“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 807

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Thuần Phong gật đầu, sau đó hỏi: "Tiêu Đình, Tô tóc bạc đang ở mật thất dưới đất à?"  "Vâng." Tiêu Đình thành thật trả lời.  "Được!"  Lý Thuần Phong lộ ra một vẻ mặt hưng phấn, sau đó dặn dò: "Tiêu Đình, tôi nghe nói vết thương của lão già kia đã khỏi hẳn rồi, nên cố ý đến thăm ông ấy."  "Tôi muốn cùng ông ấy trao đổi một chút, đợi lát nữa mật thất dưới đất truyền đến âm thanh gì, cậu đừng hỏi cũng không cần đến"  Tiêu Đình cực kỳ nghi ngờ, nhưng anh ấy biết tình bạn giữa Lý Thuần Phong và Tô Kiền Khôn, liền gật đầu nói: "Hiểu rồi."  "Ừm."  Lý Thuần Phong nhẹ nhàng gật đầu, sau đó liền theo đường cũ quen thuộc mà đến mật thất dưới đất.  Giờ phút này.  Mật thất dưới đất.  Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh đang tu luyện, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động.  "Cha, tốc độ của cha không được rồi nha, con đã luyện hóa được nửa viên đá năng lượng rồi, cha giờ mới bắt đầu hả."  Bốp!  Tô Kiền Khôn đưa tay đánh Tô Thần Binh một cái, sau đó lẩm bẩm nói: "Mày đắc ý cái gì, tao chỉ là chậm thích ứng những thứ mới mẻ chút xíu mà thôi, chờ tao nắm được công pháp mà Tô Thương truyền lại cho, thì có thể tiến triển cực nhanh."  "Cha, nói chuyện thì nói chuyện, cha đánh con làm gì." Tô Thần Binh ôm đầu cười khổ nói.  "Ý kiến gì chứ, tao là cha của mày, tao không thể đánh mày hay sao hả?" Tô Kiền Khôn lấy thân phận của mình nói.  "Được."  Tô Thần Binh liên tục cười khổ, cũng hết cách, tại vị trí của cha ở nhà họ Tô quá cao mà.  "Hừm, toàn bộ nhà họ Tô, có người nào mà tao ông thể đánh chứ, tao đây cậy già lên mặt thì sao chứ."  Tô Kiền Khôn nghiến răng nói: "Tên khốn này, nếu mày còn dám khoe khoang tốc độ tu luyện của mày, ông đây còn đánh nhiều nữa."  "Cha, con sai rồi, con sẽ không dám nữa."  Tô Thần Binh vội vàng chịu thua, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, cha mình thật sự quá kiêu ngạo rồi.  "Hừm."  Tô Kiền Khôn khinh thường cười nhạo một tiếng, sau đó ngồi khoanh chân, chuẩn bị tiếp tục tu luyện.  Tốc độ chuyển hóa đá năng lượng của mình, quả thật không bằng con trai, cảm thấy mặt dày không chịu được, vì thế có chút nóng nảy.  "Tô tóc bạc!"  Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Lý Thuần Phong.  "Thần Binh, nhanh dừng luyện đi, đừng để lão già này biết chúng ta đang tu chân, cha không muốn ông ấy vượt qua cha."  

Lý Thuần Phong gật đầu, sau đó hỏi: "Tiêu Đình, Tô tóc bạc đang ở mật thất dưới đất à?"  

"Vâng." Tiêu Đình thành thật trả lời.  

"Được!"  

Lý Thuần Phong lộ ra một vẻ mặt hưng phấn, sau đó dặn dò: "Tiêu Đình, tôi nghe nói vết thương của lão già kia đã khỏi hẳn rồi, nên cố ý đến thăm ông ấy."  

"Tôi muốn cùng ông ấy trao đổi một chút, đợi lát nữa mật thất dưới đất truyền đến âm thanh gì, cậu đừng hỏi cũng không cần đến"  

Tiêu Đình cực kỳ nghi ngờ, nhưng anh ấy biết tình bạn giữa Lý Thuần Phong và Tô Kiền Khôn, liền gật đầu nói: "Hiểu rồi."  

"Ừm."  

Lý Thuần Phong nhẹ nhàng gật đầu, sau đó liền theo đường cũ quen thuộc mà đến mật thất dưới đất.  

Giờ phút này.  

Mật thất dưới đất.  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh đang tu luyện, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động.  

"Cha, tốc độ của cha không được rồi nha, con đã luyện hóa được nửa viên đá năng lượng rồi, cha giờ mới bắt đầu hả."  

Bốp!  

Tô Kiền Khôn đưa tay đánh Tô Thần Binh một cái, sau đó lẩm bẩm nói: "Mày đắc ý cái gì, tao chỉ là chậm thích ứng những thứ mới mẻ chút xíu mà thôi, chờ tao nắm được công pháp mà Tô Thương truyền lại cho, thì có thể tiến triển cực nhanh."  

"Cha, nói chuyện thì nói chuyện, cha đánh con làm gì." Tô Thần Binh ôm đầu cười khổ nói.  

"Ý kiến gì chứ, tao là cha của mày, tao không thể đánh mày hay sao hả?" Tô Kiền Khôn lấy thân phận của mình nói.  

"Được."  

Tô Thần Binh liên tục cười khổ, cũng hết cách, tại vị trí của cha ở nhà họ Tô quá cao mà.  

"Hừm, toàn bộ nhà họ Tô, có người nào mà tao ông thể đánh chứ, tao đây cậy già lên mặt thì sao chứ."  

Tô Kiền Khôn nghiến răng nói: "Tên khốn này, nếu mày còn dám khoe khoang tốc độ tu luyện của mày, ông đây còn đánh nhiều nữa."  

"Cha, con sai rồi, con sẽ không dám nữa."  

Tô Thần Binh vội vàng chịu thua, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, cha mình thật sự quá kiêu ngạo rồi.  

"Hừm."  

Tô Kiền Khôn khinh thường cười nhạo một tiếng, sau đó ngồi khoanh chân, chuẩn bị tiếp tục tu luyện.  

Tốc độ chuyển hóa đá năng lượng của mình, quả thật không bằng con trai, cảm thấy mặt dày không chịu được, vì thế có chút nóng nảy.  

"Tô tóc bạc!"  

Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Lý Thuần Phong.  

"Thần Binh, nhanh dừng luyện đi, đừng để lão già này biết chúng ta đang tu chân, cha không muốn ông ấy vượt qua cha."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Thuần Phong gật đầu, sau đó hỏi: "Tiêu Đình, Tô tóc bạc đang ở mật thất dưới đất à?"  "Vâng." Tiêu Đình thành thật trả lời.  "Được!"  Lý Thuần Phong lộ ra một vẻ mặt hưng phấn, sau đó dặn dò: "Tiêu Đình, tôi nghe nói vết thương của lão già kia đã khỏi hẳn rồi, nên cố ý đến thăm ông ấy."  "Tôi muốn cùng ông ấy trao đổi một chút, đợi lát nữa mật thất dưới đất truyền đến âm thanh gì, cậu đừng hỏi cũng không cần đến"  Tiêu Đình cực kỳ nghi ngờ, nhưng anh ấy biết tình bạn giữa Lý Thuần Phong và Tô Kiền Khôn, liền gật đầu nói: "Hiểu rồi."  "Ừm."  Lý Thuần Phong nhẹ nhàng gật đầu, sau đó liền theo đường cũ quen thuộc mà đến mật thất dưới đất.  Giờ phút này.  Mật thất dưới đất.  Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh đang tu luyện, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động.  "Cha, tốc độ của cha không được rồi nha, con đã luyện hóa được nửa viên đá năng lượng rồi, cha giờ mới bắt đầu hả."  Bốp!  Tô Kiền Khôn đưa tay đánh Tô Thần Binh một cái, sau đó lẩm bẩm nói: "Mày đắc ý cái gì, tao chỉ là chậm thích ứng những thứ mới mẻ chút xíu mà thôi, chờ tao nắm được công pháp mà Tô Thương truyền lại cho, thì có thể tiến triển cực nhanh."  "Cha, nói chuyện thì nói chuyện, cha đánh con làm gì." Tô Thần Binh ôm đầu cười khổ nói.  "Ý kiến gì chứ, tao là cha của mày, tao không thể đánh mày hay sao hả?" Tô Kiền Khôn lấy thân phận của mình nói.  "Được."  Tô Thần Binh liên tục cười khổ, cũng hết cách, tại vị trí của cha ở nhà họ Tô quá cao mà.  "Hừm, toàn bộ nhà họ Tô, có người nào mà tao ông thể đánh chứ, tao đây cậy già lên mặt thì sao chứ."  Tô Kiền Khôn nghiến răng nói: "Tên khốn này, nếu mày còn dám khoe khoang tốc độ tu luyện của mày, ông đây còn đánh nhiều nữa."  "Cha, con sai rồi, con sẽ không dám nữa."  Tô Thần Binh vội vàng chịu thua, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, cha mình thật sự quá kiêu ngạo rồi.  "Hừm."  Tô Kiền Khôn khinh thường cười nhạo một tiếng, sau đó ngồi khoanh chân, chuẩn bị tiếp tục tu luyện.  Tốc độ chuyển hóa đá năng lượng của mình, quả thật không bằng con trai, cảm thấy mặt dày không chịu được, vì thế có chút nóng nảy.  "Tô tóc bạc!"  Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Lý Thuần Phong.  "Thần Binh, nhanh dừng luyện đi, đừng để lão già này biết chúng ta đang tu chân, cha không muốn ông ấy vượt qua cha."  

Chương 807