“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 834
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ngay sau đó, dưới sự dẫn đường của Trương Hiểu Ngọc, Tô Thương rất nhanh đã đến căn phòng cổ kính, gặp được Trương Trọng Ngu. "Cậu chủ." "Điện chủ." "Sư phụ." Hứa Sơn Cư, Trương Khổ Mộc, Hoa Thời Mạc, ba người khi nhìn thấy Tô Thương, lập tức cùng mở miệng chào hỏi, thái độ vô cùng kính trọng. "Ừm." Tô Thương khẽ gật đầu, anh cũng không nhiều lời, trực tiếp đến kiểm tra vết thương của Trương Trọng Ngu. "Mọi người ra ngoài hết đi, vết thương của ông ấy cứ để cho tôi, trong thời gian ngắn đừng làm phiền đến tôi." Tô Thương thản nhiên nói. "Vâng!" Mọi người nghe vậy liền nhao nhao lên, khom người lui ra. Trong căn phòng chỉ còn lại Tô Thương và Trương Trọng Ngu đang nằm hôn mê bất tỉnh. "Vết thương của ông ấy cũng không nặng lắm, không quá nửa tiếng, mình có thể chữa khỏi cho ông ấy." Tô Thương nhìn Trương Trọng Ngu đang nằm hôn mê, sắc mặt ngưng trọng nói: "Nhưng mà, lão già này cũng sống lâu quá rồi, tuổi thọ đã cạn, đã là ngọn đèn cạn dầu, cho dù là vết thương được chữa khỏi thì e rằng cũng chỉ sống được thêm hai ngày, trừ phi..." Tô Thương dừng lại một lát, sau đó nói: "Trừ phi ông ta có thể đột phá lên cảnh giới thần tông, như vậy thì còn tăng thêm được mười mấy năm tuổi thọ." "Nhưng nếu như muốn giúp ông ấy đạt được thần tông thì phải tiêu hao đi một lượng dược liệu..." Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Tô Thương cũng đưa ra quyết định: "Aiya, thôi bỏ đi, giúp ông ấy một phen vậy." "Nguồn tài nguyên trong vòng tay chứa đồ, cho dù có chia cho ông ấy một ít thì vẫn còn đủ cho mình thăng lên trúc cơ." "Hơn nữa, Dược Vương Điện to mạnh như vậy, bây giờ mình đã là điện chủ Dược Vương Điện, lẽ nào còn lo lắng về nguồn tài nguyên sao?" Nghĩ đến đây, Tô Thương liền nở một nụ cười, rồi sau đó bắt đầu trị thương cho Trương Trọng Ngu. Trị thương trước sau đó mới đột phá lên. Ở bên ngoài căn phòng. Trương Khổ Mộc, Trương Hiểu Ngọc, cùng với các vị đại trưởng lão của Dược Vương Điện, nhìn thấy Tô Thương ra tay trị thương cho Trương Trọng Ngu, toàn bộ đều thở phào nhẹ nhõm. "Điện chủ ra tay, chắc chắn sẽ trị khỏi được." Trương Khổ Mộc mặt mũi tràn đầy nhẹ nhõm, nhưng lập tức lại lo lắng nói: "Aiya, bây giờ, ba thế lực của ba nơi liên thủ lại chèn ép Dược Vương Điện, phải làm sao mới tốt đây, cho dù là lão tổ tông khỏi hẳn thì cũng không có cách gì chống lại được ba tên bán thần tông kia." "Điện chủ, lúc nãy ở bên ngoài, một mình điện chủ Tô Thương đã giết sạch ba tên thiên tông đỉnh phong, mà còn vô cùng nhẹ nhàng nữa, có lẽ điện chủ Tô Thương đã đạt tới cảnh giới bán thần tông rồi." Lúc này, Triệu Khai Hãn nói: "Có sự giúp sức của điện chủ Tô Thương, ắt hẳn Dược Vương Điện của chúng ra sẽ không thua thảm bại đâu, ít nhất cũng có tư cách để đàm phán được với thế lực ba nơi kia, cũng đỡ bị lấy đi một phần tài nguyên."
Ngay sau đó, dưới sự dẫn đường của Trương Hiểu Ngọc, Tô Thương rất nhanh đã đến căn phòng cổ kính, gặp được Trương Trọng Ngu.
"Cậu chủ."
"Điện chủ."
"Sư phụ."
Hứa Sơn Cư, Trương Khổ Mộc, Hoa Thời Mạc, ba người khi nhìn thấy Tô Thương, lập tức cùng mở miệng chào hỏi, thái độ vô cùng kính trọng.
"Ừm."
Tô Thương khẽ gật đầu, anh cũng không nhiều lời, trực tiếp đến kiểm tra vết thương của Trương Trọng Ngu.
"Mọi người ra ngoài hết đi, vết thương của ông ấy cứ để cho tôi, trong thời gian ngắn đừng làm phiền đến tôi." Tô Thương thản nhiên nói.
"Vâng!"
Mọi người nghe vậy liền nhao nhao lên, khom người lui ra. Trong căn phòng chỉ còn lại Tô Thương và Trương Trọng Ngu đang nằm hôn mê bất tỉnh.
"Vết thương của ông ấy cũng không nặng lắm, không quá nửa tiếng, mình có thể chữa khỏi cho ông ấy."
Tô Thương nhìn Trương Trọng Ngu đang nằm hôn mê, sắc mặt ngưng trọng nói: "Nhưng mà, lão già này cũng sống lâu quá rồi, tuổi thọ đã cạn, đã là ngọn đèn cạn dầu, cho dù là vết thương được chữa khỏi thì e rằng cũng chỉ sống được thêm hai ngày, trừ phi..."
Tô Thương dừng lại một lát, sau đó nói: "Trừ phi ông ta có thể đột phá lên cảnh giới thần tông, như vậy thì còn tăng thêm được mười mấy năm tuổi thọ."
"Nhưng nếu như muốn giúp ông ấy đạt được thần tông thì phải tiêu hao đi một lượng dược liệu..."
Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Tô Thương cũng đưa ra quyết định: "Aiya, thôi bỏ đi, giúp ông ấy một phen vậy."
"Nguồn tài nguyên trong vòng tay chứa đồ, cho dù có chia cho ông ấy một ít thì vẫn còn đủ cho mình thăng lên trúc cơ."
"Hơn nữa, Dược Vương Điện to mạnh như vậy, bây giờ mình đã là điện chủ Dược Vương Điện, lẽ nào còn lo lắng về nguồn tài nguyên sao?"
Nghĩ đến đây, Tô Thương liền nở một nụ cười, rồi sau đó bắt đầu trị thương cho Trương Trọng Ngu.
Trị thương trước sau đó mới đột phá lên.
Ở bên ngoài căn phòng.
Trương Khổ Mộc, Trương Hiểu Ngọc, cùng với các vị đại trưởng lão của Dược Vương Điện, nhìn thấy Tô Thương ra tay trị thương cho Trương Trọng Ngu, toàn bộ đều thở phào nhẹ nhõm.
"Điện chủ ra tay, chắc chắn sẽ trị khỏi được."
Trương Khổ Mộc mặt mũi tràn đầy nhẹ nhõm, nhưng lập tức lại lo lắng nói: "Aiya, bây giờ, ba thế lực của ba nơi liên thủ lại chèn ép Dược Vương Điện, phải làm sao mới tốt đây, cho dù là lão tổ tông khỏi hẳn thì cũng không có cách gì chống lại được ba tên bán thần tông kia."
"Điện chủ, lúc nãy ở bên ngoài, một mình điện chủ Tô Thương đã giết sạch ba tên thiên tông đỉnh phong, mà còn vô cùng nhẹ nhàng nữa, có lẽ điện chủ Tô Thương đã đạt tới cảnh giới bán thần tông rồi."
Lúc này, Triệu Khai Hãn nói: "Có sự giúp sức của điện chủ Tô Thương, ắt hẳn Dược Vương Điện của chúng ra sẽ không thua thảm bại đâu, ít nhất cũng có tư cách để đàm phán được với thế lực ba nơi kia, cũng đỡ bị lấy đi một phần tài nguyên."
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ngay sau đó, dưới sự dẫn đường của Trương Hiểu Ngọc, Tô Thương rất nhanh đã đến căn phòng cổ kính, gặp được Trương Trọng Ngu. "Cậu chủ." "Điện chủ." "Sư phụ." Hứa Sơn Cư, Trương Khổ Mộc, Hoa Thời Mạc, ba người khi nhìn thấy Tô Thương, lập tức cùng mở miệng chào hỏi, thái độ vô cùng kính trọng. "Ừm." Tô Thương khẽ gật đầu, anh cũng không nhiều lời, trực tiếp đến kiểm tra vết thương của Trương Trọng Ngu. "Mọi người ra ngoài hết đi, vết thương của ông ấy cứ để cho tôi, trong thời gian ngắn đừng làm phiền đến tôi." Tô Thương thản nhiên nói. "Vâng!" Mọi người nghe vậy liền nhao nhao lên, khom người lui ra. Trong căn phòng chỉ còn lại Tô Thương và Trương Trọng Ngu đang nằm hôn mê bất tỉnh. "Vết thương của ông ấy cũng không nặng lắm, không quá nửa tiếng, mình có thể chữa khỏi cho ông ấy." Tô Thương nhìn Trương Trọng Ngu đang nằm hôn mê, sắc mặt ngưng trọng nói: "Nhưng mà, lão già này cũng sống lâu quá rồi, tuổi thọ đã cạn, đã là ngọn đèn cạn dầu, cho dù là vết thương được chữa khỏi thì e rằng cũng chỉ sống được thêm hai ngày, trừ phi..." Tô Thương dừng lại một lát, sau đó nói: "Trừ phi ông ta có thể đột phá lên cảnh giới thần tông, như vậy thì còn tăng thêm được mười mấy năm tuổi thọ." "Nhưng nếu như muốn giúp ông ấy đạt được thần tông thì phải tiêu hao đi một lượng dược liệu..." Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Tô Thương cũng đưa ra quyết định: "Aiya, thôi bỏ đi, giúp ông ấy một phen vậy." "Nguồn tài nguyên trong vòng tay chứa đồ, cho dù có chia cho ông ấy một ít thì vẫn còn đủ cho mình thăng lên trúc cơ." "Hơn nữa, Dược Vương Điện to mạnh như vậy, bây giờ mình đã là điện chủ Dược Vương Điện, lẽ nào còn lo lắng về nguồn tài nguyên sao?" Nghĩ đến đây, Tô Thương liền nở một nụ cười, rồi sau đó bắt đầu trị thương cho Trương Trọng Ngu. Trị thương trước sau đó mới đột phá lên. Ở bên ngoài căn phòng. Trương Khổ Mộc, Trương Hiểu Ngọc, cùng với các vị đại trưởng lão của Dược Vương Điện, nhìn thấy Tô Thương ra tay trị thương cho Trương Trọng Ngu, toàn bộ đều thở phào nhẹ nhõm. "Điện chủ ra tay, chắc chắn sẽ trị khỏi được." Trương Khổ Mộc mặt mũi tràn đầy nhẹ nhõm, nhưng lập tức lại lo lắng nói: "Aiya, bây giờ, ba thế lực của ba nơi liên thủ lại chèn ép Dược Vương Điện, phải làm sao mới tốt đây, cho dù là lão tổ tông khỏi hẳn thì cũng không có cách gì chống lại được ba tên bán thần tông kia." "Điện chủ, lúc nãy ở bên ngoài, một mình điện chủ Tô Thương đã giết sạch ba tên thiên tông đỉnh phong, mà còn vô cùng nhẹ nhàng nữa, có lẽ điện chủ Tô Thương đã đạt tới cảnh giới bán thần tông rồi." Lúc này, Triệu Khai Hãn nói: "Có sự giúp sức của điện chủ Tô Thương, ắt hẳn Dược Vương Điện của chúng ra sẽ không thua thảm bại đâu, ít nhất cũng có tư cách để đàm phán được với thế lực ba nơi kia, cũng đỡ bị lấy đi một phần tài nguyên."