Trong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có…

Chương 846

Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 846“Thế nhưng đó là sự thực chủ tịch Trương, đây là cơ hội tuyệt vời dành cho công ty chúng ta, nếu có thể tiến vào Giai Mỹ, công ty hoàn toàn không cần lo lắng về nguồn cung hàng hóa trong tương lai nữa”, Lỗ Tương Dương đáp.Với tư cách là trưởng phòng kinh doanh, ông ta thời thời khắc khắc đều chú ý tới mọi động thái của Giai Mỹ, do đó khi Giai Mỹ có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào, ông ta gần như đều nắm rõ.Hiện tại công ty rơi vào cảnh nguy nan, Lỗ Tương Dương cho rằng đây là một cơ hội tuyệt vời không thể bỏ qua.Nhưng ông ta không hề hay biết lý do rời khỏi công ty của Mục Trung Hoa do đó mới cố gắng hết sức đề xuất ý tưởng của bản thân.Trương Bảo Khôn lúc này cuối cùng cũng bình tĩnh lại, ông ta dựa lưng vào ghế với vẻ mặt nghiêm nghị.Một lúc sau, Trương Bảo Khôn mới chậm rãi nói: “Các người đều ra ngoài đi, để tôi suy nghĩ một lát”.Mọi người im lặng rời đi, Lỗ Tương Dương liếc mắt nhìn Trương Bảo Khôn thấy sắc mặt tái nhợt kia của ông ta giống như muốn nói gì đó nhưng rồi lại chần chừ, cuối cùng trầm mặc ra ngoài.Sau khi mọi người rời đi, Trương Bảo Khôn mới thở dài thườn thượt, ông ta không thể hình dung ra làm thế nào Mục Trung Hoa lại có thể trở thành phó phòng của Giai Mỹ.Nhưng một kẻ có ‘khứu giác’ nhạy bén như Trương Bảo Khôn đồng thời cũng cảm thấy đây cũng là một cơ hội cho bản thân.Hiện nay công ty gần như đã lâm vào cảnh tuyệt vọng, các đối tác ban đầu đều cứng rắn chấm dứt hợp đồng, căn bản không còn chỗ trống để đàm phán nữa, công ty chắc chắn phải tìm được lối thoát.Bản thân và Mục Trung Hoa tuy rằng ầm ĩ vô cùng không vui vẻ nhưng Mục Trung Hoa lại thích con gái của ông ta, dựa vào tầng quan hệ này, Trương Bảo Khôn cảm thấy việc đánh vào Giai Mỹ cũng không còn là vấn đề gì nữa.Hơn nữa, Mục Trung Hoa có thể ngồi lên vị trí phó phòng của Giai Mỹ chứng tỏ anh có đủ năng lực và xứng đôi với con gái của ông ta, muốn trách cũng chỉ có thể trách bản thân lúc đầu không tinh mắt phát hiện ra tài năng của anh ta mà thôi.Thương trường căn bản không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, hiện tại cho dù bản thân phải kéo xuống thể diện của khuôn mặt già nua này cũng phải tới cầu xin Mục Trung Hoa.Sau khi cân nhắc hồi lâu, Trương Bảo Khôn lập tức gọi trưởng phòng kinh doanh trở lại, hai người bắt đầu thảo luận trong phòng làm việc.Mà Mục Trung Hoa lúc này đã chấp nhận hiện thực bản thân giờ đây đã là phó phòng tại Giai Mỹ, và bắt đầu nghiêm túc đi theo Khương Bảo Lai học hỏi kiến thức và kinh nghiệm trên phương diện này.Cùng lúc đó trưởng phòng phòng kinh doanh tại công ty Logistics Đại Thông của Trương Bảo Khôn thường xuyên gọi điện mời anh ta dùng bữa.Tuy nhiên Mục Trung Hoa luôn ghi nhớ lời dạy bảo của Lục Hi trong lòng nên kiên quyết không tha thứ, cũng không quan tâm tới bọn họ.Lại vài ngày trôi qua, trong khoảng thời gian này, Mục Trung Hoa lại nhận được không ít cuộc gọi từ Lỗ Tương Dương, nhưng đều bị anh ta từ chối một cách khéo léo, bởi Lục Hi đã căn dặn anh ta, Trương Bảo Khôn không xuất hiện, anh ta nhất quyết không được xuống nước.Hôm nay khi Mục Trung Hoa tan ca và vừa bước ra khỏi tòa nhà trụ sở của Giai Mỹ liền nghe được một giọng nói quen thuộc vang lên: “Trung Hoa à, đã lâu không gặp”.Mục Trung Hoa nhìn qua chỉ thấy Trương Bảo Khôn cách đó không xa đang đi về phía anh ta với một nụ cười thật tươi trên môi.

Chương 846

“Thế nhưng đó là sự thực chủ tịch Trương, đây là cơ hội tuyệt vời dành cho công ty chúng ta, nếu có thể tiến vào Giai Mỹ, công ty hoàn toàn không cần lo lắng về nguồn cung hàng hóa trong tương lai nữa”, Lỗ Tương Dương đáp.

Với tư cách là trưởng phòng kinh doanh, ông ta thời thời khắc khắc đều chú ý tới mọi động thái của Giai Mỹ, do đó khi Giai Mỹ có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào, ông ta gần như đều nắm rõ.

Hiện tại công ty rơi vào cảnh nguy nan, Lỗ Tương Dương cho rằng đây là một cơ hội tuyệt vời không thể bỏ qua.

Nhưng ông ta không hề hay biết lý do rời khỏi công ty của Mục Trung Hoa do đó mới cố gắng hết sức đề xuất ý tưởng của bản thân.

Trương Bảo Khôn lúc này cuối cùng cũng bình tĩnh lại, ông ta dựa lưng vào ghế với vẻ mặt nghiêm nghị.

Một lúc sau, Trương Bảo Khôn mới chậm rãi nói: “Các người đều ra ngoài đi, để tôi suy nghĩ một lát”.

Mọi người im lặng rời đi, Lỗ Tương Dương liếc mắt nhìn Trương Bảo Khôn thấy sắc mặt tái nhợt kia của ông ta giống như muốn nói gì đó nhưng rồi lại chần chừ, cuối cùng trầm mặc ra ngoài.

Sau khi mọi người rời đi, Trương Bảo Khôn mới thở dài thườn thượt, ông ta không thể hình dung ra làm thế nào Mục Trung Hoa lại có thể trở thành phó phòng của Giai Mỹ.

Nhưng một kẻ có ‘khứu giác’ nhạy bén như Trương Bảo Khôn đồng thời cũng cảm thấy đây cũng là một cơ hội cho bản thân.

Hiện nay công ty gần như đã lâm vào cảnh tuyệt vọng, các đối tác ban đầu đều cứng rắn chấm dứt hợp đồng, căn bản không còn chỗ trống để đàm phán nữa, công ty chắc chắn phải tìm được lối thoát.

Bản thân và Mục Trung Hoa tuy rằng ầm ĩ vô cùng không vui vẻ nhưng Mục Trung Hoa lại thích con gái của ông ta, dựa vào tầng quan hệ này, Trương Bảo Khôn cảm thấy việc đánh vào Giai Mỹ cũng không còn là vấn đề gì nữa.

Hơn nữa, Mục Trung Hoa có thể ngồi lên vị trí phó phòng của Giai Mỹ chứng tỏ anh có đủ năng lực và xứng đôi với con gái của ông ta, muốn trách cũng chỉ có thể trách bản thân lúc đầu không tinh mắt phát hiện ra tài năng của anh ta mà thôi.

Thương trường căn bản không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, hiện tại cho dù bản thân phải kéo xuống thể diện của khuôn mặt già nua này cũng phải tới cầu xin Mục Trung Hoa.

Sau khi cân nhắc hồi lâu, Trương Bảo Khôn lập tức gọi trưởng phòng kinh doanh trở lại, hai người bắt đầu thảo luận trong phòng làm việc.

Mà Mục Trung Hoa lúc này đã chấp nhận hiện thực bản thân giờ đây đã là phó phòng tại Giai Mỹ, và bắt đầu nghiêm túc đi theo Khương Bảo Lai học hỏi kiến thức và kinh nghiệm trên phương diện này.

Cùng lúc đó trưởng phòng phòng kinh doanh tại công ty Logistics Đại Thông của Trương Bảo Khôn thường xuyên gọi điện mời anh ta dùng bữa.

Tuy nhiên Mục Trung Hoa luôn ghi nhớ lời dạy bảo của Lục Hi trong lòng nên kiên quyết không tha thứ, cũng không quan tâm tới bọn họ.

Lại vài ngày trôi qua, trong khoảng thời gian này, Mục Trung Hoa lại nhận được không ít cuộc gọi từ Lỗ Tương Dương, nhưng đều bị anh ta từ chối một cách khéo léo, bởi Lục Hi đã căn dặn anh ta, Trương Bảo Khôn không xuất hiện, anh ta nhất quyết không được xuống nước.

Hôm nay khi Mục Trung Hoa tan ca và vừa bước ra khỏi tòa nhà trụ sở của Giai Mỹ liền nghe được một giọng nói quen thuộc vang lên: “Trung Hoa à, đã lâu không gặp”.

Mục Trung Hoa nhìn qua chỉ thấy Trương Bảo Khôn cách đó không xa đang đi về phía anh ta với một nụ cười thật tươi trên môi.

Cự Long Thức TỉnhTruyện Converter, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTrong một con hẻm hẻo lánh có một "tiệm tạp hóa Vong Ưu", Lục Hi đang nằm ngủ say sưa trên ghế sô pha trong cửa hàng nhỏ này. Lúc này, có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước cửa hàng. Cô mặc một bộ đồ màu xanh ngọc bích quý giá, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, trông cô giống như xuất thân từ một gia đình giàu có. Người đẹp này mang vẻ mặt đượm buồn, ngập ngừng nhìn Lục Hi đang ngủ trong cửa hàng, lòng cô xôn xao vì một câu nói mà mình vô tình nghe được từ một ông trùm kinh doanh trong một bữa tiệc rượu. “Bất kể cô gặp rắc rối gì, đều có thể đi tìm ông chủ của tiệm tạp hóa Vong Ưu, miễn là cô trả được một cái giá xứng đáng". Lúc đầu, Hoắc Tư Duệ cũng chỉ cười, cô không tin một người lại có năng lực lớn đến như vậy, trừ phi người đó là thần! Nhưng bây giờ, khi nghĩ đến những lời ám chỉ trần trụi của đối phương, khuôn mặt xấu xí và nụ cười chế nhạo của đối thủ cạnh tranh, cô gần như rơi vào tuyệt vọng. Đây là hy vọng cuối cùng của cô, cũng là cọng rơm cứu mạng, cô chỉ có… Chương 846“Thế nhưng đó là sự thực chủ tịch Trương, đây là cơ hội tuyệt vời dành cho công ty chúng ta, nếu có thể tiến vào Giai Mỹ, công ty hoàn toàn không cần lo lắng về nguồn cung hàng hóa trong tương lai nữa”, Lỗ Tương Dương đáp.Với tư cách là trưởng phòng kinh doanh, ông ta thời thời khắc khắc đều chú ý tới mọi động thái của Giai Mỹ, do đó khi Giai Mỹ có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào, ông ta gần như đều nắm rõ.Hiện tại công ty rơi vào cảnh nguy nan, Lỗ Tương Dương cho rằng đây là một cơ hội tuyệt vời không thể bỏ qua.Nhưng ông ta không hề hay biết lý do rời khỏi công ty của Mục Trung Hoa do đó mới cố gắng hết sức đề xuất ý tưởng của bản thân.Trương Bảo Khôn lúc này cuối cùng cũng bình tĩnh lại, ông ta dựa lưng vào ghế với vẻ mặt nghiêm nghị.Một lúc sau, Trương Bảo Khôn mới chậm rãi nói: “Các người đều ra ngoài đi, để tôi suy nghĩ một lát”.Mọi người im lặng rời đi, Lỗ Tương Dương liếc mắt nhìn Trương Bảo Khôn thấy sắc mặt tái nhợt kia của ông ta giống như muốn nói gì đó nhưng rồi lại chần chừ, cuối cùng trầm mặc ra ngoài.Sau khi mọi người rời đi, Trương Bảo Khôn mới thở dài thườn thượt, ông ta không thể hình dung ra làm thế nào Mục Trung Hoa lại có thể trở thành phó phòng của Giai Mỹ.Nhưng một kẻ có ‘khứu giác’ nhạy bén như Trương Bảo Khôn đồng thời cũng cảm thấy đây cũng là một cơ hội cho bản thân.Hiện nay công ty gần như đã lâm vào cảnh tuyệt vọng, các đối tác ban đầu đều cứng rắn chấm dứt hợp đồng, căn bản không còn chỗ trống để đàm phán nữa, công ty chắc chắn phải tìm được lối thoát.Bản thân và Mục Trung Hoa tuy rằng ầm ĩ vô cùng không vui vẻ nhưng Mục Trung Hoa lại thích con gái của ông ta, dựa vào tầng quan hệ này, Trương Bảo Khôn cảm thấy việc đánh vào Giai Mỹ cũng không còn là vấn đề gì nữa.Hơn nữa, Mục Trung Hoa có thể ngồi lên vị trí phó phòng của Giai Mỹ chứng tỏ anh có đủ năng lực và xứng đôi với con gái của ông ta, muốn trách cũng chỉ có thể trách bản thân lúc đầu không tinh mắt phát hiện ra tài năng của anh ta mà thôi.Thương trường căn bản không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, hiện tại cho dù bản thân phải kéo xuống thể diện của khuôn mặt già nua này cũng phải tới cầu xin Mục Trung Hoa.Sau khi cân nhắc hồi lâu, Trương Bảo Khôn lập tức gọi trưởng phòng kinh doanh trở lại, hai người bắt đầu thảo luận trong phòng làm việc.Mà Mục Trung Hoa lúc này đã chấp nhận hiện thực bản thân giờ đây đã là phó phòng tại Giai Mỹ, và bắt đầu nghiêm túc đi theo Khương Bảo Lai học hỏi kiến thức và kinh nghiệm trên phương diện này.Cùng lúc đó trưởng phòng phòng kinh doanh tại công ty Logistics Đại Thông của Trương Bảo Khôn thường xuyên gọi điện mời anh ta dùng bữa.Tuy nhiên Mục Trung Hoa luôn ghi nhớ lời dạy bảo của Lục Hi trong lòng nên kiên quyết không tha thứ, cũng không quan tâm tới bọn họ.Lại vài ngày trôi qua, trong khoảng thời gian này, Mục Trung Hoa lại nhận được không ít cuộc gọi từ Lỗ Tương Dương, nhưng đều bị anh ta từ chối một cách khéo léo, bởi Lục Hi đã căn dặn anh ta, Trương Bảo Khôn không xuất hiện, anh ta nhất quyết không được xuống nước.Hôm nay khi Mục Trung Hoa tan ca và vừa bước ra khỏi tòa nhà trụ sở của Giai Mỹ liền nghe được một giọng nói quen thuộc vang lên: “Trung Hoa à, đã lâu không gặp”.Mục Trung Hoa nhìn qua chỉ thấy Trương Bảo Khôn cách đó không xa đang đi về phía anh ta với một nụ cười thật tươi trên môi.

Chương 846