đại thần Tát Mãn, mày không gϊếŧ được tao đâu”.
Khắc Tẩm vừa nghe liền cười âm hiểm nói: “Thổ Vương, tín đồ trung thành của đại thần Tát Mãn ư? Những điều này đều không cứu được mày”.
Khắc Tẩm vừa nói, vừa đi đến gần Barthes.
Lúc này, Barthes vung trường đao trong tay, tức giận gào thét lên với thủ hạ quỳ dưới đất: “Đứng lên hết cho tao, chúng mày là người của Barthes tao, đứng lên cho tao, cầm đao của chúng mày chiến đấu cho tao”.
Thủ hạ của Barthes quay sang nhìn nhau với vẻ mặt không biết phải làm sao.
Barthes là Thổ Vương của bọn họ thì không giả, nhưng Khắc Tẩm là thủ lĩnh tinh thần của Thổ Phiên, bảo họ ra tay với Khắc Tẩm, bọn họ không có cái gan đó, cho nên những người này đều quỳ dưới đất, không ai dám đứng lên.
Barthes thấy vậy, nổi giận bừng bừng, lúc này, mấy binh lính thân cận của gã đứng lên, gào lớn với mọi người: “Chúng mày muốn tạo phản hả, Barthes là Thổ Vương của chúng ta, lãnh chủ của chúng mày, ngay cả lời của Barthes mà chúng mày cũng không nghe hả?”
Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 780Một người đáng sợ như vậy, Barthes lại còn ngông cuồng muốn thiêu chết anh, đúng là bị diều hâu mổ mù đôi mắt rồi.Lục Hi hoạt động cổ tay, thản nhiên nói: “Barthes này, lấy cớ tôi khinh nhờn Tát Mãn, muốn thiêu sống tôi và bạn của tôi để hiến tế, anh nói xem làm thế nào?”Khắc Tẩm vừa nghe, lập tức khuôn mặt lộ ra sát tâm nói: “Bây giờ tôi thịt hắn”.Barthes vừa nghe lời này, lập tức hồn bay phách lạc, kinh hãi nói: “Phật sống Khắc Tẩm, anh không thể tin lời một người ngoài, chúng ta là ngươi cùng tộc mà”.Khắc Tẩm đứng lên, lạnh lùng nhìn Barthes nói: “Mày là nỗi nhục của chúng tao, hôm nay, tao đại diện cho người dân Thổ Phiên, diệt trừ tai họa như mày, đồng thời cũng để mày biết cái giá của việc mạo phạm anh Lục”.Nghe thấy lời này, Barthes không thể tin nổi, nhìn khuôn mặt cười lạnh lùng của Lục Hi, gã thực sự không hiểu, một thanh niên trông có vẻ bình thường sao lại khiến Khắc Tẩm tôn kính như vậy, đến mức phải gϊếŧ mình.“Bây giờ thì hối hận rồi chứ?”, Lục Hi nhìn Barthes cười nói.Barthes ớn lạnh trong lòng, lúc này nói gã không hối hận thì là giả, có thể nói gã đã hối hận đến xanh ruột rồi, sớm biết sẽ xảy ra tình huống này, đánh chết gã thì gã cũng không chọc vào Lục Hi.Nhưng bây giờ hối hận thì có tác dụng gì, nghĩ cách giữ tính mạng mới phải.“Anh Hi, tôi hối hận rồi, tôi không nên làm vậy, anh tha cho tôi đi”, Barthes bắt đầu hết sức dập đầu cầu xin.Khi nhìn thấy Khắc Tẩm, hàng trăm thủ hạ của gã đã sớm quỳ xuống đất, bây giờ thấy Barthes dập đầu cầu xin Lục Hi, bọn chúng đều quay sang nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì, bởi vì đa số bọn chúng đều không hiểu tiếng Hán.Lục Hi hừ lạnh lùng một tiếng, quay đầu không thèm đếm xỉa đến gã.Lúc này, Khắc Tẩm chậm rãi đi về phía Barthes, toàn thân từ trên xuống dưới tỏa ra một luồng sát khí lạnh buốt.Ý của anh Lục đã vô cùng rõ ràng, không cần hỏi lại nữa.Đúng lúc này, Barthes thấy Khắc Tẩm quyết tâm muốn gϊếŧ gã, lại bỗng nhảy lên, vung trường đao trong tay, gào lên nói: “Tao là Thổ Vương ở đây, tín đồ trung thành của đại thần Tát Mãn, mày không gϊếŧ được tao đâu”.Khắc Tẩm vừa nghe liền cười âm hiểm nói: “Thổ Vương, tín đồ trung thành của đại thần Tát Mãn ư? Những điều này đều không cứu được mày”.Khắc Tẩm vừa nói, vừa đi đến gần Barthes.Lúc này, Barthes vung trường đao trong tay, tức giận gào thét lên với thủ hạ quỳ dưới đất: “Đứng lên hết cho tao, chúng mày là người của Barthes tao, đứng lên cho tao, cầm đao của chúng mày chiến đấu cho tao”.Thủ hạ của Barthes quay sang nhìn nhau với vẻ mặt không biết phải làm sao.Barthes là Thổ Vương của bọn họ thì không giả, nhưng Khắc Tẩm là thủ lĩnh tinh thần của Thổ Phiên, bảo họ ra tay với Khắc Tẩm, bọn họ không có cái gan đó, cho nên những người này đều quỳ dưới đất, không ai dám đứng lên.Barthes thấy vậy, nổi giận bừng bừng, lúc này, mấy binh lính thân cận của gã đứng lên, gào lớn với mọi người: “Chúng mày muốn tạo phản hả, Barthes là Thổ Vương của chúng ta, lãnh chủ của chúng mày, ngay cả lời của Barthes mà chúng mày cũng không nghe hả?”