“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 690
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Cao thủ nhà họ Trương ở bên cạnh, nhìn thấy Trương Hồng Lĩnh bị làm nhục như vậy thì nhao nhao xông lên, định cứu ông chủ của mình. "Ha ha!" Đối với cái này, Tô Thương nhìn quanh mọi người, rồi lạnh lùng nói: "Tôi cho các người một cơ hội lựa chọn, rời đi hoặc là...chết!" "Tôi đếm ba tiếng, nếu như còn ở lại đây thì đừng trách tôi vô tình!" "Ba!" Lập tức có rất nhiều cao thủ nhà họ Tô dừng bước lại, quay lại nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết lựa chọn thế nào. "Hai!" Tô Thương lại mở miệng nói, ánh mắt lại lạnh lùng hơn một chút. "Hừ, cậu là cái thá gì chứ, cho dù là Tô đại thiếu gia thì làm sao, chiến thần Lôi Đình cái gì, thành viên Huyết đồ cái gì, Thiết Quyền Tông chúng tôi không thèm đếm xỉa tới." Trong đó, nhị hộ pháp của Thiết Quyền Tông lại đứng ra, ông ta chính là cao thủ thiên tông hậu kỳ, lạnh giọng nói: "Tiêu Đình cứ giao cho tôi, còn 49 người khác ở trên chiến trường biên giới phía Nam cũng chỉ có thể giết được tông sư đỉnh phong mà thôi." "Chúng ta có đến mười mấy người địa tông, cùng nhau ra tay thì gi3t chết bọn họ cũng dễ như trở bàn tay." Nghe mấy lời này, các cao thủ của nhà họ Trương liền không u mê nữa, trong ánh mắt của bọn họ đều lộ ra một tia sát ý. Về phần cac quan khách thì lại nhao nhao lui lại, sợ bị vạ lây đến chỗ của mình. "Một!" Tô Thương đêm xong ba tiếng, sau đó mặt trầm như nước, ánh mắt lạnh lùng nói: "Huyết đồ giết hết cho tôi, không chừa lại một tên nào cả!" "Vâng!" 49 thành viên Huyết đồ, nghe thấy mệnh lệnh của Tô Thương thì đồng thanh đáp lại. Một phút sau, 49 người cùng lao ra, như là mãnh hổ tràn xuống núi, khí thế không gì chống đỡ nổi. Trong tích tắc, ở nơi đó vang lên những tiếng kêu la thảm thiết. Các thành viên Huyết đồ bây giờ, đã trải qua lễ tẩy rửa ở chiến trường biên giới phía Nam, mỗi người thậm chí còn có thể sánh với địa tông đỉnh phong. Cho dù không cần dùng đến Phục long hợp kích thuật thì tàn sát cao thủ của nhà họ Trương cũng chỉ là dễ như trở bàn tay mà thôi. Về phần nhị hộ pháp, Tiêu Đình chặt đứt một tay một chân, sau đó chịu trả một cái giá là một vết thương nhỏ để tiễn ông ta về chầu diêm vương. Ngoài ra, còn có một tên ngũ hộ pháp thừa dịp mọi người đang náo loạn mà chạy trốn, kết quả bị Hứa Sơn Cư vỗ một phát, nát luôn cái đầu. Cũng chỉ mất vài phút thôi, thì toàn bộ cao thủ nhà họ Trương, đều bị tàn sát hết, không một ai sống sót. Mà 49 thành viên Huyết đồ, lại không có ai bị thương vong, nghiêm chỉnh đứng thành một hàng trận, uy thế ngập trời. "A, a, a!" Trương Hồng Lĩnh đã mất đi hai tay nhìn thấy cảnh tượng này nhất thời tuyệt vọng gào thét. Mặc dù ông ta chỉ còn một nửa đầu lưỡi nhưng vẫn có thể la hét được. Ngay sau đó. Trương Hồng Lĩnh bò tới ngay chân của Bình Thân Vương, u ê cầu cứu Bình Thân Vương.
Cao thủ nhà họ Trương ở bên cạnh, nhìn thấy Trương Hồng Lĩnh bị làm nhục như vậy thì nhao nhao xông lên, định cứu ông chủ của mình.
"Ha ha!"
Đối với cái này, Tô Thương nhìn quanh mọi người, rồi lạnh lùng nói: "Tôi cho các người một cơ hội lựa chọn, rời đi hoặc là...chết!"
"Tôi đếm ba tiếng, nếu như còn ở lại đây thì đừng trách tôi vô tình!"
"Ba!"
Lập tức có rất nhiều cao thủ nhà họ Tô dừng bước lại, quay lại nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết lựa chọn thế nào.
"Hai!"
Tô Thương lại mở miệng nói, ánh mắt lại lạnh lùng hơn một chút.
"Hừ, cậu là cái thá gì chứ, cho dù là Tô đại thiếu gia thì làm sao, chiến thần Lôi Đình cái gì, thành viên Huyết đồ cái gì, Thiết Quyền Tông chúng tôi không thèm đếm xỉa tới."
Trong đó, nhị hộ pháp của Thiết Quyền Tông lại đứng ra, ông ta chính là cao thủ thiên tông hậu kỳ, lạnh giọng nói: "Tiêu Đình cứ giao cho tôi, còn 49 người khác ở trên chiến trường biên giới phía Nam cũng chỉ có thể giết được tông sư đỉnh phong mà thôi."
"Chúng ta có đến mười mấy người địa tông, cùng nhau ra tay thì gi3t chết bọn họ cũng dễ như trở bàn tay."
Nghe mấy lời này, các cao thủ của nhà họ Trương liền không u mê nữa, trong ánh mắt của bọn họ đều lộ ra một tia sát ý.
Về phần cac quan khách thì lại nhao nhao lui lại, sợ bị vạ lây đến chỗ của mình.
"Một!"
Tô Thương đêm xong ba tiếng, sau đó mặt trầm như nước, ánh mắt lạnh lùng nói: "Huyết đồ giết hết cho tôi, không chừa lại một tên nào cả!"
"Vâng!"
49 thành viên Huyết đồ, nghe thấy mệnh lệnh của Tô Thương thì đồng thanh đáp lại.
Một phút sau, 49 người cùng lao ra, như là mãnh hổ tràn xuống núi, khí thế không gì chống đỡ nổi.
Trong tích tắc, ở nơi đó vang lên những tiếng kêu la thảm thiết.
Các thành viên Huyết đồ bây giờ, đã trải qua lễ tẩy rửa ở chiến trường biên giới phía Nam, mỗi người thậm chí còn có thể sánh với địa tông đỉnh phong.
Cho dù không cần dùng đến Phục long hợp kích thuật thì tàn sát cao thủ của nhà họ Trương cũng chỉ là dễ như trở bàn tay mà thôi.
Về phần nhị hộ pháp, Tiêu Đình chặt đứt một tay một chân, sau đó chịu trả một cái giá là một vết thương nhỏ để tiễn ông ta về chầu diêm vương.
Ngoài ra, còn có một tên ngũ hộ pháp thừa dịp mọi người đang náo loạn mà chạy trốn, kết quả bị Hứa Sơn Cư vỗ một phát, nát luôn cái đầu.
Cũng chỉ mất vài phút thôi, thì toàn bộ cao thủ nhà họ Trương, đều bị tàn sát hết, không một ai sống sót.
Mà 49 thành viên Huyết đồ, lại không có ai bị thương vong, nghiêm chỉnh đứng thành một hàng trận, uy thế ngập trời.
"A, a, a!"
Trương Hồng Lĩnh đã mất đi hai tay nhìn thấy cảnh tượng này nhất thời tuyệt vọng gào thét.
Mặc dù ông ta chỉ còn một nửa đầu lưỡi nhưng vẫn có thể la hét được.
Ngay sau đó.
Trương Hồng Lĩnh bò tới ngay chân của Bình Thân Vương, u ê cầu cứu Bình Thân Vương.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Cao thủ nhà họ Trương ở bên cạnh, nhìn thấy Trương Hồng Lĩnh bị làm nhục như vậy thì nhao nhao xông lên, định cứu ông chủ của mình. "Ha ha!" Đối với cái này, Tô Thương nhìn quanh mọi người, rồi lạnh lùng nói: "Tôi cho các người một cơ hội lựa chọn, rời đi hoặc là...chết!" "Tôi đếm ba tiếng, nếu như còn ở lại đây thì đừng trách tôi vô tình!" "Ba!" Lập tức có rất nhiều cao thủ nhà họ Tô dừng bước lại, quay lại nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết lựa chọn thế nào. "Hai!" Tô Thương lại mở miệng nói, ánh mắt lại lạnh lùng hơn một chút. "Hừ, cậu là cái thá gì chứ, cho dù là Tô đại thiếu gia thì làm sao, chiến thần Lôi Đình cái gì, thành viên Huyết đồ cái gì, Thiết Quyền Tông chúng tôi không thèm đếm xỉa tới." Trong đó, nhị hộ pháp của Thiết Quyền Tông lại đứng ra, ông ta chính là cao thủ thiên tông hậu kỳ, lạnh giọng nói: "Tiêu Đình cứ giao cho tôi, còn 49 người khác ở trên chiến trường biên giới phía Nam cũng chỉ có thể giết được tông sư đỉnh phong mà thôi." "Chúng ta có đến mười mấy người địa tông, cùng nhau ra tay thì gi3t chết bọn họ cũng dễ như trở bàn tay." Nghe mấy lời này, các cao thủ của nhà họ Trương liền không u mê nữa, trong ánh mắt của bọn họ đều lộ ra một tia sát ý. Về phần cac quan khách thì lại nhao nhao lui lại, sợ bị vạ lây đến chỗ của mình. "Một!" Tô Thương đêm xong ba tiếng, sau đó mặt trầm như nước, ánh mắt lạnh lùng nói: "Huyết đồ giết hết cho tôi, không chừa lại một tên nào cả!" "Vâng!" 49 thành viên Huyết đồ, nghe thấy mệnh lệnh của Tô Thương thì đồng thanh đáp lại. Một phút sau, 49 người cùng lao ra, như là mãnh hổ tràn xuống núi, khí thế không gì chống đỡ nổi. Trong tích tắc, ở nơi đó vang lên những tiếng kêu la thảm thiết. Các thành viên Huyết đồ bây giờ, đã trải qua lễ tẩy rửa ở chiến trường biên giới phía Nam, mỗi người thậm chí còn có thể sánh với địa tông đỉnh phong. Cho dù không cần dùng đến Phục long hợp kích thuật thì tàn sát cao thủ của nhà họ Trương cũng chỉ là dễ như trở bàn tay mà thôi. Về phần nhị hộ pháp, Tiêu Đình chặt đứt một tay một chân, sau đó chịu trả một cái giá là một vết thương nhỏ để tiễn ông ta về chầu diêm vương. Ngoài ra, còn có một tên ngũ hộ pháp thừa dịp mọi người đang náo loạn mà chạy trốn, kết quả bị Hứa Sơn Cư vỗ một phát, nát luôn cái đầu. Cũng chỉ mất vài phút thôi, thì toàn bộ cao thủ nhà họ Trương, đều bị tàn sát hết, không một ai sống sót. Mà 49 thành viên Huyết đồ, lại không có ai bị thương vong, nghiêm chỉnh đứng thành một hàng trận, uy thế ngập trời. "A, a, a!" Trương Hồng Lĩnh đã mất đi hai tay nhìn thấy cảnh tượng này nhất thời tuyệt vọng gào thét. Mặc dù ông ta chỉ còn một nửa đầu lưỡi nhưng vẫn có thể la hét được. Ngay sau đó. Trương Hồng Lĩnh bò tới ngay chân của Bình Thân Vương, u ê cầu cứu Bình Thân Vương.