“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 756

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Còn những phần sính lễ khác, thì cha cứ cho đại mấy chục bình đan dược trong vòng tay lưu trữ của cha là được, con không chê ít đâu cha."  Tô Tinh Hà nhìn xung quanh, ngay sau đó nói: "Còn về nhà cưới... thì chỉ cần dùng trang viên này là được, mặc dù có hơi nhỏ, nhưng mà con thật lòng không chê đâu."  Cốp!  Tô Thương nghe xong, giơ tay lên cho Tô Tinh Hà một cái cốc đầu, anh nhíu mày nói: "Mới không đánh con có một lát mà giờ con lại ngứa đòn rồi đúng không?  " y da!"  Tô Tinh Hà che đầu, lẩm bẩm nói: "Đau quá, cha, cha có thể chừa cho con chút thể diện lúc ở trước mặt con dâu cha không?"  "Con còn muốn thể diện à, con mà không lịch sự với cô bé nữa thì coi chừng cha đánh hư đầu con đấy." Tô Thương hung dữ đe dọa nói.  Tô Tinh Hà nhất thời luống cuống, chạy sang chỗ khác không dám nói nữa.  Sau đó.  Ánh mắt Tô Thương dừng trên người Mạc Ngữ Yên, anh nhẹ nhàng cười nói: "Cháu bé, nếu như Tô Tinh Hà ăn hiếp con thì con cứ nói với chú nhé, chú sẽ giúp cháu dạy dỗ nó lại cho con."  Tô Thương đã biết thân phận của Mạc Ngữ Yên, cô bé là con của người làm của nhà họ Trương.  Bây giờ cha mẹ cô đều lựa chọn ở lại tiếp tục làm việc, cho nên Mạc Ngữ Yên cũng không rời khỏi trang viên nhà họ Trương.  "Chú ơi."  Lúc này, Mạc Ngữ Yên không hề sợ người lạ mà cô bé còn nhìn thẳng Tô Thương, cười nói: "Tô Tinh Hà không có ăn hiếp cháu đâu, chúng cháu đang chơi trò chơi gia đình, cậu ấy là chồng, còn cháu là vợ."  "Trò chơi gia đình sao?"  "Thì ra là như vậy."  Tô Thương cười nói: "Khi nào thì trò chơi gia đình của tụi cháu mới chơi xong vậy?"  "Chắc cũng còn lâu lắm đấy ạ." Mạc Ngữ Yên thành thật nói: "Tô Tinh Hà nói, trò chơi này phải chơi rất nhiều năm mới xong ạ."  ???  Rất nhiều năm?  Cái tên nhóc thối này, rõ ràng đang gài bẫy con gái nhà người ta mà, công nhận... sao khá dữ vậy!  Mới tí tuổi đầu đã biết trêu ghẹo em gái như vậy rồi, khá lắm, có một nửa phong cách của ông đây!  "Em trai."  Lúc này, Tô Dực Cân ở cạnh đi qua đó, ánh mắt dừng ở trên người Tô Tinh Hà, ngạc nhiên nói: "Hồi nãy nhóc con này gọi em là cha...  lẽ nào cậu bé này là?"  "Ừm."  Tô Thương gật đầu, cười nói: "Chị, nhóc tên là Tô Tinh Hà, là con trai của em đấy."  "Ha ha!"  

"Còn những phần sính lễ khác, thì cha cứ cho đại mấy chục bình đan dược trong vòng tay lưu trữ của cha là được, con không chê ít đâu cha."  

Tô Tinh Hà nhìn xung quanh, ngay sau đó nói: "Còn về nhà cưới... thì chỉ cần dùng trang viên này là được, mặc dù có hơi nhỏ, nhưng mà con thật lòng không chê đâu."  

Cốp!  

Tô Thương nghe xong, giơ tay lên cho Tô Tinh Hà một cái cốc đầu, anh nhíu mày nói: "Mới không đánh con có một lát mà giờ con lại ngứa đòn rồi đúng không?  

" y da!"  

Tô Tinh Hà che đầu, lẩm bẩm nói: "Đau quá, cha, cha có thể chừa cho con chút thể diện lúc ở trước mặt con dâu cha không?"  

"Con còn muốn thể diện à, con mà không lịch sự với cô bé nữa thì coi chừng cha đánh hư đầu con đấy." Tô Thương hung dữ đe dọa nói.  

Tô Tinh Hà nhất thời luống cuống, chạy sang chỗ khác không dám nói nữa.  

Sau đó.  

Ánh mắt Tô Thương dừng trên người Mạc Ngữ Yên, anh nhẹ nhàng cười nói: "Cháu bé, nếu như Tô Tinh Hà ăn hiếp con thì con cứ nói với chú nhé, chú sẽ giúp cháu dạy dỗ nó lại cho con."  

Tô Thương đã biết thân phận của Mạc Ngữ Yên, cô bé là con của người làm của nhà họ Trương.  

Bây giờ cha mẹ cô đều lựa chọn ở lại tiếp tục làm việc, cho nên Mạc Ngữ Yên cũng không rời khỏi trang viên nhà họ Trương.  

"Chú ơi."  

Lúc này, Mạc Ngữ Yên không hề sợ người lạ mà cô bé còn nhìn thẳng Tô Thương, cười nói: "Tô Tinh Hà không có ăn hiếp cháu đâu, chúng cháu đang chơi trò chơi gia đình, cậu ấy là chồng, còn cháu là vợ."  

"Trò chơi gia đình sao?"  

"Thì ra là như vậy."  

Tô Thương cười nói: "Khi nào thì trò chơi gia đình của tụi cháu mới chơi xong vậy?"  

"Chắc cũng còn lâu lắm đấy ạ." Mạc Ngữ Yên thành thật nói: "Tô Tinh Hà nói, trò chơi này phải chơi rất nhiều năm mới xong ạ."  

???  

Rất nhiều năm?  

Cái tên nhóc thối này, rõ ràng đang gài bẫy con gái nhà người ta mà, công nhận... sao khá dữ vậy!  

Mới tí tuổi đầu đã biết trêu ghẹo em gái như vậy rồi, khá lắm, có một nửa phong cách của ông đây!  

"Em trai."  

Lúc này, Tô Dực Cân ở cạnh đi qua đó, ánh mắt dừng ở trên người Tô Tinh Hà, ngạc nhiên nói: "Hồi nãy nhóc con này gọi em là cha...  lẽ nào cậu bé này là?"  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, cười nói: "Chị, nhóc tên là Tô Tinh Hà, là con trai của em đấy."  

"Ha ha!"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Còn những phần sính lễ khác, thì cha cứ cho đại mấy chục bình đan dược trong vòng tay lưu trữ của cha là được, con không chê ít đâu cha."  Tô Tinh Hà nhìn xung quanh, ngay sau đó nói: "Còn về nhà cưới... thì chỉ cần dùng trang viên này là được, mặc dù có hơi nhỏ, nhưng mà con thật lòng không chê đâu."  Cốp!  Tô Thương nghe xong, giơ tay lên cho Tô Tinh Hà một cái cốc đầu, anh nhíu mày nói: "Mới không đánh con có một lát mà giờ con lại ngứa đòn rồi đúng không?  " y da!"  Tô Tinh Hà che đầu, lẩm bẩm nói: "Đau quá, cha, cha có thể chừa cho con chút thể diện lúc ở trước mặt con dâu cha không?"  "Con còn muốn thể diện à, con mà không lịch sự với cô bé nữa thì coi chừng cha đánh hư đầu con đấy." Tô Thương hung dữ đe dọa nói.  Tô Tinh Hà nhất thời luống cuống, chạy sang chỗ khác không dám nói nữa.  Sau đó.  Ánh mắt Tô Thương dừng trên người Mạc Ngữ Yên, anh nhẹ nhàng cười nói: "Cháu bé, nếu như Tô Tinh Hà ăn hiếp con thì con cứ nói với chú nhé, chú sẽ giúp cháu dạy dỗ nó lại cho con."  Tô Thương đã biết thân phận của Mạc Ngữ Yên, cô bé là con của người làm của nhà họ Trương.  Bây giờ cha mẹ cô đều lựa chọn ở lại tiếp tục làm việc, cho nên Mạc Ngữ Yên cũng không rời khỏi trang viên nhà họ Trương.  "Chú ơi."  Lúc này, Mạc Ngữ Yên không hề sợ người lạ mà cô bé còn nhìn thẳng Tô Thương, cười nói: "Tô Tinh Hà không có ăn hiếp cháu đâu, chúng cháu đang chơi trò chơi gia đình, cậu ấy là chồng, còn cháu là vợ."  "Trò chơi gia đình sao?"  "Thì ra là như vậy."  Tô Thương cười nói: "Khi nào thì trò chơi gia đình của tụi cháu mới chơi xong vậy?"  "Chắc cũng còn lâu lắm đấy ạ." Mạc Ngữ Yên thành thật nói: "Tô Tinh Hà nói, trò chơi này phải chơi rất nhiều năm mới xong ạ."  ???  Rất nhiều năm?  Cái tên nhóc thối này, rõ ràng đang gài bẫy con gái nhà người ta mà, công nhận... sao khá dữ vậy!  Mới tí tuổi đầu đã biết trêu ghẹo em gái như vậy rồi, khá lắm, có một nửa phong cách của ông đây!  "Em trai."  Lúc này, Tô Dực Cân ở cạnh đi qua đó, ánh mắt dừng ở trên người Tô Tinh Hà, ngạc nhiên nói: "Hồi nãy nhóc con này gọi em là cha...  lẽ nào cậu bé này là?"  "Ừm."  Tô Thương gật đầu, cười nói: "Chị, nhóc tên là Tô Tinh Hà, là con trai của em đấy."  "Ha ha!"  

Chương 756