“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 799
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Khuê Võ nhìn Tô Thương, vẻ mặt áy náy, cuối cùng mở miệng nói: "Tô Thương, con... bị cắm sừng rồi." "Là cha của Nguyệt Nguyệt, chuyện này khiến cha xấu hổ khi mở miệng. Nhưng nhà họ Lý không thể giấu diếm con, người cắm sừng con, chính là Tô Huyền Thiên."??? Cái quái gì vậy này? Ông đây chính là Tô Huyền Thiên, anh tự cắm sừng mình hồi nào mà sao anh không biết vậy? Tô Thương nhất thời ngây ngẩn cả người, ngẩn ra lại một hồi lâu mới phản ứng lại. Lúc trước nhà họ Lý gặp nạn, bản thân anh dịch dung thành Tô Huyền Thiên, giải trừ mối nguy hại cho nhà họ Lý. Lúc ấy, Tô Thương mang thân phận Tô Huyền Thiên, có tiếp xúc với Lý Nguyệt, thế cho nên Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ mới sinh ra hiểu lầm. Sau đó, cha vợ giống như để bù đắp mà còn đưa anh đến câu lạc bộ cao cấp. Vòng vo cả hồi lâu, thì ra chuyện mà cha vợ muốn nói lại là chuyện này, Tô Thương nhất thời lộ ra vẻ tươi cười. "Tô Thương!" "Con làm sao vậy, con đừng có cười ngốc như vậy!" Lý Khuê Võ sợ hãi, vội vàng an ủi nói: "Cha biết trong lòng con rất buồn, con cứ phát tiết ra đi, đừng giữ lại trong người, như thế dễ nghẹn đến ngu luôn!" "Tô Thương." Lý Thuần Phong bên cạnh cũng vội vàng nói: "Có lẽ Nguyệt Nguyệt chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi, cho nên mới có thể cùng Tô Huyền Thiên... Bây giờ nó đã hối cải rồi." "Ông già này có thể đảm bảo với con, từ ngày đó về sau, Nguyệt Nguyệt không còn gặp mặt Tô Huyền Thiên nữa." Lý Thuần Phong nói tiếp: "Nếu cháu bằng lòng tha thứ cho Nguyệt Nguyệt, ngày khác ông lập tức sắp xếp cho các cháu thành thân. Còn nếu như cháu ghét bỏ nó thì cũng không cần phải cố kỵ gì cả, có thể hủy bỏ hôn ước giữa các cháu." "Việc này là nhà họ Lý có lỗi với con, nêu có có yêu cầu gì thì đều có thể đưa ra, chúng ta chắc chắn sẽ không oán hận." "Cha vợ, ông nội Lý." Tô Thương thấy vậy, lập tức muốn trêu chọc hai người, vì thế vẻ mặt lộ ra đau khổ nói: "Nếu chuyện đã xảy ra, bây giờ oán giận thì có ích lợi gì đâu." "Con thật sự thích Nguyệt Nguyệt, cho nên con bằng lòng chấp nhận tất cả của em ấy, hai người có thể mau chóng sắp xếp cho chúng con kết hôn hay không." Ánh mắt Tô Thương kiên định, nghiêm túc nói: "Con muốn làm cho Nguyệt Nguyệt hạnh phúc, con sẽ bảo về em ấy suốt quãng đời còn lại sau này!" Cho đến bây giờ, Tô Thương vẫn chưa phát sinh quan hệ gì với Lý Nguyệt. Lúc trước Lý Nguyệt đã từng nói, chờ ngày đến kết hôn thì cô mới bằng lòng giao lần đầu tiên quý giá của cô cho Tô Thương. Thế nhưng. Anh và Lý Nguyệt chỉ có hôn ước với nhau, chứ không hề có đính hôn. Cho nên, Tô Thương muốn nhân cơ hội này đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng động phòng với vợ mình, đến lúc đó... he he he. "Tô Thương!"
Lý Khuê Võ nhìn Tô Thương, vẻ mặt áy náy, cuối cùng mở miệng nói: "Tô Thương, con... bị cắm sừng rồi."
"Là cha của Nguyệt Nguyệt, chuyện này khiến cha xấu hổ khi mở miệng. Nhưng nhà họ Lý không thể giấu diếm con, người cắm sừng con, chính là Tô Huyền Thiên."
???
Cái quái gì vậy này?
Ông đây chính là Tô Huyền Thiên, anh tự cắm sừng mình hồi nào mà sao anh không biết vậy?
Tô Thương nhất thời ngây ngẩn cả người, ngẩn ra lại một hồi lâu mới phản ứng lại.
Lúc trước nhà họ Lý gặp nạn, bản thân anh dịch dung thành Tô Huyền Thiên, giải trừ mối nguy hại cho nhà họ Lý.
Lúc ấy, Tô Thương mang thân phận Tô Huyền Thiên, có tiếp xúc với Lý Nguyệt, thế cho nên Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ mới sinh ra hiểu lầm.
Sau đó, cha vợ giống như để bù đắp mà còn đưa anh đến câu lạc bộ cao cấp.
Vòng vo cả hồi lâu, thì ra chuyện mà cha vợ muốn nói lại là chuyện này, Tô Thương nhất thời lộ ra vẻ tươi cười.
"Tô Thương!"
"Con làm sao vậy, con đừng có cười ngốc như vậy!"
Lý Khuê Võ sợ hãi, vội vàng an ủi nói: "Cha biết trong lòng con rất buồn, con cứ phát tiết ra đi, đừng giữ lại trong người, như thế dễ nghẹn đến ngu luôn!"
"Tô Thương."
Lý Thuần Phong bên cạnh cũng vội vàng nói: "Có lẽ Nguyệt Nguyệt chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi, cho nên mới có thể cùng Tô Huyền Thiên... Bây giờ nó đã hối cải rồi."
"Ông già này có thể đảm bảo với con, từ ngày đó về sau, Nguyệt Nguyệt không còn gặp mặt Tô Huyền Thiên nữa."
Lý Thuần Phong nói tiếp: "Nếu cháu bằng lòng tha thứ cho Nguyệt Nguyệt, ngày khác ông lập tức sắp xếp cho các cháu thành thân. Còn nếu như cháu ghét bỏ nó thì cũng không cần phải cố kỵ gì cả, có thể hủy bỏ hôn ước giữa các cháu."
"Việc này là nhà họ Lý có lỗi với con, nêu có có yêu cầu gì thì đều có thể đưa ra, chúng ta chắc chắn sẽ không oán hận."
"Cha vợ, ông nội Lý."
Tô Thương thấy vậy, lập tức muốn trêu chọc hai người, vì thế vẻ mặt lộ ra đau khổ nói: "Nếu chuyện đã xảy ra, bây giờ oán giận thì có ích lợi gì đâu."
"Con thật sự thích Nguyệt Nguyệt, cho nên con bằng lòng chấp nhận tất cả của em ấy, hai người có thể mau chóng sắp xếp cho chúng con kết hôn hay không."
Ánh mắt Tô Thương kiên định, nghiêm túc nói: "Con muốn làm cho Nguyệt Nguyệt hạnh phúc, con sẽ bảo về em ấy suốt quãng đời còn lại sau này!"
Cho đến bây giờ, Tô Thương vẫn chưa phát sinh quan hệ gì với Lý Nguyệt.
Lúc trước Lý Nguyệt đã từng nói, chờ ngày đến kết hôn thì cô mới bằng lòng giao lần đầu tiên quý giá của cô cho Tô Thương.
Thế nhưng.
Anh và Lý Nguyệt chỉ có hôn ước với nhau, chứ không hề có đính hôn.
Cho nên, Tô Thương muốn nhân cơ hội này đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng động phòng với vợ mình, đến lúc đó... he he he.
"Tô Thương!"
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Khuê Võ nhìn Tô Thương, vẻ mặt áy náy, cuối cùng mở miệng nói: "Tô Thương, con... bị cắm sừng rồi." "Là cha của Nguyệt Nguyệt, chuyện này khiến cha xấu hổ khi mở miệng. Nhưng nhà họ Lý không thể giấu diếm con, người cắm sừng con, chính là Tô Huyền Thiên."??? Cái quái gì vậy này? Ông đây chính là Tô Huyền Thiên, anh tự cắm sừng mình hồi nào mà sao anh không biết vậy? Tô Thương nhất thời ngây ngẩn cả người, ngẩn ra lại một hồi lâu mới phản ứng lại. Lúc trước nhà họ Lý gặp nạn, bản thân anh dịch dung thành Tô Huyền Thiên, giải trừ mối nguy hại cho nhà họ Lý. Lúc ấy, Tô Thương mang thân phận Tô Huyền Thiên, có tiếp xúc với Lý Nguyệt, thế cho nên Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ mới sinh ra hiểu lầm. Sau đó, cha vợ giống như để bù đắp mà còn đưa anh đến câu lạc bộ cao cấp. Vòng vo cả hồi lâu, thì ra chuyện mà cha vợ muốn nói lại là chuyện này, Tô Thương nhất thời lộ ra vẻ tươi cười. "Tô Thương!" "Con làm sao vậy, con đừng có cười ngốc như vậy!" Lý Khuê Võ sợ hãi, vội vàng an ủi nói: "Cha biết trong lòng con rất buồn, con cứ phát tiết ra đi, đừng giữ lại trong người, như thế dễ nghẹn đến ngu luôn!" "Tô Thương." Lý Thuần Phong bên cạnh cũng vội vàng nói: "Có lẽ Nguyệt Nguyệt chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi, cho nên mới có thể cùng Tô Huyền Thiên... Bây giờ nó đã hối cải rồi." "Ông già này có thể đảm bảo với con, từ ngày đó về sau, Nguyệt Nguyệt không còn gặp mặt Tô Huyền Thiên nữa." Lý Thuần Phong nói tiếp: "Nếu cháu bằng lòng tha thứ cho Nguyệt Nguyệt, ngày khác ông lập tức sắp xếp cho các cháu thành thân. Còn nếu như cháu ghét bỏ nó thì cũng không cần phải cố kỵ gì cả, có thể hủy bỏ hôn ước giữa các cháu." "Việc này là nhà họ Lý có lỗi với con, nêu có có yêu cầu gì thì đều có thể đưa ra, chúng ta chắc chắn sẽ không oán hận." "Cha vợ, ông nội Lý." Tô Thương thấy vậy, lập tức muốn trêu chọc hai người, vì thế vẻ mặt lộ ra đau khổ nói: "Nếu chuyện đã xảy ra, bây giờ oán giận thì có ích lợi gì đâu." "Con thật sự thích Nguyệt Nguyệt, cho nên con bằng lòng chấp nhận tất cả của em ấy, hai người có thể mau chóng sắp xếp cho chúng con kết hôn hay không." Ánh mắt Tô Thương kiên định, nghiêm túc nói: "Con muốn làm cho Nguyệt Nguyệt hạnh phúc, con sẽ bảo về em ấy suốt quãng đời còn lại sau này!" Cho đến bây giờ, Tô Thương vẫn chưa phát sinh quan hệ gì với Lý Nguyệt. Lúc trước Lý Nguyệt đã từng nói, chờ ngày đến kết hôn thì cô mới bằng lòng giao lần đầu tiên quý giá của cô cho Tô Thương. Thế nhưng. Anh và Lý Nguyệt chỉ có hôn ước với nhau, chứ không hề có đính hôn. Cho nên, Tô Thương muốn nhân cơ hội này đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng động phòng với vợ mình, đến lúc đó... he he he. "Tô Thương!"