Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…

Chương 34

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 34Sau khi cân nhắc một lúc, Ninh Long cười lạnh nói: “Xin lỗi, tôi cũng đang ăn cơm với những người bạn rất quan trọng, phiền trưởng phòng Lý đổi căn phòng khác đi!”Sắc mặt Lý Quân trở nên kì lạ, nụ cười có hơi âm trầm: “Trưởng phòng Ninh không nể mặt như vậy sao?”Trong lòng Ninh Long vẫn ghi hận câu trưởng phòng Ninh chưa nhận chức vừa rồi của Lý Quân, cười lạnh nói: “Mặt mũi đương nhiên phải nể, nhưng trưởng phòng Lý vẫn chưa đủ tư cách!”“Ồ, trưởng phòng Lý không đủ tư cách, vậy tôi đây có đủ tư cách không?”Nhìn theo giọng nói, một người thanh niên mặt trắng nõn đi đến, trên mặt nở một nụ cười nhạt.Sắc mặt Ninh Long lập tức thay đổi, bị dọa cho hai chân run rẩy: “Dương, thư kí Dương, sao anh lại tới đây!”Người thanh niên này là thư kí Dương Thụy bên cạnh Lôi Chấn Vũ, tuy là thư kí nhưng lại là người thân cận nhất với Lôi Chấn Vũ, giữ lại hay đuổi một người trưởng phòng nhỏ bé như Ninh Long chỉ được quyết định bằng một câu nói của anh ta.Tùy tiện gán cho Ninh Long tội danh không hợp tác với công ty trong việc tiếp khách hàng là có thể đuổi Ninh Long đi lập tức.Dương Thụy thản nhiên nhìn thoáng ưu Ninh Long, rồi lạnh lùng nói mà không nhìn thèm anh ta: “Hầu hết các cán bộ điều hành trong công ty tôi đều biết, sao tôi lại không biết ông?”Lời này thật sự làm tổn thương người khác!Nhưng Ninh Long vẫn phải cúi đầu cười nói: “Tôi là Ninh Long, trưởng phòng nhân sự sắp nhận chức, thư ký Dương là người bận rộn trong công ty, chắc sẽ không để ý đến một người nhỏ bé như tôi đâu.”“Ồ, bây giờ trưởng phòng Ninh là một người nhỏ bé à? Vừa rồi còn mạnh miệng lắm mà!” Lý Quân ở bên cạnh châm ngòi thổi gió.Ninh Long thầm mắng mười tám đời tổ tông của Lý Quân trong lòng, tên khốn kiếp, nếu ngay từ đầu cậu nói thư kí Dương sẽ tới thì chẳng phải tôi đã nhường phòng từ lâu rồi sao?Dương Thụy nhìn Ninh Long, hỏi bằng giọng điệu kì lạ: “Công ty muốn tiếp đãi một vị khách hàng quan trọng ở đây, trưởng phòng Ninh có thể nhường một chút không?”Sao Ninh Long dám không cho chứ? Nếu có tội với thư kí Dương thì e là ông ta phải bỏ cả công việc này.Nếu bị đuổi khỏi tập đoàn Chấn Vũ, Ninh Long không dám tưởng tượng sau này sẽ sống như thế nào!“Vâng, tôi sẽ nhường!” giờ phút này Ninh Long giống như một con chó Nhật vẫy đuôi lấy lòng, không còn dáng vẻ không sợ ai như vừa nãy nữa.Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Ninh Long xoay người nhìn mọi người, lại lập tức đổi thành dáng vẻ không ai bì nổi: “Mọi người, những gì thư kí Dương nói mọi người đã nghe thấy rồi, nếu công ty muốn tiếp đãi khách hàng quan trọng ở đây, tôi thân là một nhân viên của công ty, đương nhiên phải lấy công ty làm trọng.”“Vậy nên, chúng ta đổi phòng khác thôi!”“Đó là đương nhiên, công ty làm trọng!” Một người bạn của Ninh Long nhìn thư kí Dương nói với vẻ mặt lấy lòng.“Ông Ninh một lòng suy nghĩ vì công ty, công ty nào có nhân viên như ông thì thật sự rất may mắn đó!” Bạn của Ninh Long còn tâng bốc ông ta.Những thân thích còn lại tuy không tình nguyện nhưng cũng không dám đắc tội Ninh Long, càng không dám đắc tội với thư kí Dương, họ còn muốn vào tập đoàn Chấn Vũ làm nữa.Nhưng Ninh Lan có tính cách ngay thẳng lại không nhịn được.“Tuy em trai tôi là nhân viên của công ty các người, nhưng em ấy cũng mời bạn bè người thân của mình đi ăn vào lúc tan làm, xin hỏi việc này trái với quy định nào của quý công ty? Anh có quyền gì mà bảo chúng tôi rời đi!” Ninh Lan lạnh giọng quát lớn.

CHƯƠNG 34

Sau khi cân nhắc một lúc, Ninh Long cười lạnh nói: “Xin lỗi, tôi cũng đang ăn cơm với những người bạn rất quan trọng, phiền trưởng phòng Lý đổi căn phòng khác đi!”

Sắc mặt Lý Quân trở nên kì lạ, nụ cười có hơi âm trầm: “Trưởng phòng Ninh không nể mặt như vậy sao?”

Trong lòng Ninh Long vẫn ghi hận câu trưởng phòng Ninh chưa nhận chức vừa rồi của Lý Quân, cười lạnh nói: “Mặt mũi đương nhiên phải nể, nhưng trưởng phòng Lý vẫn chưa đủ tư cách!”

“Ồ, trưởng phòng Lý không đủ tư cách, vậy tôi đây có đủ tư cách không?”

Nhìn theo giọng nói, một người thanh niên mặt trắng nõn đi đến, trên mặt nở một nụ cười nhạt.

Sắc mặt Ninh Long lập tức thay đổi, bị dọa cho hai chân run rẩy: “Dương, thư kí Dương, sao anh lại tới đây!”

Người thanh niên này là thư kí Dương Thụy bên cạnh Lôi Chấn Vũ, tuy là thư kí nhưng lại là người thân cận nhất với Lôi Chấn Vũ, giữ lại hay đuổi một người trưởng phòng nhỏ bé như Ninh Long chỉ được quyết định bằng một câu nói của anh ta.

Tùy tiện gán cho Ninh Long tội danh không hợp tác với công ty trong việc tiếp khách hàng là có thể đuổi Ninh Long đi lập tức.

Dương Thụy thản nhiên nhìn thoáng ưu Ninh Long, rồi lạnh lùng nói mà không nhìn thèm anh ta: “Hầu hết các cán bộ điều hành trong công ty tôi đều biết, sao tôi lại không biết ông?”

Lời này thật sự làm tổn thương người khác!

Nhưng Ninh Long vẫn phải cúi đầu cười nói: “Tôi là Ninh Long, trưởng phòng nhân sự sắp nhận chức, thư ký Dương là người bận rộn trong công ty, chắc sẽ không để ý đến một người nhỏ bé như tôi đâu.”

“Ồ, bây giờ trưởng phòng Ninh là một người nhỏ bé à? Vừa rồi còn mạnh miệng lắm mà!” Lý Quân ở bên cạnh châm ngòi thổi gió.

Ninh Long thầm mắng mười tám đời tổ tông của Lý Quân trong lòng, tên khốn kiếp, nếu ngay từ đầu cậu nói thư kí Dương sẽ tới thì chẳng phải tôi đã nhường phòng từ lâu rồi sao?

Dương Thụy nhìn Ninh Long, hỏi bằng giọng điệu kì lạ: “Công ty muốn tiếp đãi một vị khách hàng quan trọng ở đây, trưởng phòng Ninh có thể nhường một chút không?”

Sao Ninh Long dám không cho chứ? Nếu có tội với thư kí Dương thì e là ông ta phải bỏ cả công việc này.

Nếu bị đuổi khỏi tập đoàn Chấn Vũ, Ninh Long không dám tưởng tượng sau này sẽ sống như thế nào!

“Vâng, tôi sẽ nhường!” giờ phút này Ninh Long giống như một con chó Nhật vẫy đuôi lấy lòng, không còn dáng vẻ không sợ ai như vừa nãy nữa.

Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ninh Long xoay người nhìn mọi người, lại lập tức đổi thành dáng vẻ không ai bì nổi: “Mọi người, những gì thư kí Dương nói mọi người đã nghe thấy rồi, nếu công ty muốn tiếp đãi khách hàng quan trọng ở đây, tôi thân là một nhân viên của công ty, đương nhiên phải lấy công ty làm trọng.”

“Vậy nên, chúng ta đổi phòng khác thôi!”

“Đó là đương nhiên, công ty làm trọng!” Một người bạn của Ninh Long nhìn thư kí Dương nói với vẻ mặt lấy lòng.

“Ông Ninh một lòng suy nghĩ vì công ty, công ty nào có nhân viên như ông thì thật sự rất may mắn đó!” Bạn của Ninh Long còn tâng bốc ông ta.

Những thân thích còn lại tuy không tình nguyện nhưng cũng không dám đắc tội Ninh Long, càng không dám đắc tội với thư kí Dương, họ còn muốn vào tập đoàn Chấn Vũ làm nữa.

Nhưng Ninh Lan có tính cách ngay thẳng lại không nhịn được.

“Tuy em trai tôi là nhân viên của công ty các người, nhưng em ấy cũng mời bạn bè người thân của mình đi ăn vào lúc tan làm, xin hỏi việc này trái với quy định nào của quý công ty? Anh có quyền gì mà bảo chúng tôi rời đi!” Ninh Lan lạnh giọng quát lớn.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 34Sau khi cân nhắc một lúc, Ninh Long cười lạnh nói: “Xin lỗi, tôi cũng đang ăn cơm với những người bạn rất quan trọng, phiền trưởng phòng Lý đổi căn phòng khác đi!”Sắc mặt Lý Quân trở nên kì lạ, nụ cười có hơi âm trầm: “Trưởng phòng Ninh không nể mặt như vậy sao?”Trong lòng Ninh Long vẫn ghi hận câu trưởng phòng Ninh chưa nhận chức vừa rồi của Lý Quân, cười lạnh nói: “Mặt mũi đương nhiên phải nể, nhưng trưởng phòng Lý vẫn chưa đủ tư cách!”“Ồ, trưởng phòng Lý không đủ tư cách, vậy tôi đây có đủ tư cách không?”Nhìn theo giọng nói, một người thanh niên mặt trắng nõn đi đến, trên mặt nở một nụ cười nhạt.Sắc mặt Ninh Long lập tức thay đổi, bị dọa cho hai chân run rẩy: “Dương, thư kí Dương, sao anh lại tới đây!”Người thanh niên này là thư kí Dương Thụy bên cạnh Lôi Chấn Vũ, tuy là thư kí nhưng lại là người thân cận nhất với Lôi Chấn Vũ, giữ lại hay đuổi một người trưởng phòng nhỏ bé như Ninh Long chỉ được quyết định bằng một câu nói của anh ta.Tùy tiện gán cho Ninh Long tội danh không hợp tác với công ty trong việc tiếp khách hàng là có thể đuổi Ninh Long đi lập tức.Dương Thụy thản nhiên nhìn thoáng ưu Ninh Long, rồi lạnh lùng nói mà không nhìn thèm anh ta: “Hầu hết các cán bộ điều hành trong công ty tôi đều biết, sao tôi lại không biết ông?”Lời này thật sự làm tổn thương người khác!Nhưng Ninh Long vẫn phải cúi đầu cười nói: “Tôi là Ninh Long, trưởng phòng nhân sự sắp nhận chức, thư ký Dương là người bận rộn trong công ty, chắc sẽ không để ý đến một người nhỏ bé như tôi đâu.”“Ồ, bây giờ trưởng phòng Ninh là một người nhỏ bé à? Vừa rồi còn mạnh miệng lắm mà!” Lý Quân ở bên cạnh châm ngòi thổi gió.Ninh Long thầm mắng mười tám đời tổ tông của Lý Quân trong lòng, tên khốn kiếp, nếu ngay từ đầu cậu nói thư kí Dương sẽ tới thì chẳng phải tôi đã nhường phòng từ lâu rồi sao?Dương Thụy nhìn Ninh Long, hỏi bằng giọng điệu kì lạ: “Công ty muốn tiếp đãi một vị khách hàng quan trọng ở đây, trưởng phòng Ninh có thể nhường một chút không?”Sao Ninh Long dám không cho chứ? Nếu có tội với thư kí Dương thì e là ông ta phải bỏ cả công việc này.Nếu bị đuổi khỏi tập đoàn Chấn Vũ, Ninh Long không dám tưởng tượng sau này sẽ sống như thế nào!“Vâng, tôi sẽ nhường!” giờ phút này Ninh Long giống như một con chó Nhật vẫy đuôi lấy lòng, không còn dáng vẻ không sợ ai như vừa nãy nữa.Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Ninh Long xoay người nhìn mọi người, lại lập tức đổi thành dáng vẻ không ai bì nổi: “Mọi người, những gì thư kí Dương nói mọi người đã nghe thấy rồi, nếu công ty muốn tiếp đãi khách hàng quan trọng ở đây, tôi thân là một nhân viên của công ty, đương nhiên phải lấy công ty làm trọng.”“Vậy nên, chúng ta đổi phòng khác thôi!”“Đó là đương nhiên, công ty làm trọng!” Một người bạn của Ninh Long nhìn thư kí Dương nói với vẻ mặt lấy lòng.“Ông Ninh một lòng suy nghĩ vì công ty, công ty nào có nhân viên như ông thì thật sự rất may mắn đó!” Bạn của Ninh Long còn tâng bốc ông ta.Những thân thích còn lại tuy không tình nguyện nhưng cũng không dám đắc tội Ninh Long, càng không dám đắc tội với thư kí Dương, họ còn muốn vào tập đoàn Chấn Vũ làm nữa.Nhưng Ninh Lan có tính cách ngay thẳng lại không nhịn được.“Tuy em trai tôi là nhân viên của công ty các người, nhưng em ấy cũng mời bạn bè người thân của mình đi ăn vào lúc tan làm, xin hỏi việc này trái với quy định nào của quý công ty? Anh có quyền gì mà bảo chúng tôi rời đi!” Ninh Lan lạnh giọng quát lớn.

Chương 34