“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 788

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Trương Trương Sinh liếm môi một cái, cười độc ác nói, nhẹ nhàng kéo một cái, áo trên người Kỳ Kỳ đang mặc liền rơi xuống đất.  "Hu hu hu..."  Lý Kỳ Kỳ bất lực khóc thút thít, nhanh chóng bị choáng váng, bên trong ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng.  "Kỳ Kỳ!"  Lý Nguyệt gọi to một tiếng, không để ý đến những đau đớn trên người, mà bò qua bảo vệ em gái.  "Thật đúng là tình cảm chị em ha."  Trương Trường Sinh thấy vậy, nhấc chân giẫm lên sau lưng Lý Nguyệt, khẽ cười nói: "Nếu cô đã không muốn chờ đợi, thế thì bổn tông chủ sẽ đồng ý với cô, cùng làm đi."  Nói xong, Trương Trường Sinh liền đẩy Lý Kỳ Kỳ ngã xuống đất.  Lý Kỳ Kỳ có được tự do, vội vàng ôm lấy chị Lý Nguyệt, hai người cuộn mình trong góc, run lẩy bẩy.  "Hai con dê béo nhỏ à, chậc chậc chậc, nước miếng tôi muốn chảy hết ra ngoài rồi đây."  Hai mắt Trương Trường Sinh híp lại, lập tức đưa bàn tay nanh vuốt hướng đến chỗ Lý Nguyệt và Lý Kỳ Kỳ.  Ầm!  Nhưng vào lúc này, xung quanh bỗng nhiên vàng lên một tiếng, cửa đại sảnh nhất thời chia năm xẻ bảy.  Sau đó.  Tô Thương sắc mặt trầm xuống, nhanh chân đi vào phòng khách, quanh thân tản ra lửa giận ngập trời, ánh mắt tràn đầy sát ý!  "Trương Trường Sinh!"  "Hôm nay, tôi phải lấy thịt của ông, cắt bỏ từng miếng từng miếng một, để ông chết đi trong sự sợ hãi thống khổ vô tận!"Vù!  Trương Trường Sinh nhất thời dừng tay lại, ánh mắt tùy ý nhìn lên người Tô Thương, nhíu mày nói: "Cậu là ai?"  "Tô thương!"  Tô Thương nhanh chân đi đến, linh khí của luyện khí tầng thứ chín, không giữ lại chút nào, mà hoàn toàn phóng ra ngoài, chậm rãi ngưng tụ trong lòng bàn tay.  "Tô Thương... Là cậu!"  Trương Trường Sinh dừng một chút, rất nhanh đã nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt trở nên u ám, biểu cảm hung ác nhìn chăm chú Tô Thương.  Chuyện liên quan đến nhà họ Trương ở thành phố, ông ta tất nhiên có nghe được, Trương Tuấn Bình đã từng báo cáo rồi.  Chính mình khổ tâm tận lực gây dựng nên cơ nghiệp nhà họ Trương, lại bị một tên khốn hậu bối Tô Thương hủy hoại.  Thậm chí, huyết mạch của mình, cũng bị Tô Thương loại bỏ, Trương Trường Sinh sớm đã giận không kìm chế được rồi.  Nhưng ông ta đang làm chuyện lớn khác, không thể phân thân được, nên mới ở lại Giang Bắc, định sau đó chắc chắn sẽ băm nhỏ Tô Thượng thành ngàn mảnh.  Có điều.  Ông ta đã nghe được lai lịch của Tô Thương, cái tên Tô Thương đó, vừa may là cũng người Giang Bắc, đến từ một gia tộc ở Giang Bắc. 

Trương Trương Sinh liếm môi một cái, cười độc ác nói, nhẹ nhàng kéo một cái, áo trên người Kỳ Kỳ đang mặc liền rơi xuống đất.  

"Hu hu hu..."  

Lý Kỳ Kỳ bất lực khóc thút thít, nhanh chóng bị choáng váng, bên trong ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng.  

"Kỳ Kỳ!"  

Lý Nguyệt gọi to một tiếng, không để ý đến những đau đớn trên người, mà bò qua bảo vệ em gái.  

"Thật đúng là tình cảm chị em ha."  

Trương Trường Sinh thấy vậy, nhấc chân giẫm lên sau lưng Lý Nguyệt, khẽ cười nói: "Nếu cô đã không muốn chờ đợi, thế thì bổn tông chủ sẽ đồng ý với cô, cùng làm đi."  

Nói xong, Trương Trường Sinh liền đẩy Lý Kỳ Kỳ ngã xuống đất.  

Lý Kỳ Kỳ có được tự do, vội vàng ôm lấy chị Lý Nguyệt, hai người cuộn mình trong góc, run lẩy bẩy.  

"Hai con dê béo nhỏ à, chậc chậc chậc, nước miếng tôi muốn chảy hết ra ngoài rồi đây."  

Hai mắt Trương Trường Sinh híp lại, lập tức đưa bàn tay nanh vuốt hướng đến chỗ Lý Nguyệt và Lý Kỳ Kỳ.  

Ầm!  

Nhưng vào lúc này, xung quanh bỗng nhiên vàng lên một tiếng, cửa đại sảnh nhất thời chia năm xẻ bảy.  

Sau đó.  

Tô Thương sắc mặt trầm xuống, nhanh chân đi vào phòng khách, quanh thân tản ra lửa giận ngập trời, ánh mắt tràn đầy sát ý!  

"Trương Trường Sinh!"  

"Hôm nay, tôi phải lấy thịt của ông, cắt bỏ từng miếng từng miếng một, để ông chết đi trong sự sợ hãi thống khổ vô tận!"

Vù!  

Trương Trường Sinh nhất thời dừng tay lại, ánh mắt tùy ý nhìn lên người Tô Thương, nhíu mày nói: "Cậu là ai?"  

"Tô thương!"  

Tô Thương nhanh chân đi đến, linh khí của luyện khí tầng thứ chín, không giữ lại chút nào, mà hoàn toàn phóng ra ngoài, chậm rãi ngưng tụ trong lòng bàn tay.  

"Tô Thương... Là cậu!"  

Trương Trường Sinh dừng một chút, rất nhanh đã nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt trở nên u ám, biểu cảm hung ác nhìn chăm chú Tô Thương.  

Chuyện liên quan đến nhà họ Trương ở thành phố, ông ta tất nhiên có nghe được, Trương Tuấn Bình đã từng báo cáo rồi.  

Chính mình khổ tâm tận lực gây dựng nên cơ nghiệp nhà họ Trương, lại bị một tên khốn hậu bối Tô Thương hủy hoại.  

Thậm chí, huyết mạch của mình, cũng bị Tô Thương loại bỏ, Trương Trường Sinh sớm đã giận không kìm chế được rồi.  

Nhưng ông ta đang làm chuyện lớn khác, không thể phân thân được, nên mới ở lại Giang Bắc, định sau đó chắc chắn sẽ băm nhỏ Tô Thượng thành ngàn mảnh.  

Có điều.  

Ông ta đã nghe được lai lịch của Tô Thương, cái tên Tô Thương đó, vừa may là cũng người Giang Bắc, đến từ một gia tộc ở Giang Bắc. 

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Trương Trương Sinh liếm môi một cái, cười độc ác nói, nhẹ nhàng kéo một cái, áo trên người Kỳ Kỳ đang mặc liền rơi xuống đất.  "Hu hu hu..."  Lý Kỳ Kỳ bất lực khóc thút thít, nhanh chóng bị choáng váng, bên trong ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng.  "Kỳ Kỳ!"  Lý Nguyệt gọi to một tiếng, không để ý đến những đau đớn trên người, mà bò qua bảo vệ em gái.  "Thật đúng là tình cảm chị em ha."  Trương Trường Sinh thấy vậy, nhấc chân giẫm lên sau lưng Lý Nguyệt, khẽ cười nói: "Nếu cô đã không muốn chờ đợi, thế thì bổn tông chủ sẽ đồng ý với cô, cùng làm đi."  Nói xong, Trương Trường Sinh liền đẩy Lý Kỳ Kỳ ngã xuống đất.  Lý Kỳ Kỳ có được tự do, vội vàng ôm lấy chị Lý Nguyệt, hai người cuộn mình trong góc, run lẩy bẩy.  "Hai con dê béo nhỏ à, chậc chậc chậc, nước miếng tôi muốn chảy hết ra ngoài rồi đây."  Hai mắt Trương Trường Sinh híp lại, lập tức đưa bàn tay nanh vuốt hướng đến chỗ Lý Nguyệt và Lý Kỳ Kỳ.  Ầm!  Nhưng vào lúc này, xung quanh bỗng nhiên vàng lên một tiếng, cửa đại sảnh nhất thời chia năm xẻ bảy.  Sau đó.  Tô Thương sắc mặt trầm xuống, nhanh chân đi vào phòng khách, quanh thân tản ra lửa giận ngập trời, ánh mắt tràn đầy sát ý!  "Trương Trường Sinh!"  "Hôm nay, tôi phải lấy thịt của ông, cắt bỏ từng miếng từng miếng một, để ông chết đi trong sự sợ hãi thống khổ vô tận!"Vù!  Trương Trường Sinh nhất thời dừng tay lại, ánh mắt tùy ý nhìn lên người Tô Thương, nhíu mày nói: "Cậu là ai?"  "Tô thương!"  Tô Thương nhanh chân đi đến, linh khí của luyện khí tầng thứ chín, không giữ lại chút nào, mà hoàn toàn phóng ra ngoài, chậm rãi ngưng tụ trong lòng bàn tay.  "Tô Thương... Là cậu!"  Trương Trường Sinh dừng một chút, rất nhanh đã nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt trở nên u ám, biểu cảm hung ác nhìn chăm chú Tô Thương.  Chuyện liên quan đến nhà họ Trương ở thành phố, ông ta tất nhiên có nghe được, Trương Tuấn Bình đã từng báo cáo rồi.  Chính mình khổ tâm tận lực gây dựng nên cơ nghiệp nhà họ Trương, lại bị một tên khốn hậu bối Tô Thương hủy hoại.  Thậm chí, huyết mạch của mình, cũng bị Tô Thương loại bỏ, Trương Trường Sinh sớm đã giận không kìm chế được rồi.  Nhưng ông ta đang làm chuyện lớn khác, không thể phân thân được, nên mới ở lại Giang Bắc, định sau đó chắc chắn sẽ băm nhỏ Tô Thượng thành ngàn mảnh.  Có điều.  Ông ta đã nghe được lai lịch của Tô Thương, cái tên Tô Thương đó, vừa may là cũng người Giang Bắc, đến từ một gia tộc ở Giang Bắc. 

Chương 788