Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…

Chương 73

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 73Chia bài xong, Lý Ngôn nói chuyện trước, anh ta bốc hẳn một nắm thẻ ném ra giữa bàn: ” 30 triệu!”“Theo!” Triệu Cương cũng ném tới 30 triệu thẻ.Lưu Tào Khang trực tiếp ném thẻ, không nói chuyện.Trình Kiêu cũng không nói gì, ném ra bàn 30 triệu thẻ.Đến lượt Lôi Hồng Húc, người này cười ha hả nói: “Chuyện tốt đi đôi, tôi 60 triệu!”Xong hết một vòng, Triệu Cương mới bắt đầu xem bài.“Mẹ nó!” Triệu Cương mắng một câu, đánh bài xuống.Lý Ngôn cũng xem bài một chút, phát hiện của mình là một đôi năm, tính ra không lớn nhưng cũng không nhỏ.“300 triệu!” Lý Ngôn nâng giá.Có người xem bài, Lưu Tào Khang cũng xem. Thực ra anh ta chẳng mấy hứng thú với bài bạc, chơi đa phần chỉ dựa vào bản năng.Nhìn bài xong phát hiện lại là con chín lớn nhất, Lưu Tào Khang cũng đặt xuống.Lôi Hồng Húc nhìn bài, con tám khá lớn, văng tục một câu rồi ngả bài luôn.Chỉ còn lại Trình Kiêu và Lý Ngôn.Trình Kiêu vẫn không nhìn bài như cũ, anh bốc thêm 150 triệu thẻ ném ra bàn. Theo luật của Poker, ai xem bài sẽ gấp đôi tiền đặt cược.Trình Kiêu 150 triệu cũng đồng nghĩa Lý Ngôn phải ra 300 triệu.Chỉ còn lại một mình Trình Kiêu nhưng anh lại không xem bài, phần thắng của Lý Ngôn là rất lớn.Lý Ngôn tự nhiên sẽ không hoảng hốt xem bài trước.“300 triệu!” Lý Ngôn nói.“Theo!” Trình Kiêu không do dự chút nào, trực tiếp ném thẻ ra giữa bàn.Lại qua mấy vòng, số thẻ trên bàn đã sắp hơn 3 tỷ.Mấy cô gái xem đến kinh ngạc. Cô nàng đứng phía sau Lôi Hồng Húc hai mắt tỏa sáng lấp lánh. Số tiền này có đôi khi người bình thường hơn nửa đời người cũng không kiếm ra nổi.Lý Ngôn có chút lo lắng, 1,5 tỷ thẻ của anh ta đã sớm hết sạch, bèn dùng thẻ của Triệu Cương.Vậy mà Trình Kiêu vẫn không xem bài, tựa như cực kỳ nắm chắc đối với chính mình.“Con mẹ nó, thằng oắt này là một tay cờ bạc đấy à? Sao nó bình tĩnh dữ vậy!” Trong lòng Lý Ngôn thầm chửi.Lý Ngôn lại cắn răng theo tiếp mấy vòng, giờ thì ngay cả thẻ của Lưu Tào Khang anh ta cũng xài luôn. Thấy Trình Kiêu vẫn không có dấu hiệu muốn xem bài, anh ta chỉ có thể xấu hổ nói: “Xem bài!”Bài được mở ra, Trình Kiêu một đôi năm với một con ba.Trình Kiêu cổ quái nhìn Lý Ngôn, mà sắc mặt Lý Ngôn nháy mắt trở nên khó coi vô cùng, bàn tay cầm bài siết lại thành nắm đấm.“Tôi thua!” Lý Ngôn trực tiếp vứt bài xuống đất, vẻ mặt âm ngoan trừng mắt nhìn Trình Kiêu.“Hahaha, lợi hại!” Lôi Hồng Húc vui vẻ cười to, giúp Trình Kiêu kéo về một đống thẻ nằm ở giữa bàn.Một ván này, Trình Kiêu thắng hơn 3 tỷ!

CHƯƠNG 73

Chia bài xong, Lý Ngôn nói chuyện trước, anh ta bốc hẳn một nắm thẻ ném ra giữa bàn: ” 30 triệu!”

“Theo!” Triệu Cương cũng ném tới 30 triệu thẻ.

Lưu Tào Khang trực tiếp ném thẻ, không nói chuyện.

Trình Kiêu cũng không nói gì, ném ra bàn 30 triệu thẻ.

Đến lượt Lôi Hồng Húc, người này cười ha hả nói: “Chuyện tốt đi đôi, tôi 60 triệu!”

Xong hết một vòng, Triệu Cương mới bắt đầu xem bài.

“Mẹ nó!” Triệu Cương mắng một câu, đánh bài xuống.

Lý Ngôn cũng xem bài một chút, phát hiện của mình là một đôi năm, tính ra không lớn nhưng cũng không nhỏ.

“300 triệu!” Lý Ngôn nâng giá.

Có người xem bài, Lưu Tào Khang cũng xem. Thực ra anh ta chẳng mấy hứng thú với bài bạc, chơi đa phần chỉ dựa vào bản năng.

Nhìn bài xong phát hiện lại là con chín lớn nhất, Lưu Tào Khang cũng đặt xuống.

Lôi Hồng Húc nhìn bài, con tám khá lớn, văng tục một câu rồi ngả bài luôn.

Chỉ còn lại Trình Kiêu và Lý Ngôn.

Trình Kiêu vẫn không nhìn bài như cũ, anh bốc thêm 150 triệu thẻ ném ra bàn. Theo luật của Poker, ai xem bài sẽ gấp đôi tiền đặt cược.

Trình Kiêu 150 triệu cũng đồng nghĩa Lý Ngôn phải ra 300 triệu.

Chỉ còn lại một mình Trình Kiêu nhưng anh lại không xem bài, phần thắng của Lý Ngôn là rất lớn.

Lý Ngôn tự nhiên sẽ không hoảng hốt xem bài trước.

“300 triệu!” Lý Ngôn nói.

“Theo!” Trình Kiêu không do dự chút nào, trực tiếp ném thẻ ra giữa bàn.

Lại qua mấy vòng, số thẻ trên bàn đã sắp hơn 3 tỷ.

Mấy cô gái xem đến kinh ngạc. Cô nàng đứng phía sau Lôi Hồng Húc hai mắt tỏa sáng lấp lánh. Số tiền này có đôi khi người bình thường hơn nửa đời người cũng không kiếm ra nổi.

Lý Ngôn có chút lo lắng, 1,5 tỷ thẻ của anh ta đã sớm hết sạch, bèn dùng thẻ của Triệu Cương.

Vậy mà Trình Kiêu vẫn không xem bài, tựa như cực kỳ nắm chắc đối với chính mình.

“Con mẹ nó, thằng oắt này là một tay cờ bạc đấy à? Sao nó bình tĩnh dữ vậy!” Trong lòng Lý Ngôn thầm chửi.

Lý Ngôn lại cắn răng theo tiếp mấy vòng, giờ thì ngay cả thẻ của Lưu Tào Khang anh ta cũng xài luôn. Thấy Trình Kiêu vẫn không có dấu hiệu muốn xem bài, anh ta chỉ có thể xấu hổ nói: “Xem bài!”

Bài được mở ra, Trình Kiêu một đôi năm với một con ba.

Trình Kiêu cổ quái nhìn Lý Ngôn, mà sắc mặt Lý Ngôn nháy mắt trở nên khó coi vô cùng, bàn tay cầm bài siết lại thành nắm đấm.

“Tôi thua!” Lý Ngôn trực tiếp vứt bài xuống đất, vẻ mặt âm ngoan trừng mắt nhìn Trình Kiêu.

“Hahaha, lợi hại!” Lôi Hồng Húc vui vẻ cười to, giúp Trình Kiêu kéo về một đống thẻ nằm ở giữa bàn.

Một ván này, Trình Kiêu thắng hơn 3 tỷ!

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 73Chia bài xong, Lý Ngôn nói chuyện trước, anh ta bốc hẳn một nắm thẻ ném ra giữa bàn: ” 30 triệu!”“Theo!” Triệu Cương cũng ném tới 30 triệu thẻ.Lưu Tào Khang trực tiếp ném thẻ, không nói chuyện.Trình Kiêu cũng không nói gì, ném ra bàn 30 triệu thẻ.Đến lượt Lôi Hồng Húc, người này cười ha hả nói: “Chuyện tốt đi đôi, tôi 60 triệu!”Xong hết một vòng, Triệu Cương mới bắt đầu xem bài.“Mẹ nó!” Triệu Cương mắng một câu, đánh bài xuống.Lý Ngôn cũng xem bài một chút, phát hiện của mình là một đôi năm, tính ra không lớn nhưng cũng không nhỏ.“300 triệu!” Lý Ngôn nâng giá.Có người xem bài, Lưu Tào Khang cũng xem. Thực ra anh ta chẳng mấy hứng thú với bài bạc, chơi đa phần chỉ dựa vào bản năng.Nhìn bài xong phát hiện lại là con chín lớn nhất, Lưu Tào Khang cũng đặt xuống.Lôi Hồng Húc nhìn bài, con tám khá lớn, văng tục một câu rồi ngả bài luôn.Chỉ còn lại Trình Kiêu và Lý Ngôn.Trình Kiêu vẫn không nhìn bài như cũ, anh bốc thêm 150 triệu thẻ ném ra bàn. Theo luật của Poker, ai xem bài sẽ gấp đôi tiền đặt cược.Trình Kiêu 150 triệu cũng đồng nghĩa Lý Ngôn phải ra 300 triệu.Chỉ còn lại một mình Trình Kiêu nhưng anh lại không xem bài, phần thắng của Lý Ngôn là rất lớn.Lý Ngôn tự nhiên sẽ không hoảng hốt xem bài trước.“300 triệu!” Lý Ngôn nói.“Theo!” Trình Kiêu không do dự chút nào, trực tiếp ném thẻ ra giữa bàn.Lại qua mấy vòng, số thẻ trên bàn đã sắp hơn 3 tỷ.Mấy cô gái xem đến kinh ngạc. Cô nàng đứng phía sau Lôi Hồng Húc hai mắt tỏa sáng lấp lánh. Số tiền này có đôi khi người bình thường hơn nửa đời người cũng không kiếm ra nổi.Lý Ngôn có chút lo lắng, 1,5 tỷ thẻ của anh ta đã sớm hết sạch, bèn dùng thẻ của Triệu Cương.Vậy mà Trình Kiêu vẫn không xem bài, tựa như cực kỳ nắm chắc đối với chính mình.“Con mẹ nó, thằng oắt này là một tay cờ bạc đấy à? Sao nó bình tĩnh dữ vậy!” Trong lòng Lý Ngôn thầm chửi.Lý Ngôn lại cắn răng theo tiếp mấy vòng, giờ thì ngay cả thẻ của Lưu Tào Khang anh ta cũng xài luôn. Thấy Trình Kiêu vẫn không có dấu hiệu muốn xem bài, anh ta chỉ có thể xấu hổ nói: “Xem bài!”Bài được mở ra, Trình Kiêu một đôi năm với một con ba.Trình Kiêu cổ quái nhìn Lý Ngôn, mà sắc mặt Lý Ngôn nháy mắt trở nên khó coi vô cùng, bàn tay cầm bài siết lại thành nắm đấm.“Tôi thua!” Lý Ngôn trực tiếp vứt bài xuống đất, vẻ mặt âm ngoan trừng mắt nhìn Trình Kiêu.“Hahaha, lợi hại!” Lôi Hồng Húc vui vẻ cười to, giúp Trình Kiêu kéo về một đống thẻ nằm ở giữa bàn.Một ván này, Trình Kiêu thắng hơn 3 tỷ!

Chương 73