“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 698

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc này.  Cô bé gái đó đứng chung chỗ với đông đảo người làm nhà họ Trương, đang tiếp nhận sự điều tra của Huyết Đồ.  "Wow, người đẹp, không ngờ lại gặp nữa rồi!"  "Lần thứ nhất gặp mặt là trùng hợp, lần thứ hai gặp mặt là duyên phận, ha ha ha!"  "Cha, con lười tính toán với cha quá, con đi đến tìm duyên phận của con để chơi đây."  Tô Tinh Hà lanh lợi, vui vẻ chạy theo hướng cô bé gái ở phía xa.  "M* kiếp!"  "Cái thứ gặp sắc quên nghĩa!"  Vừa nói xong, Tô Thương liền tối sầm mặt mày nói: "Không đúng, sao lại có thể gặp sắc quên nghĩa, mình là cha của nó mà, suýt chút nữa tức đến hồ đồ luôn rồi.”  "Đại thiếu gia."  Đúng lúc này, Tiêu Đình đi tới, một mực cung kính ở trước mặt Tô Thương, tò mò hỏi: "Cậu bé kia là ai?"  "Nó tên là Tô Tinh Hà, là con trai của tôi, con trai ruột."  Tô Thương dặn dò: "Tên nhóc này cực kỳ nghịch ngợm, Tiêu Đình, để mắt tới nó một chút, đừng để nó gây họa."  "Vâng!" Tiêu Đình cung kính trả lời.  "Ừm."  Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu, sau đó chỉ ra phía cô bé ở đằng xa kia, hỏi: "Tiêu Đình, cô bé kia có lai lịch thế nào?"  "Thưa đại thiếu gia, cô bé rất đáng yêu, thuộc hạ có ấn tượng với cô bé, cô bé đó tên là Mạc Ngữ Yến, là con của một người làm trong nhà họ Trương." Tiêu Đình nói.  "Mạc Ngữ Yên."  Tô Thương âm thầm đọc lại một lần tên của cô bé, cũng không chút để ý gì, sau đó hỏi: "Hỏi ra tung tích của Lưu Sở Điềm chưa?"  Từ sau khi đi vào trang viên nhà họ Trương, Tô Thương đều không phát giác được tung tích của Lưu Sở Điềm, vì thế nên đã để Tiêu Đình đi điều tra.  "Cậu chủ, hỏi rõ rồi."  Tiêu Đình trả lời tỉ mỉ: "Trước khi cậu và tiền bối Hứa Sơn Cư xuất hiện, Lưu Sở Điềm vẫn còn ở trang viên."  "Nhưng không biết từ lúc nào, Lưu Sở Điềm tiểu thư liền biến mất, Trương Tuấn Bình thiếu gia cũng biến mất cùng cô ấy."  "Hửm?" Tô Thương nhíu mày nói: "Biến mất?"  "Đúng vậy, thuộc hạ lục khắp ngõ ngách trang viên rồi, đều không tra ra được hành tung của Lưu Sở Điềm và Trương Tuấn Bình."  "Là thế sao."  Tô Thương suy nghĩ một lát, rồi nói ra: "Theo tình hình tôi hiểu được, lão tổ tông Trương Trường Sinh của nhà họ Trương, là cảnh giới cao thủ nửa bước Thần tông."  "Vừa rồi chúng ta ở trang viên đánh giết nhiều người, thậm chí còn tra tấn Trương Hồng Lĩnh, cái người tên Trương Trường Sinh kia cũng không xuất hiện, chắc chắn Trương Trường Sinh cũng không có tại trang viên nhà họ Trương rồi."  "Có lẽ, Trương thiếu gia nhận thấy được tình hình không ổn, không biết dùng cách gì nên đã đưa Lưu Sở Điềm cùng chạy ra ngoài."  Tô Thương suy đoán nói: "Trương Trường Sinh có tình cảm với Lưu Sở Điềm, nên trong thời gian ngắn thì Lưu Sở Điềm sẽ không có nguy hiểm, nhưng thời gian lâu dài thì khó nói trước điều gì lắm..."  "Thực lực của Huyết Đồ tương đối kém, không thể tràn ra để tìm kiếm tin tức được, bây giờ chỉ có thể nhờ vào Dược Vương Điện thôi."  

Lúc này.  

Cô bé gái đó đứng chung chỗ với đông đảo người làm nhà họ Trương, đang tiếp nhận sự điều tra của Huyết Đồ.  

"Wow, người đẹp, không ngờ lại gặp nữa rồi!"  

"Lần thứ nhất gặp mặt là trùng hợp, lần thứ hai gặp mặt là duyên phận, ha ha ha!"  

"Cha, con lười tính toán với cha quá, con đi đến tìm duyên phận của con để chơi đây."  

Tô Tinh Hà lanh lợi, vui vẻ chạy theo hướng cô bé gái ở phía xa.  

"M* kiếp!"  

"Cái thứ gặp sắc quên nghĩa!"  

Vừa nói xong, Tô Thương liền tối sầm mặt mày nói: "Không đúng, sao lại có thể gặp sắc quên nghĩa, mình là cha của nó mà, suýt chút nữa tức đến hồ đồ luôn rồi.”  

"Đại thiếu gia."  

Đúng lúc này, Tiêu Đình đi tới, một mực cung kính ở trước mặt Tô Thương, tò mò hỏi: "Cậu bé kia là ai?"  

"Nó tên là Tô Tinh Hà, là con trai của tôi, con trai ruột."  

Tô Thương dặn dò: "Tên nhóc này cực kỳ nghịch ngợm, Tiêu Đình, để mắt tới nó một chút, đừng để nó gây họa."  

"Vâng!" Tiêu Đình cung kính trả lời.  

"Ừm."  

Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu, sau đó chỉ ra phía cô bé ở đằng xa kia, hỏi: "Tiêu Đình, cô bé kia có lai lịch thế nào?"  

"Thưa đại thiếu gia, cô bé rất đáng yêu, thuộc hạ có ấn tượng với cô bé, cô bé đó tên là Mạc Ngữ Yến, là con của một người làm trong nhà họ Trương." Tiêu Đình nói.  

"Mạc Ngữ Yên."  

Tô Thương âm thầm đọc lại một lần tên của cô bé, cũng không chút để ý gì, sau đó hỏi: "Hỏi ra tung tích của Lưu Sở Điềm chưa?"  

Từ sau khi đi vào trang viên nhà họ Trương, Tô Thương đều không phát giác được tung tích của Lưu Sở Điềm, vì thế nên đã để Tiêu Đình đi điều tra.  

"Cậu chủ, hỏi rõ rồi."  

Tiêu Đình trả lời tỉ mỉ: "Trước khi cậu và tiền bối Hứa Sơn Cư xuất hiện, Lưu Sở Điềm vẫn còn ở trang viên."  

"Nhưng không biết từ lúc nào, Lưu Sở Điềm tiểu thư liền biến mất, Trương Tuấn Bình thiếu gia cũng biến mất cùng cô ấy."  

"Hửm?" Tô Thương nhíu mày nói: "Biến mất?"  

"Đúng vậy, thuộc hạ lục khắp ngõ ngách trang viên rồi, đều không tra ra được hành tung của Lưu Sở Điềm và Trương Tuấn Bình."  

"Là thế sao."  

Tô Thương suy nghĩ một lát, rồi nói ra: "Theo tình hình tôi hiểu được, lão tổ tông Trương Trường Sinh của nhà họ Trương, là cảnh giới cao thủ nửa bước Thần tông."  

"Vừa rồi chúng ta ở trang viên đánh giết nhiều người, thậm chí còn tra tấn Trương Hồng Lĩnh, cái người tên Trương Trường Sinh kia cũng không xuất hiện, chắc chắn Trương Trường Sinh cũng không có tại trang viên nhà họ Trương rồi."  

"Có lẽ, Trương thiếu gia nhận thấy được tình hình không ổn, không biết dùng cách gì nên đã đưa Lưu Sở Điềm cùng chạy ra ngoài."  

Tô Thương suy đoán nói: "Trương Trường Sinh có tình cảm với Lưu Sở Điềm, nên trong thời gian ngắn thì Lưu Sở Điềm sẽ không có nguy hiểm, nhưng thời gian lâu dài thì khó nói trước điều gì lắm..."  

"Thực lực của Huyết Đồ tương đối kém, không thể tràn ra để tìm kiếm tin tức được, bây giờ chỉ có thể nhờ vào Dược Vương Điện thôi."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc này.  Cô bé gái đó đứng chung chỗ với đông đảo người làm nhà họ Trương, đang tiếp nhận sự điều tra của Huyết Đồ.  "Wow, người đẹp, không ngờ lại gặp nữa rồi!"  "Lần thứ nhất gặp mặt là trùng hợp, lần thứ hai gặp mặt là duyên phận, ha ha ha!"  "Cha, con lười tính toán với cha quá, con đi đến tìm duyên phận của con để chơi đây."  Tô Tinh Hà lanh lợi, vui vẻ chạy theo hướng cô bé gái ở phía xa.  "M* kiếp!"  "Cái thứ gặp sắc quên nghĩa!"  Vừa nói xong, Tô Thương liền tối sầm mặt mày nói: "Không đúng, sao lại có thể gặp sắc quên nghĩa, mình là cha của nó mà, suýt chút nữa tức đến hồ đồ luôn rồi.”  "Đại thiếu gia."  Đúng lúc này, Tiêu Đình đi tới, một mực cung kính ở trước mặt Tô Thương, tò mò hỏi: "Cậu bé kia là ai?"  "Nó tên là Tô Tinh Hà, là con trai của tôi, con trai ruột."  Tô Thương dặn dò: "Tên nhóc này cực kỳ nghịch ngợm, Tiêu Đình, để mắt tới nó một chút, đừng để nó gây họa."  "Vâng!" Tiêu Đình cung kính trả lời.  "Ừm."  Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu, sau đó chỉ ra phía cô bé ở đằng xa kia, hỏi: "Tiêu Đình, cô bé kia có lai lịch thế nào?"  "Thưa đại thiếu gia, cô bé rất đáng yêu, thuộc hạ có ấn tượng với cô bé, cô bé đó tên là Mạc Ngữ Yến, là con của một người làm trong nhà họ Trương." Tiêu Đình nói.  "Mạc Ngữ Yên."  Tô Thương âm thầm đọc lại một lần tên của cô bé, cũng không chút để ý gì, sau đó hỏi: "Hỏi ra tung tích của Lưu Sở Điềm chưa?"  Từ sau khi đi vào trang viên nhà họ Trương, Tô Thương đều không phát giác được tung tích của Lưu Sở Điềm, vì thế nên đã để Tiêu Đình đi điều tra.  "Cậu chủ, hỏi rõ rồi."  Tiêu Đình trả lời tỉ mỉ: "Trước khi cậu và tiền bối Hứa Sơn Cư xuất hiện, Lưu Sở Điềm vẫn còn ở trang viên."  "Nhưng không biết từ lúc nào, Lưu Sở Điềm tiểu thư liền biến mất, Trương Tuấn Bình thiếu gia cũng biến mất cùng cô ấy."  "Hửm?" Tô Thương nhíu mày nói: "Biến mất?"  "Đúng vậy, thuộc hạ lục khắp ngõ ngách trang viên rồi, đều không tra ra được hành tung của Lưu Sở Điềm và Trương Tuấn Bình."  "Là thế sao."  Tô Thương suy nghĩ một lát, rồi nói ra: "Theo tình hình tôi hiểu được, lão tổ tông Trương Trường Sinh của nhà họ Trương, là cảnh giới cao thủ nửa bước Thần tông."  "Vừa rồi chúng ta ở trang viên đánh giết nhiều người, thậm chí còn tra tấn Trương Hồng Lĩnh, cái người tên Trương Trường Sinh kia cũng không xuất hiện, chắc chắn Trương Trường Sinh cũng không có tại trang viên nhà họ Trương rồi."  "Có lẽ, Trương thiếu gia nhận thấy được tình hình không ổn, không biết dùng cách gì nên đã đưa Lưu Sở Điềm cùng chạy ra ngoài."  Tô Thương suy đoán nói: "Trương Trường Sinh có tình cảm với Lưu Sở Điềm, nên trong thời gian ngắn thì Lưu Sở Điềm sẽ không có nguy hiểm, nhưng thời gian lâu dài thì khó nói trước điều gì lắm..."  "Thực lực của Huyết Đồ tương đối kém, không thể tràn ra để tìm kiếm tin tức được, bây giờ chỉ có thể nhờ vào Dược Vương Điện thôi."  

Chương 698